Nhìn bên phía Ellie đã bắt đầu vào trận đấu thật sự, nó mới cảm thấy yên tâm. Chỉ sợ Ellie không đủ lạnh lùng để chĩa mũi kiếm về phía Kun và điều đó cũng đồng nghĩa với việc Kun không thể trở thành Nam hộ vệ. Có lẽ nó đã quá xem thường nhỏ nhỉ? Học để có thể sẵn sàng ra tay tước đoạt mạng sống của cả người mình yêu thương nhất…người “thầy” đó đã dạy tụi nó điều ấy!
- Em và anh…có cần...phải đối mặt nhau thế này không? – Hắn nhìn nó.
- Phải…anh muốn rút lui? – Nó điềm tĩnh đáp. Sự rối loạn trong lòng đang được dằn xuống, cảm xúc lại một lần nữa bị chèn ép.
- Không. Chỉ có điều anh nghĩ em biết anh không nỡ xuống tay với em? – Hắn lắc đầu.
- Vậy sao? Vậy để em dạy cho anh biết rằng…bài học đầu tiên của một sát thủ là không động lòng khi giết chết người mình yêu thương. – Nó nói rồi bật người lên không trung, xoay một vòng rồi giáng chân mạnh vào bả vai hắn không chút kiên nể.
- Vậy nếu bắt buộc…em vẫn sẽ xuống tay giết chết anh? – Hắn lanh lẹ hất chân nó ra bằng một lực mạnh. Hắn biết nếu chỉ nương tay thì sớm hắn đã chết dưới tay nó rồi.
- Phải…người em không giết chết được chỉ có một! – Nó cười cười, không hề hấn gì khi bị hắn hất ra xa.
- Ai? – Hắn khẽ chau mày. Một người mà nó không thể trong khi hắn thì nó lại có thể?
- Lưu Tịnh Cát! – Nó nhẹ nhàng buông ra một cái tên không mấy xa lạ đối với những kẻ làm kinh doanh, bàn tay vo tròn thảnh nắm đấm hướng về bụng hắn.
- Lưu Tịnh Cát? Chủ tịch tập đoàn hàng hải D.E.A.T.H? – Hắn hơi bất ngờ trước cái tên nhưng vẫn còn đủ tỉnh táo để chụp tay nó lại rồi khoá ra sau.
- Anh sơ hở! – Nó nhếch môi. Trong lúc hắn còn đang chú tâm chờ câu trả lời từ nó thì cánh tay rỗi rãi của nó thục vào bụng hắn một cú đau điếng. Qủa là lực tay không hề tầm thường. Những kẻ khác thì có lẽ đã nhanh chóng gục xuống đất vì nội tạng bị tổn thương.
- Em… - Hắn thả tay nó ra rồi ôm bụng. Rất đau! Đó là lần đầu tiên kể từ khi bước vào thế giới đầy máu này hắn cảm nhận được điều đó.
- Sai lầm của anh chính là ở chỗ chỉ chú tâm vào câu trả lời của em. Kẻ thông minh, chắc chắn hắn ta sẽ vừa có thể phân tích câu nói của đối thủ, vừa có thể phân tích các hoạt động. Anh còn rất nhiều thiếu sót! – Nó cười.
- Em…cố tình! – Hắn hơi nhăn mặt nhìn nó.
- Biết thì muộn rồi. Kẻ trong ngành này mới nhìn qua đã có thể hiểu ngay được điều đó. Tuy nhiên, với những gì bản thân anh đã có, tổ chức chỉ cần bỏ ra không quá hai tháng, kết quả thu được đáng để đánh cược. – Nó nhún vai.
- Tổ chức? – Hắn nghe đến đây thì hết nhăn mặt, ánh mắt nhìn nó khó đoán.
- Đến lúc anh sẽ biết. Giờ thì tiếp tục thôi. – Nó lắc đầu tỏ vẻ bí hiểm rồi xoay người tung một cước ngang đầu hắn.
- Em quá lạnh nhạt! Kể cả ai em cũng không tha. – Hắn bật người lộn vòng ra sau tránh cú đá của nó. Một cái thục vào bụng đã thế thì cú đá này hắn mà dính phải thì đảm bảo nằm ngay tại chỗ. Hắn biết lúc nãy đánh trúng hắn, nó đã nương tay. Thế thì với cú đá đầy lực như thế, thử hỏi sẽ ra làm sao? Chưa nói tới chuyện chân là ưu điểm, là điểm mạnh nhất của nó trên cơ thể.
- Xin lỗi. Bản chất thật của một sát thủ là không có trái tim. Cũng như bất cứ ai ngáng đường cũng có thể bị tiêu diệt. – Nó điềm nhiên đáp. Chân tiếp tục tạo thành một cú đá vào mặt hắn.
- Em không thương người hơn chút được à? – Hắn tránh người sang một bên. Nhanh nhẹn đứng dậy cặp cổ nó lại.
- Tất nhiên là không. Chính vì tổn thương nên con người mới không muốn ban phát tình thương cho bất cứ ai nữa. – Nó cười nhạt. Cánh tay rắn chắc của hắn vừa vòng tới trước cổ đã bị hai tay nó chụp lại và thực hiện một màn vật người vô cùng đẹp mắt.
- Hự… - Hắn khẽ nhăn mặt kêu lên khi bị nó tấn công.
- Chú tâm hơn vào trận đấu đi! – Nó lạnh lùng. Người khiến nó không thể ban phát tình thương cho người khác là hắn chứ ai? Nếu lần đó nó không thương người thì đâu quá dễ dàng rơi vào cái bẫy Nguyệt Thy đã giăng sẵn? Đâu phải chịu ăn một cái tát oan uổng? Cũng đâu phải chịu ấm ức trước những lời lẽ đầy cay nghiệt của hắn? Và hơn hết là cũng đâu phải vì hắn mà sẵn sàng lao ra trước đầu xe? Hừ…mọi thứ dẫn đến ngày hôm nay cũng tại hắn là nguyên do cho tất cả!
- Tổn thương? Ý em là em bị tổn thương? – Hắn lặp lại.
- Qúa nhiều. – Nó cười khẩy. Những gì nó phải chịu, những thù hận đã biến con người nó thành thế này. Nhưng khi chuẩn bị lên một kế hoạch hoàn hảo nhất để trả thù, nó lại không nỡ làm thế. Căn bản vì nó biết dù có chĩa súng hay cầm dao giơ lên trước mặt hắn, nó cũng không thể nào bóp cò hay đâm con dao ấy vào con người trước mặt. Đến lúc ấy nó mới phát hiện, tình yêu trong nó nhiều hơn là lòng hận thù ba năm nay.
- Là tại anh sao? – Hắn ôm ngực đứng dậy.
- …Không rõ… - Nó hơi sững người, im lặng vài giây rồi bình thản đáp. Đã diễn thì phải diễn đến phút cuối cùng, diễn cho trót vai diễn của mình. Nó không muốn hắn biết tất cả ngay lúc này.
- Sao lại không biết? – Hắn tung một cú đấm ngay mặt nó nhưng sau đó, nó đã nhanh tay hơn mà chụp lấy nắm đấm đó, kéo giật người hắn phía mình, chuẩn bị một đòn lên gối vào bụng hắn.
Hắn theo quán tính, bị nó kéo thì chúi người tới và thấy đòn lên gối của nó. Nguy hiểm! Đòn lên gối ấy chắc chắn không phải nhẹ nên nếu lãnh trúng thì gục ngay. Hắn đành giơ chân đạp lên đùi nó một cái để đẩy lùi chân nó về phía sau rồi lấy bàn tay còn lại chụp gọn hai cổ tay đang nắm lấy nắm đấm của hắn.
Chân nó bị hắn đạp nên hạ xuống, khá đau. Hai tay cũng cảm thấy nhức nhối vì cái siết chặt tay của hắn. Qủa thật là cổ tay nó quá nhỏ, chỉ cần một bàn tay là hắn có thể nắm chặt lại. Cố gắng giật hai tay ra không được, nó lại tiếp tục kéo hắn về phía mình một lần nữa nhưng lần này, nó thực hiện một cú móc chân khiến hắn mất đà ngã ngữa ra sau, vội vàng buông tay nó ra.
Nó đứng xoa xoa hai cổ tay nhìn hắn đang nằm dưới đất rồi lại tiếp tục dùng nắm đấm hướng về gương mặt của hắn.
Hắn nghiêng đầu né sang một bên làm bàn tay của nó đấm thẳng xuống đất, đau đến mức như gãy xương. Áp dụng chiêu thức của nó, hắn đang nằm cũng móc chân làm nó mất thăng bằng ngã ngược. Tuy nhiên nó lại nhanh nhẹn hơn hắn, chống hai bàn tay xuống đất rồi lộn ngược một vòng, tiếp đất an toàn.
Nó với hắn cứ như thế, không ai nhường ai. Cuộc đấu này dường như ngang tài ngang sức. Và cũng từ thời điểm đó, cuộc mèo vờn chuột vừa rồi đã kết thúc và thay vào đó là cuộc đối đầu thật sự!
…
Bình luận
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1