Đã là nói dối thì sẽ có ngày bại lộ. Hôm đó, Thái Gia Tuyền đang trong bếp nấu cơm, Hạ Cẩm Hiên đứng cạnh cái tủ lạnh lục lọi thức ăn trong góc bếp, quay đầu lại nhìn thấy cánh tay Thái Gia Tuyền không cẩn thận đụng phải chồng chén để dọc theo bồn rửa, mắt thấy sẽ phải rơi vỡ đầy đất.
Hạ Cẩm Hin khng suy nghĩ, chạy sang nghing ngời nhanh tay đỡ ly chồng chén.
"i ~ thật nguy him, may l anh chạy nhanh." Thi Gia Tuyn thở pho nhẹ nhõm, sau đ sực tỉnh ra ni" chn của anh đã khỏi?"
Thật ra th Thi Gia Tuyn l vui mừng thay cho hn, nhng c tật lin giật mnh"Ách, ha ha, thật ra th hm trc đi kin tra lại bc sĩ ni chn anh đã khỏi, nhưng mà. . . . . ."
"Nhưng mà hắn còn muốn lừa cô làm nô dịch thêm một tuần lễ nữa." Nghe ồn áo Tề Minh chạy tới vẻ mặt khinh thường, nhìn Hạ Cẩm Hiên, không biết là khinh thường vẻ giảo hoạt của hắn haykhinh thường hắn quá thật thà.
"Các người. . . cùng nhau thông đồng?" Thái Gia Tuyền trợn to hai mắt, nghĩ tới chính mình một tháng qua làm trâu làm ngựa, còn thỉnh thoảng bị Hạ Cẩm Hiên nhân cơ hội ôm ấp thân mật, nhất thời có cảm thấy muốn giết người. Mặc dù, cô bây giờ cô cũng không ghét cùng hắn thân mậtnhưng vẫn có cảm giác mình thật ngu ngốc.
. . . . . .
Ba người trầm tư ngồi ăn cơm, Hạ Cẩm Hiên hằn học trợn mắt nhìn khuôn mặt hả hê của Tề Minh, một lúc lâu, mở miệng nói chuyện với Thái Gia Tuyền: "Thật xin lỗi, anh kể cho em câu chuyện cười, em đừng tức giận được không?"
Đợi một hồi không thấy Thái Gia Tuyền nói gì, hắn liền bắt đầu tự nhiên kể chuyện cười của mình: "Có một lập trình viên, vợ hắn nói với hắn
‘ Làm xong việc đi mua một cân táo, nếu như nhìn thấy dưa hấu, Thì mua một quả ’.
Kết quả tối hôm đó, lập trình viên đem về một quả táo, vợ hắn thấy lạ hỏi hắn tại sao chỉ mua một quả táo, kết quả hắn trả lời ‘bởi vì nhìn thấy dưa hấu ’"
"Ha ha ha ha ha. . ." Ở một bên Tề Minh nghe xong, ôm bụng cười đến ngửa tới ngửa lui.
Nhưng mà, người Hạ Cẩm Hiên thực muốn chọc cười lại mờ mịt nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối ửng đỏ, hỏi"Có ý tứ gì?"
Lời này vừa hỏi ra, Hạ Cẩm Hiên cùng Tề Minh cũng sửng sốt, bất đắc dĩ ý thức được, cô —— cư nhiên nghe không hiểu!
"Ách, em có học qua C ngôn ngữ lập trình sao?" Tề Minh hỏi, Thái Gia Tuyền suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.
"C trong ngữ ngôn thường dùng nhất là hàm IF lựa chọn điều kiện, Khi ta dùng hàm IF sẽ có hai vế điều kiện, nếu thỏa sẽ có kết quả này, không thỏa sẽ cho ra một kết quả khác." Hạ Cẩm Hiên kiên nhẫn giải thích."ví dụ như trong chuyện cười này, nếu là người bình thường sẽ lý giải theo hướng mua một cân táo, nếu thấy dưa hấu lại mua thêm 1 trái dưa hấu.
Nhưng là nếu là ngôn ngữ lập trình sẽ hiểu rằng Nếu không nhìn thấy dưa hấu thì mua một cân táo, nhìn thấy dưa hấu thì mua một quả táo. Ông chồng bà ta hiểu như vậy ."
"A, em có chút hiểu, lập trình viên này đầu óc thật giống cái máy tính phải không" Thái Gia Tuyền nói ra suy nghĩ của mình.
"Lạnh quá . . . . . Cầu xin cậu lần sau muốn chọc cười người khác kể chuyện cười chọn chọn một câu chuyện thông dụng dễ hiểu đi ." Tề Minh làm bộ rùng mình một cái, nhìn Hạ Cẩm Hiên giễu cợt nói.
Hạ Cẩm Hiên thất bại phát hiện từ khi mình giải thích xong dù khiến Thái Gia Tuyền hiểu ra câu chuyện, nhưng lại giống như là đang cười đểu cô.
"Được rồi, chỉ cần tiểu Cẩu không giận nữa là tốt rồi." Hạ Cẩm Hiên mỉm cười nhìn Thái Gia Tuyền.
Thái Gia Tuyền mới vừa rồi vẫn còn tức giận, hiện giờ vì tò mò muốn nghe hắn giải thích mới bị cuốn vào câu chuyện của hắn, lại còn chăm chú lắng nghe hắn giải thích cái gì C ngôn ngữ. Cô thật sự thua hắn, không thể làm gì khác hơn là liếc hắn một cái rồi tiếp tục vùi đầu vào chén cơm của mình.
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1