chương 15/ 174

Ở nước Đức, du học sinh Trung Quốc không được phép đi làm thêm, Thái Gia Tuyền vẫn đang đau đầu vi chuyện ny, tm một cng việc chính quy l khng th, chỉ c th chọn cng việc lao động phổ thng đơn lẻ, hơn nữa lm ở chỗ ngời Trung Quc th cng tt, khng c văn bản hợp đồng lao động, cng khng th lu lại chứng cứ việc mnh nhận tin lơng.

C lại khng ging Lm Nhã Khiết, c một kỹ năng tt, tranh thủ khiu vũ ở một s tiệc mừng kiếm thù lao, mà phương thức nhận thù lao này lại tương tự như nhận lì xì, vì vậy không tồn tại nghi ngờ đi làm, ngược lại còn có thể nhận được mĩ danh xúc tiến trao đổi nghệ thuật phương Đông và phương Tây.

Lâm Nhã Khiết cũng giúp cô nghĩ biện pháp: "Bạn biết lái xe không?"

"Không biết."

"Biết ca hát không? Nếu không mình nhảy, bạn hát?"

"Không biết."

"Vậy bạn biết cái gì?"

"Ăn, uống, vệ sinh, ngủ." Nhìn biểu tình buồn bã của Lâm Nhã Khiết, do dự một chút, nói tiếp "Mình cũng biết cầm đao mổ người, dù sao mình cũng là bác sĩ." Không đợi Lâm Nhã Khiết nói tiếp, tiếp tục tự lẩm bẩm: "Có điều hình như bằng bác sĩ của mình không dùng được ở nước Đức, bạn nói xem mình có thể làm cho hắc bang nước Đức không? Có lẽ ở phương diện mua đi bán lại thân thể con người, mình có thể giúp bọn họ."

"Mình ngã!" Lâm Nhã Khiết ngã mình lên giườngThái Gia Tuyền…

"Bình thường bạn nhận việc như thế nào?" Thái Gia Tuyền hỏi.

"Mình nổi danh sẵn rồi, đương nhiên là bọn họ tự động tìm đến mình ~" Lâm Nhã Khiết không quên thổi phồng mình "Chỉ là lúc vừa đến, mình đăng tin trên trang mạng người Hoa, chủ động diễn hai điệu miễn phí, sau đó dần dần có người hẹn mình."

"Mạng người Hoa?" Thái Gia Tuyền cảm thấy đây cũng là một cách tốt "Nói mình biết địa chỉ trang web."

… Đăng nhập vào, cô chú ý ngay đến một tin tức đang đứng đầu: “Có bạn học trong Hamburg tìm kiếm nữ giúp việc lương cao trên trang web ~~" thông qua các dòng tin liên tiếp này, cô rất dễ dàng đi vào mạng lưới bạn học. Dùng thẻ học dinh vừa nhận được, thông qua khảo sát, cuối cùng mới thấy được thông báo tuyển dụng này.

Khi thấy tên người liên lạc viết Tề Minh, khóe miệng Thái Gia Tuyền hiện ra một nụ cười xấu xa “Thì ra là một người không thể tự chăm lo cho mình…”

Chuyện không ngoài dự đoán, hồ sơ gửi về lại có các trường đại học cao đẳng khác, các kiểu bạn học nữ khác nhau, thậm chí cả các bà các cô cũng gửi về… Sau khi Tề Minh lặp lại rằng cần bạn học cùng trường, loại bỏ được một số lượng lớn người, sau dựa theo tiêu chuẩn mỹ nữ của Tề Minh, một nhóm nữa lại hy sinh vinh quang. Cho đến khi Hạ Cẩm Hiên chạy đến quán bar-coffee, chỉ còn lại ba người cuối cùng…

Mà một trong ba người, chính là bạn học Thái Gia Tuyền, người đã trải qua đấu tranh tư tưởng, dưới sự thúc ép của Lâm Nhã Khiết cùng áp lực cuộc sống, rốt cuộc hưởng ứng lệnh triệu tập. Không thể nghi ngờ, cô là người xinh đẹp nhất. Hạ Cẩm Hiên vừa đến nơi thì thấy hai mỹ nữ đang vây quanh Tề Minh, còn dư lại một đại mỹ nhân mình từng gặp trong sân trường đang ngồi một mình uống cà phê.

"Bạn tên là gì?" Hạ Cẩm Hiên tiến lên hỏi, giọng nói bình tĩnh không vội.

"Lần này không nói tiếng Đức sao?"

Câu trả lừoi của Thái Gia Tuyền khiến Hạ Cẩm Hiên sửng sốt "Trí nhớ không tệ."

Tề Minh lúc này mới chú ý đến Hạ Cẩm Hiên, cũng không đợi hắn mở miệng, trực tiếp chỉ vào Thái Gia Tuyền nói: "Chọn bạn này."

"A, vì sao? Không phải nói để mình quyết định sao? Có tư tình, nhất định có tư tình!" Tề Minh không khỏi hung hăng nghĩ, chỉ là coi như Hạ Cẩm Hiên không mở miệng, hắn cũng sẽ lựa chọn như vậy, bởi vì Thái Gia Tuyền là người Trung Quốc thứ hai hắn biết. Hơn nữa còn là mỹ nữ, cùng mỹ nữ ở chung, tiên cảnh cỡ nào mê người a… Tề Minh lâm vào tưởng tượng xa vời vô hạn…

"Tại sao? Còn chưa so tài mà!" Hai bạn gái khác hiển nhiên không chấp nhận, trong đó một người nũng nịu nói.

"À, đúng vậy, nên so tài xem sao." Tề Minh hô theo, dù sao kết luận cuối cùng là của hai người con trai bọn họ, nếu đã sớm đạt được nhận thức chung, xem náo nhiệt một chút cũng không sao.

Liếc mắt liền nhìn ra tư tâm trong lòng Tề Minh, Hạ Cẩm Hiên cũng không phản đối, dù sao hôm nay hắn cũng đang rảnh rỗi "So tài nấu nướng đi!" Sau đó quay sang Thái Gia Tuyền bên cạnh, dùng tiếng Đức hỏi lần nữa: "Muốn đi nhờ xe sao, thưa cô?"

"Muốn." Thái Gia Tuyền buồn cười nhìn hắn, hào phóng đáp. Theo hắn đi ra ngoài.

Mà Tề Minh thì bị trái ôm phải ấp kéo ra khỏi bar-coffee…

. . . . . .

Bình luận





Chi tiết truyện