chương 43/ 174

Đã là nói dối thì sẽ có ngày bại lộ. Hôm đó, Thái Gia Tuyền đang trong bếp nấu cơm, Hạ Cẩm Hiên đứng cạnh cái tủ lạnh lục lọi thức ăn trong góc bếp, quay đầu lại nhìn thấy cánh tay Thái Gia Tuyền không cẩn thận đụng phải chồng chén để dọc theo bồn rửa, mắt thấy sẽ phải rơi vỡ đầy đất.

Hạ Cẩm Hin khng suy nghĩ, chạy sang nghing ngời nhanh tay đỡ ly chồng chén.

"i ~ thật nguy him, may l anh chạy nhanh." Thi Gia Tuyn thở pho nhẹ nhõm, sau đ sực tỉnh ra ni" chn của anh đã khỏi?"

Thật ra th Thi Gia Tuyn l vui mừng thay cho hn, nhng c tật lin giật mnh"Ách, ha ha, thật ra th hm trc đi kin tra lại bc sĩ ni chn anh đã khỏi, nhưng mà. . . . . ."

"Nhưng mà hắn còn muốn lừa cô làm nô dịch thêm một tuần lễ nữa." Nghe ồn áo Tề Minh chạy tới vẻ mặt khinh thường, nhìn Hạ Cẩm Hiên, không biết là khinh thường vẻ giảo hoạt của hắn haykhinh thường hắn quá thật thà.

"Các người. . . cùng nhau thông đồng?" Thái Gia Tuyền trợn to hai mắt, nghĩ tới chính mình một tháng qua làm trâu làm ngựa, còn thỉnh thoảng bị Hạ Cẩm Hiên nhân cơ hội ôm ấp thân mật, nhất thời có cảm thấy muốn giết người. Mặc dù, cô bây giờ cô cũng không ghét cùng hắn thân mậtnhưng vẫn có cảm giác mình thật ngu ngốc.

. . . . . .

Ba người trầm tư ngồi ăn cơm, Hạ Cẩm Hiên hằn học trợn mắt nhìn khuôn mặt hả hê của Tề Minh, một lúc lâu, mở miệng nói chuyện với Thái Gia Tuyền: "Thật xin lỗi, anh kể cho em câu chuyện cười, em đừng tức giận được không?"

Đợi một hồi không thấy Thái Gia Tuyền nói gì, hắn liền bắt đầu tự nhiên kể chuyện cười của mình: "Có một lập trình viên, vợ hắn nói với hắn

‘ Làm xong việc đi mua một cân táo, nếu như nhìn thấy dưa hấu, Thì mua một quả ’.

Kết quả tối hôm đó, lập trình viên đem về một quả táo, vợ hắn thấy lạ hỏi hắn tại sao chỉ mua một quả táo, kết quả hắn trả lời ‘bởi vì nhìn thấy dưa hấu ’"

"Ha ha ha ha ha. . ." Ở một bên Tề Minh nghe xong, ôm bụng cười đến ngửa tới ngửa lui.

Nhưng mà, người Hạ Cẩm Hiên thực muốn chọc cười lại mờ mịt nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối ửng đỏ, hỏi"Có ý tứ gì?"

Lời này vừa hỏi ra, Hạ Cẩm Hiên cùng Tề Minh cũng sửng sốt, bất đắc dĩ ý thức được, cô —— cư nhiên nghe không hiểu!

"Ách, em có học qua C ngôn ngữ lập trình sao?" Tề Minh hỏi, Thái Gia Tuyền suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

"C trong ngữ ngôn thường dùng nhất là hàm IF lựa chọn điều kiện, Khi ta dùng hàm IF sẽ có hai vế điều kiện, nếu thỏa sẽ có kết quả này, không thỏa sẽ cho ra một kết quả khác." Hạ Cẩm Hiên kiên nhẫn giải thích."ví dụ như trong chuyện cười này, nếu là người bình thường sẽ lý giải theo hướng mua một cân táo, nếu thấy dưa hấu lại mua thêm 1 trái dưa hấu.

Nhưng là nếu là ngôn ngữ lập trình sẽ hiểu rằng Nếu không nhìn thấy dưa hấu thì mua một cân táo, nhìn thấy dưa hấu thì mua một quả táo. Ông chồng bà ta hiểu như vậy ."

"A, em có chút hiểu, lập trình viên này đầu óc thật giống cái máy tính phải không" Thái Gia Tuyền nói ra suy nghĩ của mình.

"Lạnh quá . . . . . Cầu xin cậu lần sau muốn chọc cười người khác kể chuyện cười chọn chọn một câu chuyện thông dụng dễ hiểu đi ." Tề Minh làm bộ rùng mình một cái, nhìn Hạ Cẩm Hiên giễu cợt nói.

Hạ Cẩm Hiên thất bại phát hiện từ khi mình giải thích xong dù khiến Thái Gia Tuyền hiểu ra câu chuyện, nhưng lại giống như là đang cười đểu cô.

"Được rồi, chỉ cần tiểu Cẩu không giận nữa là tốt rồi." Hạ Cẩm Hiên mỉm cười nhìn Thái Gia Tuyền.

Thái Gia Tuyền mới vừa rồi vẫn còn tức giận, hiện giờ vì tò mò muốn nghe hắn giải thích mới bị cuốn vào câu chuyện của hắn, lại còn chăm chú lắng nghe hắn giải thích cái gì C ngôn ngữ. Cô thật sự thua hắn, không thể làm gì khác hơn là liếc hắn một cái rồi tiếp tục vùi đầu vào chén cơm của mình.

Bình luận





Chi tiết truyện