chương 33/ 174

Hôm đó Thái Gia Tuyền hớn hở đưa hình cho An Đức Liệt, nhờ điều tra tin tức, sau đó quay người định rời khỏi, dù đã biết số của cô thông qua việc từng điều tra cô. Nhưng ngay lúc Thái Gia Tuyền chuẩn bị rời đi thì hắn đuổi theo bắt lấy cô xin số điện thoại lin lạc, rồi lại bị Hạ Cẩm Hin vừa bừng tỉnh từ trạng thi tht thần, ngc nghếch kéo ngợc trở lại.

Sau một khoảng thời gian những buồn bực, lo lng v chờ đợi tin tức từ An Đức liệt dần dần phai nhạt, mọi thứ dờng nh đu trở lại bnh thờng . Dĩ nhin, Thi Gia Tuyn thờng c những lúc vui vẻ cùng vi Hạ Cẩm Hin.

Hm nay, Thi Gia Tuyền đi trong sân trường cổ xưa lãng mạn, phát hiện sân trường luôn luôn vắng vẻ lại tụ tập rất nhiều người . Là một người thích náo nhiệt thế nên cô học trò nhỏ cũng xông xáo chen vào đám đông.

Thì ra là một thông báo dán trên bảng thông tin của trường, Nhưng với thiết kế bắt mắt làm người ta cảm giác giống như một tờ quảng cáo. Mùa xuân này bắt đầu mùa giải bóng rổ.

Đi siêu thị mua thức ăn về nhà, Thái Gia Tuyền có chút ngạc nhiên khi thấy Tề Minh bày bộ quần áo của cầu thủ bóng rổ màu đen ra trên ghế sofa, rồi tự lẩm bẩm"Ai, tại sao là màu đen chứ, tôi là một người đàn ông sáng chói mặc màu đen không hợp."

Thái Gia Tuyền im lặng, có chút kinh ngạc hỏi"Cậu. . . Muốn tham thi đấu bóng rổ?"

"Đương nhiên, bóng rổ chính là thế mạnh của chúng tôi." Tề Minh liếc mắt xem thường Thái Gia Tuyền ngu ngốc.

"Chúng tôi? Chẳng lẽ bao gồm cả Hạ Cẩm Hiên? . . . . . ." Thái Gia Tuyền hết sức kinh ngạc. Không thể tin được hai người đàn ông nho nhã như bọn họ lại là người thường xuyên vận động, thật khó có thể tưởng tượng.

"Cô không nghĩ chiều cao của chúng tôi chính là do chúng tôi chơi bóng sao?" Tề Minh dừng một chút, vuốt cằm nói: "Dĩ nhiên, vóc người của tôi bình thường cũng hết sức chuẩn rồi"(anh này tự kỷ ghê gớm…rùng mình)

"Tự kỷ ghê gớm!" Thái Gia Tuyền cũng chỉ im lặng nghĩ.(gật gật đầu…em đồng ý)

Tề Minh nói đều là thật, chiều cao của hắn là 1m tám, Hạ cẩm Hiên còn cao hơn hắn hai centi mét, bởi vì vóc người hai người rất chuẩn, đến kẻ ngốc cũng nhìn thấy điều đó. Từ trước tới giờ Thái Gia Tuyền cũng chưa từng cho rằng họ quá cao. Cộng thêm người Đức phần lớn đều cao to, khiến Thái Gia Tuyền không nhớ đến chiều cao của cả hai. Thật ra hai người này nếu ở trong nước sẽ được xem như là hạc trong bầy gà. Ở nước Đức cũng không thể coi là lùn.

"Nhưng Hiên không tham gia, thật bực mình, không có người phối hợp cùng tôi . Không biết những tên trong đội có phối hợp được không. . ." Tề Minh không để ý đến nhận xét của Thái Gia Tuyền mà chỉ lầm bầm với phiền não của bản thân.

"Anh ta không tham gia? Tại sao?" Thái Gia Tuyền không khỏi hơi thất vọng, trong tiềm thức cô hi vọng nhìn thấy bộ dạng hắn chơi bóng.

"Cô quên, cậu ấy là học cùng lúc hai ngành à , vừa học Thương Nghiệp, vừa học về máy móc, cô bảo xem cậu ấy thi đấu được lúc nào chứ?" Tề Minh nhìn cô với ánh mắt xem thường lần nữa.

Thái Gia Tuyền bừng tỉnh hiểu ra, quả thật Hạ Cẩm Hiên không thể sắp xếp thời gian thỏa đáng nếu tham gia."Oh, vậy lúc nào thì thi đấu, tôi sẽ đi cổ vũ."

"Ha ha, có mỹ nữ cổ vũ thì thật là tuyệt, trận đấu vào chiều thứ bảy này, học viện Thương Nghiệp đấu với Chánh Pháp. Ở sân banh của giảng đường phía Nam. Đến lúc đó cô đi cùng xe với tôi luôn." Tề Minh thật sự rất vui vẻ anh đến Đức sớm hơn Thái không bao lâu, bạn mới quen phần lớn là nữ, vả lại đa phần là chơi không thân, chỉ có Hạ Cẩm Hiên và Thái Gia Tuyền có thể xem như là bạn thân. Được Thái ủng hộ của họ, hắn cảm thấy rất vui.

"Tôi sẽ chở cô ấy đi cổ vũ, còn cậu phải tới sớm còn làm nóng người" Hạ Cẩm Hiên không biết về từ lúc nào, đứng ở cửa vừa cởi giày vừa nói.

"Hiên, tôi phát hiện cậu càng ngày càng đáng ghét." Tề Minh dùng giọng điệu oán trách nói.

" Thật may hôm nay được về sớm, tôi dịnh sẽ nấu cơm, hai người cứ tán gẫu đi tôi xuống bếp"

Thái Gia Tuyền vội vàng xách túi đồ mới mua vào trong bếp. Trong lòng vui vẻ nghĩ không biết có nên rủ Lâm Nhã Khiết cùng nhau đi xem thi đấu không.

Bình luận





Chi tiết truyện