Tụi nó bước vào trước ánh nhìn của tất cả mọi người và đương nhiên, người dẫn đầu chính là nó. Nó bước chân đến quầy tiếp tân, nói:
- Phiền giúp tôi báo cho tổng giám đốc là có người muốn gặp.
- Cô có hẹn trước? – Ả nhân viên khó chịu.
- Không. – Nó trả lời.
- Vậy thì xin lỗi, tổng giám đốc không thể gặp cô! - Ả nhân viên khinh khỉnh rồi quay vào tiếp tục cuộc nói chuyện với mấy người nhân viên khác.
- Giờ sao? – Nó nhìn ba người còn lại, nó không thể trách ả nhân viên ấy được vì theo lẽ phải có hẹn trước mới được gặp. Ả ta chỉ làm đúng luật thôi.
- Không biết? – Trang nhún vai.
Bỗng nhiên có tiếng nói vọng từ bên trong quầy tiếp tân:
- Ăn mặc như mấy con ** vậy. Bọn chúng nghĩ sao mà có thể gặp tổng giám đốc cơ chứ. Cái hạng như bọn nó chỉ đáng đứng ở mấy quán bar mà thôi!! Hahaha… - Ả nhân viên vừa rồi nói, cười khanh khách.
“Rầm”
Một thanh phát ra không nhỏ, bằng chứng là tất cả mọi người đều phải giật mình. Ả nhân viên vừa nãy còn cười thích thú bây giờ mặt đã tái mét nhìn vào cái mặt bàn lát đá hoa cương đã bị nứt ra, chuẩn bị vỡ tan nếu chỉ đụng nhẹ vào.
- Cô nói gì? – Vi trừng mắt.
Vi lúc nãy sau khi nghe tất cả những câu nói của ả nhân viên đã không kìm chế đươc mà đập mạnh tay xuống bàn. Không chỉ Vi lúc này đang rất tức giận mà Trang, Thảo Anh và nó cũng đang rất mất bình tĩnh.
Thấy ả nhân viên không trả lời, Vi lại đập mạnh một cái xuống bàn làm lớp đá hoa cương lát mặt bàn vỡ tan, một số rơi xuống đất. Nhỏ lại nghiến răng:
- Cô nhắc lại tôi nghe xem…cô vừa mới nói cái gì?
- Tôi…t…. - Ả ta ấp úng.
- Tôi không nghĩ tập đoàn như Vương Hải mà lại có loại nhân viên như cô. Tôi nhớ là nội quy không cấm những người như thế vào đây cơ mà? Cho dù khách hàng là loại người thế nào thì cũng đâu đã đến lượt cô phán xét? Chỉ cần họ là khách hàng thì cô phải tôn trọng họ chứ? – Vi quát.
- Tôi…ơ…tôi…không có… - Ả lắp bắp.
- Không nói nhiều. Cô chuẩn bị cuốn gói ra khỏi đây là vừa rồi đấy! – Vi nói rồi quay lưng đi.
- Qúa đáng! – Thảo Anh hất mặt.
- Đừng nghĩ những lời cô ấy nói không có giá trị gì! – Trang nhìn chăm chăm ả nhân viên.
- Chỉ cần một câu nói của cô ấy, tôi dám cá không có một công ti nào trên thế giới dám cho cô làm đâu chứ đừng nói là ở đây! – Nó lạnh lùng hăm doạ.
Xong, cả ba bước đi theo sau lưng Vi đến một cái thang máy mà không ai dùng vì phải có mã. Vi lướt tay trên bảng mã và cánh cửa thang máy mở ra, cả bốn bước vào.
Chính lúc này, ả tiếp tân kia mới hoảng hồn vì biết mình đã động vào ai. Cả cái toà nhà này ai mà không biết cái thang máy vừa rồi chỉ có một nguườ biết mã và người đó chính là chủ tịch của Vương Hải…
“Ting…”
Tụi nó lên thẳng tầng 46. Cửa thang máy vừa mở, Vi đã hầm hầm bước ra với gương mặt muốn giết người.
“Rầm…”
Đạp thẳng vào của phòng tổng giám đốc, Vi đi thẳng đến cái bàn làm việc của một người con trai và đập cái “rầm”, khiến tất cả mọi thứ trên bàn đều rời hỏi vị trí ban đầu của nó.
Người con trai ngước mặt lên nhìn Vi, cau mày.
- Sa thải ả ở quầy tiếp tân! – Vi hất mặt nói.
- Chuyện gì vậy? – Chàng trai căng thẳng nhìn nhỏ.
- Sa thải ả ở quầy tiếp tân! Ngay lập tức cùng với ai ở phòng nhân sự đã tuyển ả ta vào đây! – Vi nhắc lại.
- …? – Chàng trai ngó ra sau lưng Vi, nhìn tụi nó như muốn tìm một lời giải thích.
- Ả ta bảo tụi nào là **. – Nó điềm nhiên trả lời.
- À… - Chàng trai gật gù rồi nhấc điện thoại để trên bàn lên gọi ai đó.
- Hừ… - Vi thở hắt ra.
- Sao nào? Bình tĩnh đi. Sao lại đến đây? – Chàng trai hỏi.
- Tối nay có nhiệm vụ. Tụi này cần lấy vài món… - Trang trả lời.
- Ừm… - Chàng trai gật đầu rồi bấm một nút trên bàn phím máy tính. Ngay lập tức, một cánh cửa mởi ra ở ngay trên tường.
- Vào thôi. – Trang cười rồi đi trước.
Cả đám đi theo sau và Vi đi sau cuối. Khi sắp bước vào căn phòng mật, nhỏ quay lại nhìn chàng trai hỏi:
- Anna đâu?
- Cô ta xin nghỉ phép một tuần. – Chàng trai điềm đạm trả lời.
Vi gật đầu nhẹ rồi bước vào trong cùng ba người kia. Bên trong căn phòng đó là một kho vũ khí tối tân hiện đại bậc nhất với những sản phẩm mang tính sát thướng khủng khiếp và thậm chí là chưa có mặt ở bất kì đâu trên thế giới.
Khi bước vào, trước mặt tụi nó có bốn cánh cửa với bốn từ Đông – Tây – Nam – Bắc. Mỗi người một hướng đi riêng, cả bốn bước vào bốn cánh cửa khác nhau.
Bình luận
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1