Chương 189 : Đan dược thất phẩm!
“Cha, có một số việc không thể nói rõ được.” Vào lúc này Tần Sương đột nhiên lên tiếng chen ngang.
“Nga, đúng vậy, con gái lớn rồi, những chuyện này cũng nên để chính con xử lý.” Tần Thông cười cười nói.
“…” Tần Sương mặt hơi đỏ lên, liếc Tần Thông một cái.
Ý nàng là không muốn làm cho Bộ Tranh bại lộ quá nhiều, nếu như mọi người đều biết rõ Bộ Tranh, có thể sẽ hoài nghi Bộ Tranh cũng biết một chiêu kiếm pháp kia của mình. Bộ Tranh học được, người khác khẳng định cũng học được.
Chuyện này nàng sẽ nói cùng Bộ Tranh một chút, bất quá nàng cũng không biết, thật ra hiện tại Bộ Tranh đã hiểu, Lưu Bác Hỉ từng dò xét hắn, hắn cũng không nói mình biết kiếm pháp gì.
Dĩ nhiên, đây là Bộ Tranh vì mình, mà không phải vì Tần Sương, hắn căn bản không biết Tần Sương cũng biết chiêu kiếm pháp này.
Nàng tin rằng Tần Thông cũng biết điểm này, lời vừa rồi cũng chỉ là Tần Thông đánh trống lảng sang chuyện khác, chẳng qua không nghĩ tới Tần Thông lại nói lời mập mờ như vậy.
“Tần bá phụ, đây là lễ vật của ta tặng cho ngài.” Bộ Tranh cũng không biết hai cha con bọn họ đang nói cái gì, hắn chẳng qua vẫn tuân thủ lời phân phó vừa rồi của Tần Sương, tặng cho cha nàng một món quà.
Hắn suy nghĩ một chút, quyết định đưa một loại đan dược, đúng lúc loại đan dược này hắn còn có một viên.
“Đây là cái gì?” Tần Thông có chút tò mò nhìn món đồ Bộ Tranh đưa cho hắn, là một cái hộp, cái hộp này rất là tinh xảo, từ vẻ ngoài có thể thấy đó là một đồ vật không tệ.
Mà lúc Tần Thông mở ra, phát hiện đó dĩ nhiên lại là một viên đan dược, đồng thời, hắn cảm thấy viên đan dược này cũng không tầm thường, xung quanh mọi người cũng có suy nghĩ như vậy, kể cả đám người Tần Sương.
Bởi vì, lúc đan dược vừa được mở ra, nhất thời mùi thuốc tỏa đầy phòng khách. Hơn nữa, mùi thuốc vừa thấm vào người, cả người đã trở nên sảng khoái vô cùng, cái này có thể thấy được hiệu quả đan dược đến mức nào.
Đám người Tần Sương mở to mắt nhìn Bộ Tranh, bọn họ lúc trước cũng biết là Bộ Tranh sẽ lấy ra đan dược, nhưng bọn hắn cũng cảm thấy lấy biểu hiện lúc trước của Bộ Tranh, nhất định lấy ra là thứ phẩm đan dược, đúng chất hẹp hòi, làm sao có thể đưa ra vật gì tốt tặng người.
Nếu như là bán thì bọn họ còn hiểu được, còn tặng người mà nói…,bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, ngay cả Tần Sương cũng cảm thấy có chút bất khả tư nghị, huống chi là những người khác.
Lúc trước bảo hắn đưa ra thứ tốt thì không chịu, nhưng bây giờ lại lấy ra đồ tốt như vậy, cái này thật không bình thường!!
“Bộ Tranh, đan dược này là đan dược gì? Phẩm cấp gì?" Tần Thông có chút ngưng trọng hỏi.
“Ta cũng không biết đan dược này gọi là gì, ngài tùy tiện đặt một cái tên là được, về phần phẩm cấp, ta nghĩ hẳn được coi là đan dược cao cấp.” Bộ Tranh nói.
“Đan dược cao cấp… Cái này quá không rõ ràng, rốt cuộc là mấy phẩm?” Tần Thông hỏi.
“Phụ thân, ngươi hỏi hắn cái này làm sao hắn biết được, hắn tiếp xúc tối đa cũng chỉ là đan dược bình thường, chỉ biết so với đan dược bình thường thì nó là đan dược cao cấp, nhưng không biết đan dược cao cấp chia làm cửu phẩm.” Tần Sương có chút oán giận phụ thân đồng thời lại dạy Bộ Tranh một chút kiến thức đan dược.
Bộ Tranh lúc trước đối với cái này đúng là rất mơ hồ, cho rằng trên đan dược bình thường chính là đan dược cao cấp, không biết đan dược cao cấp được chia ra làm nhiều loại, đồng thời hắn cũng không biết, đan dược cao cấp sau cửu phẩm vẫn còn cấp bậc cao hơn, đó là thần cấp.
Trên thực tế, đan dược ngũ phẩm trở lên cũng đã rất khó có được, tam tứ phẩm đã là thần đan diệu dược trong miệng nhiều người. Mà đan dược nhất phẩm cơ hồ chính là thần, nhưng vẫn có đan dược thần cấp tồn tại, chẳng qua là đan dược thần cấp đã mấy trăm năm nay không có ra lò.
Đan dược thần cấp làm sao có thể tùy tiện luyện chế ra được, đan dược này của Bộ Tranh, mới đứng ở hàng ngũ đan dược thất phẩm, mà ở Thần Kiếm Vương Triều, đan dược thất phẩm là một bảo bối rất hi hữu, cho nên, lễ vật này của Bộ Tranh không chỉ không nhẹ, ngược lại còn có chút nặng.
“Ngươi không biết, vậy ngươi lấy nó ở chỗ nào?” Tần Thông có chút ngạc nhiên hỏi.
“Ta…” Đang lúc Bộ Tranh sắp nói ra thì bị Tần Sương kéo lại.
“Cái này là bí mật, sao có thể tùy tiện nói, phụ thân có muốn nhận hay không, nếu không thì trả lại cho Bộ Tranh.” Tần Sương trực tiếp hướng về phía Tần Thông nói.
“Ai, quả nhiên là con gái lớn không nhờ được, bây giờ đã có gan giúp đỡ người ngoài.” Tần Thông lắc đầu, có chút bất đắc dĩ, nhưng trong lòng hắn lúc này đang nổi nhạc lên quẩy a, bởi vì hắn chiếm được một viên đan dược thất phẩm.
“Cha còn nói nữa, ta liền để cho Bộ Tranh đổi lại một món lễ vật khác cho cha.” Tần Sương nhìn Tần Thông bình tĩnh nói.
“Ha ha, Bộ Tranh, những thứ khác không biết, vậy ngươi nên biết hiệu dụng của đan dược này chứ?” Tần Thông nhìn Bộ Tranh, không nói tiếp chuyện lúc nãy, phảng phất vừa rồi ý của hắn chính là muốn hỏi vấn đề này.
Hiệu dụng mới là mấu chốt nhất, đại đa số võ giả, chỉ cần đan dược luyện khí, bọn họ thà rằng muốn một viên đan dược cửu phẩm luyện khí, cũng không muốn một viên đan dược trị liệu ngũ phẩm thậm chí trên ngũ phẩm .
“Ta biết, là dùng để gia tăng công lực, ăn một lần có thể tăng một năm công lực.” Bộ Tranh nói.
“Cái gì? Gia tăng một năm công lực? Đây là thường dùng hay là duy nhất?” Tần Thông hỏi, nhưng sau khi hỏi hắn cảm thấy mình rất ngu, tin tưởng những người khác cũng cảm thấy hắn rất ngu.
“Đương nhiên là duy nhất, nếu là thường dùng, vậy không phải là quá bá sao?” Bộ Tranh sau khi trả lời liền phán một câu.
Mỗi lần đan dược có thể gia tăng một năm công lực, cái này nếu có thể dùng thường xuyên, nhất định sẽ làm cho mọi người điên cuồng, lời này không phải là quá đáng.
“Duy nhất cũng tốt rồi, có thể bớt công sức tu luyện một năm, ngươi xác định là tặng sao?” Tần Thông hỏi.
“Ừ, tặng cho ngài, dù sao cũng không đáng tiền” Lúc Bộ Tranh nói câu cuối cùng, thanh âm rất nhỏ, cơ hồ không có ai nghe được, bao gồm Tần Thông đứng trước mặt hắn, bởi vì Tần Thông chỉ chú ý đến chuyện trong nhà.
Loại đan dược này vậy mà lại không đáng tiền? Ngươi có phải là điên rồi không?
Tần Sương lại nghe được lời Bộ Tranh nói, nàng hiện tại không chỉ đứng bên cạnh Bộ Tranh mà còn chú ý đến thanh âm nói chuyện của hắn.
Theo ý nghĩ của Tần Sương, Bộ Tranh sở dĩ nói không đáng giá tiền, có thể là bởi vì hắn tình cở lấy được, lại không biết rõ lắm tin tức đan dược, cho nên mới cảm thấy không đáng tiền, dù sao cũng là đồ nhặt được.
Ý nghĩ đó cũng là suy nghĩ của đông đảo mọi người, cảm thấy Bộ Tranh nhất định không cần trả giá nhiều để lấy được, điều này cũng giải thích cho tình huống mâu thuẫn trước đó.
Đối với Bộ Tranh, thuốc này đúng là đồ không cần trả tiền, cũng là do Vượng Tài tìm được ở nơi khác, dược liệu do mình hái, có tài liệu tùy thời có thể luyện chế ra.
Hơn nữa, Bộ Tranh sớm đã ăn rồi, cái này đối với hắn, là một vật vô dụng!
Bình luận
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1