chương 85/ 261

Lúc ấy hắn ta không hề biết mặt Ellie vì những người đứng đầu Killing đều mang mặc nạ. Đến bây giờ hắn mới biết mình đã động vào cái ổ kiến lửa “không nên đụng và nên tránh xa”! Tuy nhiên, tất cả mọi thứ bây giờ đều đã quá muộn.

- Sao nào? – Ellie nhếch môi.

- Mày…mày muốn gì? – Hắn ta nhìn nhỏ, đề phòng hỏi.

- Như cách đây 1 năm! Nhưng có vẻ lần này tao phải chiêu đãi mày tận tình hơn...trước nhỉ?

Tên ấy hãi hùng nhìn Ellie, trong lòng tự nhủ phải bình tĩnh lại…

Trong khi ấy, ở phía sau, Vanessa đang liên lạc với nó qua cái bộ đàm nhỏ gắn ở tai:

“Ở đây không có cớm.” – Vanessa nhàn nhạt nói.

“Vậy à?”

“Ừ…ở đây gồm khoảng 300 tên bang Đại Bàng. Bọn nó bảo cớm đã siết chặt vòng vây ở cảng hết rồi.”

“Được…lo sạch sẽ chỗ ấy đi. 15p!” – Nó nói nhẹ nhàng nhưng mang tính mệnh lệnh khá cao.

“Ok! Nhưng nếu thế thì làm sao đưa xe hàng đi qua được?” – Vanessa gật đầu chắc nịch nhưng nhanh chóng thắc mắc.

“Đừng lo, chúng ta sẽ đi đường khác.” – Nó trả lời.

“Ừ…biết rồi!”

“Sau khi xong, liên lạc và tao sẽ đưa tiếp lệnh.”

“Được.”

“Nhớ…Giết và Đốt!” – Nó nói xong câu cuối thì ngắt liên lạc…

Sau khi hoàn thành cuộc đối thoại với nó, Vanessa hướng đôi mắt của mình tới Thiên như ngầm ra hiệu gì đó mặc dù bản thân chẳng hề muốn nhìn mặt Thiên. Anh thấy đôi mắt ấy thì nhẹ gật đầu, kéo bọn hắn bước xa ra một tí.

Vanessa thấy vậy thì gật đầu tỏ vẻ hài lòng rồi cũng bước tới bên Ellie, nói:

- Lệnh từ Venus: Giết sạch!

Sau khi câu nói ấy vừa được buông ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn, 300 tên đứng kia sững hết cả người. Tên cầm đầu mãi một lúc sau mới hoàn hồn mà nói lớn, mặc dù giọng vẫn còn khá run:

- Mày…đừng có…mơ! Tụi tao hơn…hơn…300 thằng thì làm sao mà hai đứa…đứa con gái như tụi mày đánh nổi?

- Thử không? – Vanessa nhếch môi rồi chuyển động nhanh nhẹn.

“Đoàng”

Tiếng súng vang lên và ngay lập tức, tên cầm đầu ngã xuống với một cái lỗ xoáy sâu vào ngay giữa trán.

Tất cả mọi người đứng yên, sững sờ nhìn Vanessa và khẩu súng còn đang vương khói trên tay cô nàng. Sao một đứa con gái lại có thể gan đến mức ấy?

Bình luận





Chi tiết truyện