Thảo Anh bước ra khỏi quán café, lòng chợt thấy không yên. Cô nàng làm vậy có quá đáng lắm không nhỉ? Đây là lần đầu tiên nói chuyện với Kiệt thẳng thắn đến vậy, những lần trước cũng chỉ là ậm ừ rồi lờ đi cho qua thì chắc lần này đối với Kiệt, đây sẽ là cú sock lớn.
Em sao vậy? – Thiên từ sau đi tới nắm chặt lấy đôi bàn tay nhỏ bé kia. Anh đi theo cả hai đến đây nhưng chỉ đứng ngoài chờ.... Anh tôn trọng Thảo Anh và Kiệt nên để họ nói chuyện riêng và Thiên biết, Thảo Anh đã đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm mới có thể cứng rắn đến vậy.
Hả? Anh…anh làm em hết hồn. – Thảo Anh giật mình.
Hì…tại em lo suy nghĩ quá nên không để ý đến anh. Mọi chuyện thế nào rồi mà em trông lo lắng thế? – Thiên xoa đầu cô nàng.
Em lo Kiệt vẫn cố chấp, không biết anh ấy có chịu hiểu em nói gì không? – Thảo Anh thở dài.
Kiệt sẽ hiểu, anh ấy không mù quáng đâu. – Thiên trấn an.
Nhưng lỡ không thì sao? Nếu như thế em sẽ cảm thấy có lỗi với anh ấy lắm, còn chị Ropez nữa? Em không muốn chị ấy đau khổ. – Thảo Anh chùng giọng.
Em đừng suy nghĩ nhiều quá, mọi thứ hãy để thời gian trả lời.
Em không biết…
Đừng nghĩ nữa…chuyện đó tính sau, giờ chỉ đi chơi với anh, chỉ cần thấy anh trong mắt là đủ rồi. – Thiên đặt hai tay lên má Thảo Anh.
Ưm…anh làm như mình báu lắm. – Thảo Anh phồng má.
Tất nhiên…bao nhiêu cô muốn mà không được nhé. – Thiên cười hề hề.
Hừ…chảnh! Em không thèm. – Cô nàng lườm.
Vậy anh đi tìm cô khác… - Thiên đang tính quay lưng đi thì Thảo Anh trợn mắt:
Anh…anh dám…
Tất nhiên là dám. – Thiên hất mặt.
Anh…em giận. Đi luôn đi! – Thảo Anh đuổi là Thiên đứng hình. Cứ ngỡ cô nàng sẽ níu tay lại không cho đi, ai ngờ lại đuổi luôn.
Thảo Anh, em…Thôi mà…anh xin lỗi, cục cưng đừng giận anh tội nghiệp. – Thiên nài nỉ.
Không, cục cưng giận anh luôn. – Thảo Anh làm mặt dỗi.
Thôi mà…em giận là anh buồn lắm. Mà buồn là phải hôn em đấy. – Thiên xụ mặt trông rất đáng yêu.
Hừ…anh điên à? – Thảo Anh trợn ngược mắt.
Em không tin? – Thiên cười gian.
Hì…tin…anh đừng có làm bậy giữa đường thế. Anh mà dám là em… - Thảo Anh than thầm, trêu ai không trêu, trêu trúng kẻ sĩ diện cao này.
Thiên cúi đầu xuống, phủ lên đôi môi hồng mềm mại kia một nụ hôn thật sự. Thảo Anh đơ thật sự, mắt mở to nhìn kẻ đối diện. Vị ngọt từ trên môi trôi tuột xuống cổ họng rồi lan đến tận tim. Cảm giác lâng lâng của hạnh phúc chìm đắm cả lí trí, đánh bật cả những suy nghĩ ngại ngùng ban đầu.
Thiên nhẹ nhàng rời đôi môi nhỏ ấy, trong lòng thật sự cảm thấy có chút luyền tiếc. Vị ngọt trên nó, lần đầu tiên Thiên cảm thấy nó lại cuốn hút đến thế.
Thảo Anh vẫn còn có chút mơ màng, gương mặt ửng đỏ đáng yêu. Thật là ngại chết đi được! Giữa dường thế này mà…
Em muốn thêm à? – Thiên nhìn gương mặt còn đang mơ mộng của cô nàng, trêu.
Anh? Đồ biến thái! – Thảo Anh bặm môi, trừng mắt, mặt càng đỏ hơn.
Haha…thì anh biến thái thế đấy. Thế giờ em có chịu đi chơi giáng sinh với tên biến thái này hay không? – Thiên bật cười.
Tất nhiên là đi. Được đi chơi thì ngu gì từ chối? – Thảo Anh hất mặt.
Thế thì chúng ta đi. – Thiên cười nhẹ rồi luồng bàn tay của mình xen qua mấy kẽ tay của Thảo Anh, nắm chặt bàn tay nhỏ bé kia.
Thảo Anh mỉm cười đáp lại, lòng dấy lên một niềm hạnh phúc rất ngọt ngào. Bấy lâu nay theo đuổi trong vô vọng, trong thứ mà bản thân hoang tưởng. Đến khi bất chợt nhận ra mọi thứ và nới lỏng bàn tay thì chính bàn tay ấy níu lại mọi thứ tưởng chừng như vỡ vụn.
Cả hai cứ thế nắm tay nhau, hoà vào dòng người trên phố đi đón giáng sinh. Đôi môi cả hai nở nụ cười hạnh phúc, nói chuyện rất vui vẻ. Hạnh phúc đối với họ rất đơn giản, chỉ cần bên cạnh nhau, cảm nhận được hơi thở, nhịp tim và sự tồn tại của nhau là đủ. Họ nhận ra được giá trị của hạnh phúc là thế nào bởi dòng đời xô bổ, do số phận của họ khắc nghiệt hơn tất cả và do…họ không thể lường trước được ngày mai sẽ ra sao?
Bình luận
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1