Khang Hinh lại đột nhiên cười lớn"Ha ha ha ha, thật buồn cười phụ nữ của Hiên có rất nhiều cô có là gì trong số đó? Anh ấy chẳng qua là ham mới lạ nhất thời thôi, nếu có người mới tự ngả vào lòng hắn sẽ không cự tuyệt. Cô nghĩ mình có khả năng giữ được anh ta trong bao lâu?" Cô ta rất hài lòng khi thấy sắc mặt Thái Gia Tuyền thay đổi, vì vậy nói tiếp: "Cô chẳng qua là một viên chức nhỏ trong công ty anh ta thôi, lại quấn lấy anh ấy vì tiền chứ gì. Đến lúc anh ấy chơi chán, sẽ ném cho cô mười mấy triệu xem như bồi thường. Nhưng nếu như cô không thức thời không phân biệt tốt xấu có tin đến một phân tiền tôi cũng làm cho cô không thể lấy được?"
Thái Gia Tuyền cảm giác lòng đau như bị ai đó xe rách đến Khang Hinh cũng nói anh ấy có rất nhiều nữ nhân, chẳng lẽ là thật? Chia tay trong một năm này anh ấy ruốt cuộc đã làm những gì?
"Đủ rồi, cô đi về đi thôi." Hạ Cẩm Hiên rốt cuộc cũng ra ngoài , ánh mắt có chút âm lãnh, không hề chớp mắt nhìn Thái Gia Tuyền đang ngồi khẽ run nhẹ trên salon.
Khang Hinh cười đắc ý nói với Thái Gia Tuyền: "Thế nào? Không nghe thấy sao? Cô nên về rồi kìa!"
"tôi là đang nói cô đó!" Hạ Cẩm Hiên xoay đầu giận dữ nhìn Khang Hinh, trong ánh mắt là lửa giận kiến Khang Hinh cảm thấy run sợ.
"Tại sao? Cô. . ." Khang Hinh còn muốn nói điều gì đó, nhưng Hạ Cẩm Hiên càng ngày càng thể hiện rõ giận dữ. Rốt cuộc vẫn không cam lòng cầm túi bước về, trước khi đi vẫn không quên trợn mắt nhìn Thái Gia Tuyền vài lần.
Cửa nặng nề đóng lại, Thái Gia Tuyền vẫn mãi không ngẩng đầu lên mà chỉ lặng lẽ ngồi đó, nghĩ về những cảm xúc trong lòng.
"Đói bụng không, anh kêu thừ gì đó ngon về ăn nhé." Hạ Cẩm Hiên nhẹ giọng nói, thu lại hoàn toàn giận dữ khi nãy.
Thái Gia Tuyền vẫn ngồi đó không nói lời nào, Hạ Cẩm Hiên cầm điện thoại lên kêu đồ ăn bên ngoài.
. . . . . .
"Muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi, anh sẽ nói cho em biết." Hạ Cẩm Hiên ngồi xuống bên cạnh đưa tay kéo đôi vai nhỏ gầy của cô.
"Bọn họ nói đều là thật sao?" Thái Gia Tuyền khó khăn mở miệng hỏi."Anh thật sự lăng nhăng?"
Lăng nhăng? Hạ Cẩm Hiên im lặng, cô ấy sao có thể nghĩ ra từ ngữ đã kích như vậy?"Tiểu Cẩu, ta. . . . . ."
Hắn ấp úng khiếnThái Gia Tuyền tăng thêm hoài nghi, cô vùng dậy đứng bật lên nhìn hắn với đôi mắt không thể tin được.
Hạ Cẩm Hiên đưa tay nhẹ nhàng dắt lấy tay của cô, thật sâu thở dài, nói: "Ngồi xuống được không? Anh sẽ kể hết với em."
Thái Gia Tuyền đã bắt đầu chảy nước mắt, sau đó nhẹ nhàng nức nở không chút tình nguyện bị hắn kéo ngồi xuống ghế sa lon.
"Tuyền, nếu như mà anh thật sự có những phụ nử khác, em vẫn muốn yêu anh sao?" Hạ Cẩm Hiên ôm cô, đem mặt vùi thật sâu vào hõm vai cô giọng nói có vẻ thương cảm.
Thái Gia Tuyền trong lòng không ngừng trùng xuống, cô cô sợ nghe câu kế tiếp, nức nở càng nhiếu hơn hay tay muốn đẩy Hạ Cẩm Hiên ra.
Đúng vậy, cô một mực hoài nghi, nhưng lại chưa từng nghĩ nhiều về vấn đề này, ở Hamburg bọn họ cùng nhau đều là lần đầu, nếu hắn thực sự có phụ nữ khác dĩ nhiên là có sau đó. Mình có thể hay không tiếp tục yêu hắn? Cô chưa từng nghĩ đến nhưng phản ứng bây giờ là đẩy hắn ra!
Hạ Cẩm Hiên dù đau khổ vẫn ôm chặt cô phà hơi thở ấm a p vào hõm vai Thái Gia Tuyền giọng nói bi thương."Em trả lời anh trước có được không? Anh sẽ nói hết những gì em muốn biết?"
Thái Gia Tuyền không thể nhịn được nữa khóc rống to dai tay đánh vào ngực hắn."Buông em ra! Em ghét anh! Rõ ràng là vấn đề của anh. tại sao muốn ép em trả lời trước? Tại sao!"
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1