"Chuyện gì đã xảy ra?" Hạ Cẩm Hiên vốn không muốn hỏi, nhưng tâm trí hắn vừa rất bất an, vừa tò mò nên vẫn mở miệng hỏi.
Thái Gia Tuyền không trả lờ ngay, mà chìm vào trầm tư, một lúc lâu Hạ Cẩm Hiên không nhịn được nữa muốn kêu tỉnh , cô cuối cùng mở miệng: "Ngày đó là sinh nhật của em. . . . . ."
Một ngày của ba năm trước ——
Cuối mùa thu, trong sân trường lá vàng rụng đầy đất, mặt trời chậm rãi chiếu khắp nơi, Thái Gia Tuyền rất vui đến khoảng sân phía ngoài nhà hàng món tây. Hôm nay là sinh nhật cô tròn 22 tuổi, Lâm Phong sớm đã đặt chỗ nghe nói hắn muốn cho cô bất ngờ lớn.
Dưới sự chỉ dẫn của phục vụ, Thái Gia Tuyền được đưa đến một chiếc bàn tốt nhất được đạt trước. Đây là một chỗ sát với của sổ,căn phòng được trang trí mật cách trang nhã. Thế nhưng vừa vào cửa, Thái Gia Tuyền chỉ chú ý Lâm Phong đứng ở cửa đang cầm bó hoa hồng thật to.
"Tiểu Tuyền, sinh nhật vui vẻ ~" Lâm Phong mỉm cười nói, đưa hoa hồng trong tay cho cô.
Thái Gia Tuyền xấu hổ nhận lấy hoa hồng, cúi đầu ngửi một cái."Thơm quá, cám ơn anh."
Hai người với một bàn các món ăn xưa nay chưa từng thấy uống chút rượu sâm banh. Lâm Phong biết Thái Gia Tuyền không quen mùi rượu, vì vậy cố ý gọi rượu sâm banh nhẹ.
"Tiểu Tuyền, còn một món quà cho em." Ăn cơm xong, Lâm Phong thần bí lấy ra một cái hộp, đưa cho Thái Gia Tuyền.
Thái Gia Tuyền nhận lấy mở ra, bên trong là một hộp âm nhạc với quả Cầu Thủy Tinh đáng yêu, trong trong quả cầu có hai con gấu nhỏ thân mật ôm nhau. Bật chốt mở, tiếng nhạc ấm áp "memory" du dương, hai con gấu nhỏ cũng theo khiêu vũ theo tiếng nhạc.
"Thật đáng yêu, cám ơn em rất thích." Thái Gia Tuyền vui vẻ nhìn hai con gấu nhỏ đáng yêu.
"Nghe nói quả Cầu Thủy Tinh đều có ma lực, nếu nói nguyện vọng với nó nó sẽ giúp em thực hiện nguyện vọng ." Lâm Phong nhẹ nhàng nói.
"Vậy sao?" Thái Gia Tuyền ngẩng đầu hỏi.
Lâm Phong dịu dàng gật đầu một cái: "Em có thể nói với nó nguyện vọng của em."
Thái Gia Tuyền cầm quả cầu thủy tinh đến trước mặt, có chút ngượng ngùng mà nói: "Vậy. . . em hi vọng, hai chúng ta có thể vĩnh viễn ở chung một chỗ."
Lâm Phong thật sâu nhìn cô, nhẹ nói: "Nhất định có thể , em xem một chút phía dưới cái cái hộp đó."
Thái Gia Tuyền nghi ngờ nhìn hộp âm nhạc một chút, quả nhiên phát hiện có một ngăn ẩn phía dưới hộp, ngẩng đầu nhìn Lâm Phong một chút, Lâm Phong gật đầu một cái khích lệ.
"Pằng" một tiếng, cái ngăn ẩn phía trong hộp mở ra, Trên nền nhung đỏ chói mắt là chiếc nhẫn kim cương nắm trên đó.
Thái Gia Tuyền khó có thể tin hít sâu một hơi, trong nháy mắt đầu óc trở nên trống rỗng, phải một lúc lâu mới có thể ngước nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong vẫn mỉm cười, đưa tay xoa xoa đầu của cô"Sao thế ? Vui không?"
Thái Gia Tuyền sững sờ nhìn hắn, trong lòng rối bời, nhỏ giọng hỏi: "Cái này. . . Là ý gì?"
"Em thử nói đi? Đừng nói với anh là em sẽ không nhận." Lâm Phong chế nhạo nhìn cô, sau đó đứng dậy, đôi tay dịu dàng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Thái Gia Tuyền, trân trọng hôn lên trán cô, sau đó nhẹ giọng bên tai cô: "Tiểu Tuyền, lấy anh đi được không?"
Thái Gia Tuyền đã không nhớ lúc ấy mình có vẻ mặt gì, và trong lòng mình cảm thấy ra sao, lại càng không rõ mình đã đồng ý thế nào. Chỉ biết khi đã khôi phục được ý thức, chiếc nhẫn kim cương đã đeo trên ngón tay mình, mà cả người ở trong ngực Lâm Phong ,hai người hạnh phúc ôm hôn ở chung một chỗ. . . . . .
************ ta là đường ngăn cách ************
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1