Sở Hạo Thần bị cuồng phong ép loạng choạng mấy bước, cắm kiếm xuống đất mới miễn cưỡng đứng vững; Tề lục nhị tướng võ công kém hơn nên không chịu nổi té quỵ dưới đất.
Cười nhạt "Ha ha" một tiếng như Tu La địa ngục, ánh mắt như hàn băng của Bắc Thần Hoàng như lưỡi dao sắc bén quét thẳng về phía bọn họ. "Người của Thiên triều, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi, chịu chết đi!"
Nói xong, song chưởng sáng lên ánh sáng màu lục, hắn lẩm bẩm câu chú gì đó khiến không khí chung quanh không ngừng áp xuống, áp lực trầm trọng đè nén trên cơ thể như một tầng xiềng xích.
Động tác quân Sở gia nhất thời chậm lại, kiếm chiêu trở nên nặng nề, mà Thập Quỷ đang từng bước tiến tới gần, sát chiêu bén nhọn, không bao lâu sau đã có nhiều binh tướng trọng thương ngã xuống đất.
Kiếm chiêu của năm người Tiêu Dật Phong cũng không có cách nào vận dụng tự nhiên, hung hiểm mấy lần.
Hạ Vân Hi gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, đã thử qua rất nhiều phương pháp mà vòng tay vẫn không có chút động tĩnh nào, thấy mọi người sắp không chống đỡ được thì nàng càng tuyệt vọng hơn...... Chẳng lẽ hôm nay bọn họ thật sự phải bỏ mạng tại đây?
Bịch một tiếng, một binh tướng ngã xuống trước mặt nàng, máu tươi phun thẳng lên người nàng, Hạ Vân Hi sợ hết hồn, vội ngồi xuống hỏi: "Ngươi làm sao vậy, không sao chứ?"
"Yên tâm, hắn chỉ bị ngất thôi!" Lý Trạch Dương đỡ binh tướng dậy, thăm dò hơi thở của hắn một chút, trấn an nói.
Hạ Vân Hi thở phào một cái, khóe mắt vô tình liếc về vết máu trên vòng tay thì ngẩn ra... ... Một màn xuyên qua trước đây hiện lên trong đầu, làm hai mắt nàng đột nhiên sáng lên.
Đúng rồi, máu! Lúc đó nàng vô tình làm cổ tay bị thương, máu dính lên vòng tay tử kim nên nàng mới xuyên qua thời không, bây giờ nếu nàng cũng làm như vậy, không chừng có thể dẫn phát ra năng lượng của vòng tay.
Nghĩ xong, nàng lập tức nói: "Lý đại ca, mau đâm muội một nhát!"
"Tại sao?" Lý Trạch Dương ngẩn ngơ, hoài nghi mình nghe lầm.
"Đừng hỏi, nếu muốn cứu mọi người thì mau làm theo lời muội, mau lên!" Hạ Vân Hi thúc giục, phức tạp như vậy muốn nàng giải thích thế nào?
"Này......" Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, Lý Trạch Dương ngập ngừng một chút, cuối cùng gật đầu một cái. "Được, mặc dù ta không hiểu rõ, nhưng ta tin muội!"
"Đến đây đi!" Hạ Vân Hi giơ tay phải mang vòng tay tử kim về phía hắn,
"Nha đầu, chịu đựng!"
Lý Trạch Dương nói xong, đành phải vung kiếm lên, trên cổ tay nàng có thêm một vết kiếm thật sâu, đau đớn làm nàng nhíu chặt mày.
Trong nháy mắt, máu tươi chậm rãi chảy ra nhiễm đỏ thủ trạc, tỏa ra hồng quang quỷ dị. Làm người ta không thể tưởng tượng nổi là hồng quang lại càng lúc càng lớn, chỉ chốc lát sau đã chọc thủng khí đen tràn ngập bầu trời, cảnh vật bốn phía dần dần sáng lên.
Đang lúc mọi người kinh ngạc, Thập Quỷ đột nhiên rối rít kêu thảm thiết, ngã xuống đất giãy giụa, cuối cùng tự bạo ầm một tiếng, tan biến trong không khí.
Bắc Thần Hoàng biến sắc, cảm thấy trong ngực một trận cuồn cuộn, không nhịn được phun ra một búng máu.
Tiêu Dật Phong tận dụng thời cơ vung kiếm lên, nhanh như sét đánh tới Bắc Thần Hoàng. Tiêu Dật Dương cùng Sở Hạo Thần sau khi điều khí cũng vung kiếm tiến lên.
Bắc Thần Hoàng ngưng tụ chân khí lần nữa, bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện, lại hư không biến mất không thấy tăm hơi, làm một kiếm của năm người Tiêu Dật Phong chém vào không khí. Sau một khắc hắn lại lặng lẽ xuất hiện, song chưởng tung ra bức bọn họ loạng choạng mấy bước mới đứng vững.
Quân Sở gia giải quyết xong Thập Quỷ, liền cùng nhau giơ trường thương lên, liên hợp với đám người Tiêu Dật Phong đánh Bắc Thần.
Bắc Thần Hoàng lạnh lùng cười một tiếng, giơ tay lên, Thực Nhân Hoa bay múa đầy trời, mùi hoa quỷ dị tràn khắp, như gió lốc đánh thẳng vào.
"Các huynh đệ, tung lưới!"
Sở Hạo Thần ra lệnh một tiếng, Quân Sở gia lập tức hiểu ý, cầm lên tấm lưới lớn đã sớm chuẩn bị xong, sau đó đốt dầu hoả mang theo bên người, thế lửa nhanh chóng tràn ra cả lưới lớn, bọn họ lại ném đi, hủy hoại toàn bộ Thực Nhân Hoa.
Hơi thở băng giá ngày càng đậm trong đáy mắt Bắc Thần Hoàng, tức giận xuất chiêu về phía bọn họ, chợt tiến chợt lui, bóng dáng trùng điệp, chưởng ảnh trùng điệp; huynh đệ Tiêu gia hợp lực nghênh chiến, kiếm quang quanh thân xoay tròn cực nhanh, đâu đâu cũng có bóng kiếm.
Cùng lúc đó, Hạ Vân Hi thấy vòng tay tử kim chẳng những xóa tan bóng tối mà còn tiêu diệt Thập Quỷ, không khỏi mừng rỡ. Nhưng bây giờ quan trọng nhất là tìm được mắt trận.
Khi nàng đang cố gắng suy nghĩ thì một giọng nói nhỏ như muỗi kêu vang lên bên tai——"Vân Hi, vòng tử kim trên tay nàng là linh vật của hộ quốc Thiên nữ, nàng chỉ cần tâm linh cảm ứng với nó là có thể tìm được phương pháp phá trận."
Dật Phong? Hạ Vân Hi thoáng sửng sốt, nhìn hai bên nhưng không thấy bóng dáng hắn đâu, vậy......
"Là ta dùng truyền âm nhập mật nói chuyện với nàng!"
Giọng nói của Tiêu Dật Phong lại truyền đến lần nữa, lần này nàng đã hiểu, đã từng xem qua môn công phu này trong sách, không nghĩ tới trên thực tế cũng có truyền âm công lợi hại như vậy.
Càng làm nàng ngạc nhiên hơn là vòng tay này là của hộ quốc Thiên nữ, không trách được nó lợi hại như vậy, nhưng tại sao nó lại xuất hiện ở thế kỷ hai mươi mốt đây?
Không nghĩ nữa, hiện tại quan trọng nhất là phá trận cứu mọi người.
Vì vậy nàng nhắm mắt lại, tâm không tạp niệm, tiến hành trao đổi tâm linh với vòng tay tử kim. Không bao lâu, vòng tay chậm rãi lắc lư, Hạ Vân Hi cảm thấy trong cơ thể tựa hồ có vật gì đó đang chạy toán loạn, vô cùng khó chịu, mười đầu ngón tay toát ra các tia sáng nhỏ, tạo thành mũi tên nhọn, quét về phía cờ hồn màu trắng ——
Sau một khắc, tinh quang ở trước mặt chúng nổ tung, làm cho tất cả các luồng khí bị phản lại. Trận pháp bị hủy hoàn toàn.
"A. ....." Bắc Thần Hoàng rên lên một tiếng, lục phủ ngũ tạng quay cuồng kịch liệt, máu tươi lại phun ra, hắn đè ngực thật chặt, trong con ngươi nổi lên tia sáng xanh yêu quỷ, thẳng tắp bắn về bóng dáng xinh xắn phía trước——
Hạ Dịch Ly, ngươi sao cứ đối nghịch với ta? Kiếp trước như thế, kiếp này cũng vậy, chẳng lẽ chúng ta nhất định chỉ có thể làm kẻ thù?
"Bắc Thần Hoàng, ngươi tội ác tày trời, chịu chết đi!" Năm thanh kiếm đồng thời đâm tới như lưu quang thiểm điện, kiếm khí cuồn cuộn như phá vân mà đến.
Bắc Thần Hoàng tổn thương nguyên khí nặng nề, bị bức phải liên tục lui về phía sau, tránh đông tránh tây.
Hắn sinh hận khí, không cam lòng bị những người bình thường này đánh bại, lại càng không cho phép mình bại bởi Hạ Dịch Ly lần nữa...... Mắt xanh yêu quỷ đột nhiên co rụt lại, hắn đột nhiên phóng người về phía Hạ Vân Hi.
"Vân Hi!"
"Hạ cô nương!"
Mấy tiếng kêu đồng thời vang lên, Hạ Vân Hi quay đầu, hoảng sợ khi thấy bóng dáng cao lớn bỗng nhiên xuất hiện ở trước mắt mình, sắc mặt âm trầm giống như ma quỷ đi ra từ địa ngục!
"Hạ Dịch Ly, cho dù ta chết, cũng phải kéo ngươi cùng xuống địa ngục!" Nói xong, song chưởng ngưng tụ lục quang, túm lấy nàng.
Hạ Vân Hi kinh hãi, không chút nghĩ ngợi liền giơ tay lên, vòng tử kim trong tay bắn ra hào quang vạn trượng, chạm vào lục quang, giằng co không chút yếu thế, trong giây lát, linh lực của vòng tay tử kim đột nhiên khuếch tán, chẳng những hoàn toàn xua tan tà khí lục sắc mà còn đánh bay Bắc Thần Hoàng văng xuống vực sâu vạn trượng.
Bình luận
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1