Quán café
Thảo Anh đi theo sau lưng Kiệt bước vào một quán café với không gian khá ấm cúng với cách trang trí cho ngày giáng sinh. Thảo Anh thầm than trong lòng. Đã tính trước với Thiên là tối nay cả hai sẽ đánh lẻ đi chơi noel vậy mà lại bị vướng phải anh chàng này, thật là phá hỏng kế hoạch của người khác. (Có ai còn nhớ Kiệt không nhỉ? Là con trai của th...ầy tụi nó, là tổng giám đốc tập đoàn Vương Hải của Vi á mọi người, ngoài ra còn có tên gọi là Huyết Dạ)
Ngồi xuống một cái bàn tròn cạnh cửa sổ, Kiệt mở lời trước:
- Dạo này cuộc sống em thế nào? Cũng gần 3 tháng rồi chúng ta chưa gặp nhỉ? Cơ mà lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, anh chưa thể nói với em câu nào.
- Vâng…vẫn tốt như thường thôi anh. Có điều là dạo gần đây công việc của tổ chức nhẹ hẳn, em chẳng phải làm gì nhiều. – Thảo Anh mỉm cười đáp lại.
- Vậy là sướng nhỉ? Công việc anh ngày càng nhiều. – Kiệt bĩu môi.
- Hi.
- À…em uống gì?
- Cacao sữa. – Thảo Anh nhanh miệng đáp ngay.
- Vẫn món đó nhỉ? Em có vẻ thích loại đó. – Kiệt hơi cười.
- Vâng…vì anh Thiên rất thích cacao sữa nên em cũng thấy thích nó. – Thảo Anh mỉm cười thật tươi, nơi đáy mắt ánh lên niềm hạnh phúc to lớn khi nhắc đến người mình yêu.
- À…ra là Thiên thích… - Kiệt gật gù có vẻ hiểu, ánh mắt chùng xuống hẳn.
- Anh sao thế? – Thảo Anh hỏi giọng cực kì ngô nghê làm người đối diện tưởng chừng như nghẹt thở. Cô nàng hiểu chứ, biết cảm giác bây giờ trong lòng Kiệt là thế nào nhưng cũng chẳng thể làm khác được, cứ vờ ngây ngốc lúc này có vẻ lại là cách hay.
- À không…chỉ là anh thật không hiểu? Sao em lại yêu Thiên, lại còn nhiều đến thế? – Kiệt lắc đầu cười gượng.
- Em yêu Thiên? Tất cả chỉ là vì…anh ấy là người khiến em rung động. Tất cả những cung bậc cảm xúc trong tình yêu, Thiên đã cho em nếm đủ. Ban đầu chỉ là thứ tình cảm của hai đứa trẻ con, rồi càng ngày nó càng lớn dần đến mức trở thành tình yêu lúc nào em cũng không biết. Em yêu Thiên từ cái cách mà ngày xưa anh ấy quan tâm em âm thầm mà ngoài mặt như có vẻ trốn tránh tình cảm em dành cho anh ấy, yêu từ cái sở thích nhỏ nhặt là uống cacao sữa mỗi sáng sớm hay thích lướt web vào lúc 2g sáng cho tới việc anh ấy giết người. Em yêu tất cả, chỉ cầ những thứ ấy thuộc về Thiên. – Thảo Anh chậm rãi trả lời.
- Vậy tại sao anh lại không thể? Sao em không thể yêu anh? – Kiệt vò chặt hai bàn tay thành nắm đấm. Từng câu từng chữ như nhát dao chí mạng đâm thẳng vào tim một cách phũ phàng.
- Vì anh không phải Thiên. – Thảo Anh buông một câu nói thật nhẹ, thật đau rồi quay mặt nhìn ra cửa sổ.
Dù biết trước câu trả lời là như thế nhưng vẫn có cảm giác trái tim như bị bóp nghẹn. Ba năm theo đuổi, mỗi lần hỏi câu hỏi ấy vẫn mãi chỉ có một câu trả lời: “Vì anh không phải…”
Một cuộc tình lẩn quẩn, không phải vì tình yêu của Kiệt không đủ lớn để thay đổi Thảo Anh mà là vì tình yêu của Thảo Anh đã khắc ghi đến tận xương cốt một cái tên “Thiên”. Yêu đối với Thảo Anh không phải là từ vẻ bề ngoài hay những thứ hiện hữu, nó chỉ đơn giản là vì con người đó khiến trái tim trong lồng ngực đập không theo một nhịp điệu nào. Nó chỉ đơn giản là vì con người đó khiến ta phải chú ý, phải để tâm. Khiến đầu óc quay cuồng chóng mặt theo những cảm xúc không nhất định từ hạnh phúc cho đến đau khổ, ngọt ngào đến cay đắng, chua xót đến lâng lâng…
Yêu cứ ngỡ là phức tạp nhưng lại rất đơn giản, đôi khi nghĩ nó đơn giản nhưng lại rất phức tạp. Thật khó để hiểu.
Kiệt yêu lâu đến vậy, làm nhều việc cho Thảo Anh đến vậy nhưng đến phút chót vẫn là con số 0 như lúc mới bắt đầu. Đối với Thảo Anh, một người bạn và một người anh trai là ngưỡng mà Kiệt chỉ có thể đạt tới, không hơn.
Người con gái trước mặt khiến Kiệt yêu quay cuồng. Nét trong sáng của một ác quỷ đã thu hút ánh mắt anh từ lần đầu gặp nhau. Ba năm, đủ dài để yêu đơn phương chưa nhỉ? Kiệt hiểu rất rõ, những việc làm của bản thân chưa bao giờ lọt vào mắt Thảo Anh. Cô nàng cho dù cảm kích với những việc làm ấy thật đấy, nhưng vẫn chẳng thể yêu vì trái tim nhỏ bé đó chỉ có thể chứa một người moà thôi. Và người mà trái tim ấy chọn là Thiên, mãi mãi là Thiên chứ không là Kiệt. Đau thật!
- Nhưng bao lâu rồi? Em yêu Thiên hơn 10 năm rồi đấy. Đến giờ vẫn vậy thì em cố gắng với cậu ta làm gì? – Kiệt nói, giọng kìm nén sự đau khổ.
Thảo Anh hợt cau mày rồi lại nhanh chóng dãn ra. Cũng đúng thôi, việc đó Kiệt chưa biết. Mối quan hệ giữa hai con người bây giờ đến mức nào, Kiệt không thể tưởng!
Môi cười khẽ, Thảo Anh lên tiếng trả lời:
- Em và Thiên…đang yêu nhau.
- S…Sao? – Kiệt dường như chẳng thể tiếp thu nổi những thứ mình vừa nghe.
- Em và Thiên bắt đầu cũng được gần 3 tháng rồi. Mọi thứ hiện tại đang rất tốt. Anh đừng lo. – Thảo Anh lại tiếp.
- Sao lại có thể? Chuyện này…
- Em yêu Thiên, mãi vẫn là thế. Em biết anh yêu em nhưng em không thể. Biết là sẽ làm anh đau khi nói những điều đó nhưng em chẳng thể làm khác. Anh phải hiểu! – Thảo Anh nén tiếng thở dài.
- Em đừng nói nữa! Cảm xúc là của anh, em đừng bắt anh phải hiểu những thứ anh không muốn. – Kiệt gần như nổi điên lên.
- Sao anh cứ phải cố chấp điều đó. Anh phải hiểu là nếu tiếp tục anh sẽ khổ, em sẽ cảm thấy có lỗi và sẽ khiến chị ấy tổn thương! – Thảo Anh bất lực.
- Em im đi!
- Anh đừng cư xử như thế! Đâu phải anh không biết Ropez yêu anh thế nào? Anh đang làm tổn thương chính mình và làm đau chị ấy đấy! – Thảo Anh mất hết kiên nhẫn.
- …
- Em nghĩ anh nên suy nghĩ lại. Em yêu Thiên và mãi mãi yêu anh ấy, sẽ không thay đổi được điều đó. Anh nên quên cảm xúc đối với em lúc này đi và đối xử tốt với Ropez hơn, chị ấy yêu anh hơn bất cứ ai. Chị ấy là cô gái tốt và xứng đáng có được tình yêu của mình, đừng bắt chị ấy phải đau vì anh thêm bất cứ lần nào nữa. Anh cứ ngồi đó đi, em về trước và…suy nghĩ kĩ lại đi! – Thảo Anh đứng dậy bước ra khỏi quán café, bỏ lại Kiệt ngồi thất thần.
Kiệt ngồi gục đầu vào hai bàn tay. Bấy lâu vẫn chưa đủ sao? Tất cả mọi thứ, tất cả những cố gắng của anh chàng cuối cùng vẫn chẳng thể kéo trái tim người con gái ấy về phía mình lấy một lần. Đau thật! Tại sao lại đau quá? Là do trái tim Kiệt quá nặng tình hay do trái tim Thảo Anh sắt đá?
…
Bình luận
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1