Công việc trong nhà xưởng cực kỳ phức tạp, Thái Gia Tuyền cần xắp xếp lại lịch trình công việc và các số liệu kỹ thuật, còn phải báo cáo cho công ty. Nhận chỉ thị của công ty phân về cho các hãng các phân xưởng đầu ngành. Mặc dù là một hãng lớn thế nhưng công việc này lại chỉ có mình cô đảm nhiệm.
"Thương nhân chết tiệt kẹt xỉ! Đây gọi là hình thức bóc lột sức lao động của các nhà tư bản mà!" Thái Gia Tuyền hùng hổ nhìn Hạ Cẩm Hiên kháng nghị. Lúc này cô vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi đang ngồi cạnh Hạ Cẩm Hiên trên chiếc xe của anh lái xe chạy đến nơi hơi hẻo lánh, hoàn toàn không biết Hạ Cẩm Hiên dẫn cô đi đâu.
"Hiện mới tại chạy tới oán trách, lúc mới nhận được phân công công việc vì sao không chạy đến tìn anh?" Hạ Cẩm Hiên tức giận nói.
Thật ra thì hắn hôm qua trong lúc tức giận, Mới sai Đỗ Quyên điều cô sang hãng. Chỉ cần Thái Gia Tuyền đến cầu xin hắn, thậm chí chỉ chạy đến oán trách hắn đôi câu, nói không chừng hắn liền mềm lòng, mà nha đầu không có chút đầu óc này cư nhiên cho một điều động công việc bình thường, cứ thế mà vội vàng chạy đến nhận việc !
"Em chỉ là phản ánh suy nghĩ của mình với thượng cấp thôi, ai nói là em oán trách gì chứ? !" Thái Gia Tuyền tỏ ra không giận dữ nữa nói.
"Thượng cấp?" Hạ Cẩm Hiên khẽ hừ một tiếng: "Ngại quá, em vượt cấp rồi !"
Thái Gia Tuyền há miệng, tức giận nhìn hắn chằm chằm, căm hận nhìn bộ mặt khiến nhiều người chết mê chết mệt , Nhưng ngay cả một câu phản bác hắn cũng không nói được, chỉ đành giận dữ ngoảnh mặt đi không nhìn hắn nữa.
. . . . . .
Lái xe vào một khu biệt thự, Thái Gia Tuyền lúc này mới bắt đầu có phản ứng: "Không phải đi ăn cơn sao? Dẫn em tới nơi này làm gì?"
"Đúng vậy, ăn cơm, nhưng mà là em làm cơm!" Hạ Cẩm Hiên trực tiếp lái xe nhà xe của biệt thự, sau đó đi vào cửa chính.
Thái Gia Tuyền phía sau đuổi theo đôi chân dài của hắn, đi theo vào cửa."Làm ơn, hiện vừa trải qua tám giờ làm việc em vừa mệt vừa đói!" Từ khu giao hàng của hãng đến biệt thự này thì cũng đã hơn tám giờ một chút rồi.
Hạ Cẩm Hiên tháo cà vạt ra ném xuống đất, xoay người một tay bắt lấy Thái Gia Tuyền đặt trên cửa, trực tiếp nghiêng người đè lên.
"Ngô" Thái Gia Tuyền bị hắn đột nhiên có ý định xâm chiếm cảm thấy bối rối, vừa định lên tiếng, miệng liền bị chặn lại.
Nụ hôn cuồng nhiệt khiến Thái Gia Tuyền hít thở không thông, não vì thiếu khí nên không thể nghĩ được gì, lúc đầu còn đáp lại hắn, nhưng dần cô cảm thấy mệt mỏi nên chỉ ứng phó, rồi theo hắn xoay chuyển đầu lưỡi.
Hạ Cẩm Hiên cảm giác mình muốn điên lên , đã một năm rồi khi hắn đã tưởng như chết lặng, thì cún con nữ sinh trường y mà hắn theo đuổi lại xuất hiện còn tuyên bố muốn theo đuổi lại hắn. Mặc dù cử chỉ cô có hơi hồ đồ thê nhưng hắn là nam nhân, ham hư vinh, thậm chí so với phụ nữ đôi khi còn nhỏ mọn hơn nữa kìa. Cúng con đã đen lại cho hắn vui vẻ lớn , cho hắn thoảm mãn lớn nhất
"Nếu quay lại em không được hối hận!" Hạ Cẩm Hiên rốt cuộc cũng thả miệng cô ra ôm lấy khuôn mặt cô thì thầm vào tai cô bằng giọng điệu nỉ non.
"Dạ" Thái Gia Tuyền bị hắn hôn đến điên đảo đồng ý lung tung.
"Không cho phép nói một làm hai." Giọng nói có chút đe dọa.
"Dạ" vẫn là đồng ý lung tung.
"Cún con anh cũng nhớ em! Anh mỗi ngày đều nghĩ đến em!" Hạ Cẩm Hiên giọng bắt đầu trở nên mềm mại nói ra những lời nói nhớ nhung của mình.
"Dạ" Phản ứng này của cô có thể nói hiện giờ không thể xác định là cô có thật sự tỉnh táo hay không nữa.
"Em sẽ ở lại đây được không?" Hạ Cẩm Hiên tiếp tục nói.
"Dạ" . . . . . .
"Thay anh quét dọn, nấu cơm"
"Dạ"
"Còn có" Hạ Cẩm Hiên cười nói tà tà "Cho anh ăn no. . ."
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1