Tiêu Dật Phong chỉ đứng đó, hờ hững tất cả sự việc xung quanh, tự cho mình là người ngoài cuộc, chuyện gì cũng không liên quan đến hắn.
“Hoàng huynh, muội muốn chọn hắn làm phò mã!” Thác Bát Nghiên đột nhiên chỉ Tiêu Dật Phong, không chút ngượng ngùng lớn tiếng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, không ngờ tới Thập công chúa quyết định nhanh như vậy, hơn nữa còn đứng trước mặt mọi người tuyên bố. Hoàng thượng mừng rỡ: “Công chúa, ngươi thật quyết định là Dật Phong sao?” Thật tốt quá, rất đúng ý ông.
Thác Bát Luật cũng không nghĩ đến muội muội chọn nhanh thế này, hơn nữa còn là Tiêu Dật Phong, chẳng lẽ nàng đã quên lời hắn nói? Thác Bác Luật nghiêm giọng: “Nghiên nhi, muội không phải cần suy nghĩ cẩn thận một chút sao?”
“Không cần, muội muốn hắn!” Thác Bát Nghiên biết ý tứ của hắn, nhưng nàng chỉ cảm thấy hứng thú với hắn!
Bị điểm mặt, sắc mặt Tiêu Dật Phong cực kỳ khó coi, híp mắt nhìn nàng, nữ nhân đáng chết này muốn gì đây, dám lớn tiếng nói muốn hắn, nàng nghĩ nàng là ai?
Hạ Vân Hi núp sau cây cột, dĩ nhiên cũng đã nghe rành mạch, giận đến nghiến răng: “Nữ nhân không biết xấu hổ, dám cùng ta giành Dật Phong, ta muốn giết nàng!”
Máu bạo lực bùng phát, đang muốn bước ra Nguyễn Tâm Tâm cùng Thanh Thanh đã hoảng sợ, vội vàng lôi nàng lại, liều mạng ngăn cản.
“Ngươi điên rồi sao? Đừng loạn nữa, chúng ta trở về thương lượng cẩn thận được không?”
“Hạ cô nương, người bình tĩnh đã, việc hai nước kết thân đã định, người đừng phá tung mọi việc lên ——”
“Bình tĩnh cái gì!” Hạ Vân Hi lửa giận bừng bừng, mắt tóe lửa: “Ta mà không lên tiếng Dật Phong sẽ bị giành mất…, ta không thèm quản lão hoàng đế đó, không quản Nam quốc công chúa gì hết, không ai được ngăn ta, buông ra!”
Vừa nói vừa dùng sức hất các nàng ra, hỏa tốc xông về phía trước. Bởi vì bước quá nhanh mà sơ ý, chân trái gạt chân phải, cả người nghiêng tới trước, cực kỳ nhếch nhác ngã sõng xoài.
Đám người Chu Minh đế thấy bóng người ngã nhào tới trước mặt bọn họ, mọi người ngạc nhiên nhìn chằm chằm nàng.
Nguyễn Tâm Tâm cùng Thanh Thanh sợ tới mức xoa ngực, không biết làm sao.
“Đáng chết!” Hạ Vân Hi khẽ rủa một tiếng, bò dậy, khi nàng ngẩng mặt lên thì dung mạo thanh lệ hiện rõ không chút che đậy.
Nhất thời, tiếng hít khí nổi lên bốn phía, trên đời lại có nữ nhân hoàn mỹ tuyệt sắc như thế sao. Làn da trong suốt như ngọc, lông mày đen như vẽ, sóng mũi tinh xảo bóng loáng, môi anh đào kiều mỵ, diễm lệ mà hồn nhiên ngây thơ, còn có cặp tử nhãn hiếm thấy kia, dưới ánh mặt trời như lấp lánh từng tia sáng rực rỡ.
Mọi người kinh ngạc nhìn, trong lòng hoang mang không dứt.
Là nàng? Tiêu Dật Dương khiếp sợ nhìn Hạ Vân Hi đột nhiên xuất hiện , đáy mắt phiếm động khó tả, ba quang mênh mông, không nghĩ tới vị nữ tử khiến lòng hắn tâm niệm không quên kia lại xuất hiện ở đây.
Mà Thác Bát Luật sau khi kinh ngạc, khóe môi nâng lên một nụ cười khó phát hiện, Quận Vương phi nói không sai, nàng quả thật ở trong hoàng cung. Lần này hắn không cần nữa phí tâm tư đi tìm nàng nữa.
Hoàng hậu sắc mặt đại biến, trong lòng lo lắng thấp thỏm. Tiêu Dật Phong tuy vẫn hờ hững nghiêm mặt, nhưng vẻ mặt lạnh băng khẽ nhuốm buồn phiền.
Trong đó kích động nhất chính là hoàng thượng, một khắc Hạ Vân Hi xuất hiện kìa đã khiến ông hoàn toàn ngây người, hai mắt không thể tin trừng lớn nhìn dung nhan tuyệt mỹ mà quen thuộc, một người mà ông cho là vĩnh viễn không còn tồn tại nữa, bây giờ lại sống sờ sờ đứng trước mặt ông.
Bình luận
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1