Ăn uống no đủ, ba người Hạ Vân Hi hài lòng ra khỏi Lãm Nguyệt Lâu, chuẩn bị trở về hoàng cung.
Nhưng bọn họ đi được nửa đường, trước mặt đột nhiên xuất hiện mấy tên nam tử ăn măc như thị vệ, tựa hồ muốn bao vây bọn họ lại.
Hạ Vân Hi chau mày, đang muốn mở miệng hỏi thăm, Tiểu Mãn tử đã hét rầm lên: “Các ngươi là người nào? Lại dám ban ngày ban mặt cản đường chúng ta, thật là to gan.”
“Tiểu Mãn tử, câm miệng!” Hạ Vân Hi không chịu được quát, nói thật, nàng có lúc rất ghét giọng nói của Tiểu Mãn tử, thanh âm như hư giọng, rất đả thương màng nhĩ người khác.
“Cô nương, chủ tử nhà ta cho mời!” Một thị vệ tiến lên, vẻ mặt ôn hoà chắp tay nói với Hạ Vân Hi.
Hạ Vân Hi ngây ngẩn cả người, chớp chớp mắt, có chút không hiểu: “Chủ tử nhà ngươi là ai? Biết ta sao? Còn nữa…, các ngươi làm sao biết ta là nữ nhân?” Nàng tự nhận cải trang rất khá, chẳng lẽ những người này có hỏa nhãn kim tinh?
Thị vệ lại chắp tay.”Chủ tử nhà ta là Bình Nam Quận Vương phi, người rất thưởng thức biểu hiện của cô nương ở Vọng giang lâu, vì vậy đặc biệt mời cô nương làm khách.”
“Cái gì? Là nàng?” Hạ Vân Hi kinh ngạc, không khỏi nhớ tới cô nương cao quý xinh đẹp kia, kỳ lạ, nàng khi không mời ta làm gì?
“Các ngươi thật sự là người của Bình Nam Quận Vương phủ sao? Có gì chứng minh?” Thanh Thanh có chút cảnh giác nhìn chằm chằm bọn họ.
“Vậy hãy để ta tới chứng minh đi!” Một thiếu nữ búi tóc hai bên ngọt ngào đáng yêu từ trong đám thị vệ đi ra, mìm cười dịu dàng nhìn bọn họ.
“Ngươi......” Trừng mắt nhìn nữ nhân quen mắt này, Hạ Vân Hi đột nhiên lóe lên, bật thốt: “Ngươi không phải là nha hoàn bên cạnh Quận Vương phi sao?”
Tâm Tâm cười tủm tỉm gật đầu nói: “Không sai, cô nương đã tin chưa?”
Hạ Vân Hi suy nghĩ một chút, nếu vương phi nương nương người ta đã mời, nàng còn có thể không đi sao? Liền nói: “Chúng ta phải quấy rầy quý phủ vậy!”
“Ba vị, mời ——”
Tâm Tâm đi trước dẫn đường, thẳng hướng Bình Nam Quận Vương phủ mà đi.
Đó là một tòa phủ trang nhã, đường hẻm đỏ thắm, tường bạch ngọc, ngói lưu ly xanh biếc, mặt đất cùng bậc thang cơ hồ là dùng bích ngọc điêu khắc mà thành, thể hiện đầy đủ phong phạm hoàng thất phối cùng nhã vận dân gian.
Bên trong rừng đào, núi vây quanh hồ nước, đình đài lầu các, hành lang quanh co. Cảnh trí thiên biến vạn hóa, không khác thiên cung là bao.
Hàn Ngữ Yên đang ngồi trong đình Phiêu Hương cách đó không xa, một thân lam y, mép váy thêu một con bướm trắng đầu trên đóa bách hợp. Người khoác tử sa, có vẻ thanh triệt thấu minh, có một loại mỹ lệ mơ mơ hồ hồ.
“Tham kiến vương phi nương nương!”
Hạ Vân Hi lễ phép khom người, Thanh Thanh cùng Tiểu Mãn tử cũng hành lễ.
“Mọi người không cần đa lễ, mời ngồi!” Hàn Ngữ Yên cười một tiếng, nhiệt tình chào hỏi.
“Tạ vương phi!” Thấy nàng thân thiện như thế, Hạ Vân Hi cũng không khách khí nữa, ngồi trên băng đá, tự rót ly trà cho mình.
Thanh Thanh cùng Tiểu Mãn tử đứng hai bên nàng.
Hàn Ngữ Yên mỉm cười nhìn nàng không câu nệ tiểu tiết động tác, tràn đầy tự nhiên hồn nhiên.
“Vương phi, ta có thể ăn cái này sao?” Nàng chỉ chỉ hỏa long quả phiến trên bàn hỏi. Vừa rồi ăn quá nhiều, ăn trái cây giúp tiêu hóa là tốt nhất.
“Dĩ nhiên có thể, cô nương cứ tự nhiên!” Hàn Ngữ Yên thân thiết cười một tiếng, nàng thích cô nương không giả dối, thẳng thắn tự nhiên này.
Bình luận
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1