Hạ Vân Hi tức giận công phu mèo quào của nàng, đánh lâu như vậy mà ngay cả vạt áo hắn cũng không chạm tới. Nàng không cam lòng, nhất định dạy dỗ nam nhân ghê tởm này, vì vậy nàng vận nội lực luyện hai tháng nay, càng đánh càng nhanh, càng đánh càng bén nhọn, liều lĩnh mười phần.
Đang lúc này, một giọng nói lo lắng mềm mại vang lên phía trước: “Này, các ngươi sao lại đánh nhau, mau dừng tay!”
Dứt lời, Hàn Ngữ Yên đã vọt tới trước mặt hai người, khuyên can. Hạ Vân Hi bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là dừng tay, nhưng đôi mắt đẹp lại căm giận trừng tên nam nhân thoải mái nhàn nhã đó.
“Các ngươi sao lại thế này?” Hàn Ngữ Yên không hiểu hỏi.
Thác Bát Luật chưa kịp đáp Hạ Vân Hi đã đi tới bên người nàng, la ầm lên: “Ngữ Yên, các ngươi sao lại kết giao bằng hữu với loại người này, đúng là sỉ nhục thân phận.”
“Sao, Vân Hi? Ngươi cùng Thác Bát Luật điện hạ có phải có hiểu lầm gì không?” Hàn Ngữ Yên không hiểu ra sao nhìn nàng xúc động phẫn nộ.
“Không phải hiểu lầm, là hắn quá khốn kiếp! Hắn cợt nhả ——” Hạ Vân Hi trách móc, lại giật mình trợn to hai mắt: “Ngươi nói hắn là cái gì?” Thác Bát Luật điện hạ?
“Hắn là hoàng thái tử điện hạ của Nam Ảnh quốc, cũng là khách quý của chúng ta!” Hàn Ngữ Yên cười cười giới thiệu, hôm qua Hạo Thần nhận được khẩu dụ của hoàng thượng, muốn hắn chiêu đãi thật tốt thái tử Nam Ảnh quốc này.
Hạ Vân Hi giật mình trừng mắt, thái tử Nam ảnh quốc, nàng đảo mắt suy nghĩ, sắc lang trời đánh khốn kiếp này lại là hoàng thái tử nước láng giềng , này......
“Quận Vương phi, xem ra tiểu cô nương này hiểu lầm ta rất sâu, ta vẫn nên cáo từ trước thôi!” Thác Bát Luật cười yếu ớt chắp tay, khôi phục thái độ ưu nhã lịch sự.
“Được rồi, luật điện hạ xin tự nhiên!” Hàn Ngữ Yên cũng mỉm cười đáp lễ.
Thác Bát Luật gật đầu một cái, thâm ý nhìn Hạ Vân Hi sau đó xoay người rời đi.
Hạ Vân Hi vẫn rất tức giận, lửa giận không chỗ phát tiết, chỉ biết mắng một câu “Khốn kiếp!”
“Vân Hi, ngươi với điện hạ có chuyện gì thế?” Hàn Ngữ Yên không khỏi nhìn nàng.
“Hắn......” Hạ Vân Hi lời đến ra miệng lại nuốt trở vào, phất tay một cái nói: “Thôi, cũng không có gì, đừng nói nữa!” Coi xem như bị chó cắn là được rồi!
Hàn Ngữ Yên biết nàng không muốn nói cũng không hỏi nữa đi xuống, lại nói: “Mau về nghỉ ngơi đi, đêm đã khuya rồi!”
Vì vậy hai người cũng rời khỏi Đào Hoa lâm.
——————————-
Lên triều xong, Chu Minh đế triệu tập đám hoàng tử bàn nghị sự ở Tuyên Chính điện.
“Các thần nhi, các ngươi cũng biết, mùng một ngày mốt, hoàng thái tử Nam ảnh quốc cùng Thập công chúa sẽ tới bổn triều, đến lúc đó, đám người các ngươi đều phải xuất tịch!” Chu Minh đế nghiêm túc nói.
Chúng hoàng tử hai mặt nhìn nhau, một nam tử tuấn mỹ tuyệt luân, thần thái phiêu dật, nhẹ đùa nghịch ngọc phiến trong tay cười nói: “Phụ hoàng, Thập công chúa không phải là tới kết thân sao?”
Chu Minh đế gật đầu một cái: “Không sai, Thập công chúa đến để chọn phò mã, những hoàng tử chưa cưới vợ đều phải tham gia, nên công chúa sẽ chọn một người trong các ngươi, ý các ngươi thế nào?”.
“Nhi thần không sao cả, chỉ cần có ích cho quốc gia, nhi thần nguyện ý!”
Nam tử tuấn mỹ vẫn cười khẽ, mắt phượng sáng ngời lại thâm sâu, phảng phất mây mù nặng nề, phức tạp khó lường.
Chu Minh đế nghe xong hết sức hài lòng, khen ngợi nói: “Dật Hiên nói rất đúng, thân là hoàng tử phải lấy quốc gia làm trọng!”
Tiêu Dật Hiên nhàn nhạt cười một tiếng, ra vẻ được khen ngợi mà vui sướng.
“Như vậy thì, phụ hoàng, cứ để cho nhị ca cưới công chúa đi!” Một nam tử mặt như mỹ ngọc, lịch sự ôn hòa không kịp chờ lên tiếng đề nghị, hắn tuyệt không muốn tham gia hôn nhân chính trị này.
“Dật Dương, chuyện này vẫn chưa quyết định, tất cả theo ý công chúa, trẫm chỉ báo cho các ngươi một tiếng mà thôi.” Chu Minh đế nói.
Tiêu Dật Dương nhăn mày, cùng Tiêu Dật Hiên liếc mắt nhìn nhau.
Bình luận
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1