chương 39/ 174

Trong lúc này Sử Đế Phân hết sức tin vào năng lực của Tề Minh, với hắn phương thức quen thuộc chính là tấn công, Tề Minh được xem như vũ khí bí mật được tung vào sân.

Nhận banh từ đồng đội, Tề Minh đột nhiên thả chậm tốc độ. Điều này làm cho các cổ động viên kích động khng thi, cùng ln tiếng hò hét. Chỉ c Hạ Cẩm Hin hừ lạnh một tiếng" Đúng l kẻ tham lam"

T Minh đang bị đi phơng kèm chặt khu vực phía di bảng rổ đột nhin dừng lại rồi khng nhanh khng chậm nhm ngay rổ đi phơng ném bng. Đi thủ đang kèm hn c rn ngời nhảy ln chặn đờng banh m ngã nho vo ngời T cho dù vậy cũng không ngăn trái banh vào rổ.

"Hoét.." tiếng còi của trọng tài cất lên, không phải tiếng còi kết thúc trận đầu, mà là thổi phạt việc phạm lỗi. Tề Minh và Hạ Cẩm Hiên đồng thời lộ ra nụ cười gian xảo.

"vừa ghi 2 điểm lại thêm một lần ném phạt! ! lại là vừa ghi bàn vừa được ném phạt!!! Hắn chắc chắn cố ý!" Trên khán đài tiếng la ó không ngừng.

Tề Minh cố tình dụ đối phương phạm quy, như vậy thể có một cơ hội ném phạt. Dù rằng biết nếu vừa ném rổ vừa ép đối phương vì phòng thủ mà phạm quy thì cơ hội vào rổ để ghi được hai điểm là khá thấp. Nhưng chỉ có như vậy bọn họ mới có cơ hội xoay chuyển cục diện, Vừa muốn có điểm ném phạt vừa muốn ghi bàn hắn đã cố ý chậm lại để tìm vị trí ném rổ mà hắn tự tin nhất. Vì nếu ném rổ không vào chỉ có một điểm ném phạt bọn họ sẽ không thể xoay chuyển được tình thế với 5 giây sau cùng của trận đấu .

Thật sự hắn đã thành công vừa ghi được hai điểm vào rổ, vừa được một lần ném phạt, nếu như lần ném phạt này thành công, bọn họ sẽ đảo ngược tình thế và dẫn trước một điểm. Đó chính là nguyên nhân Hạ Cẩm hiên bảo hắn là kẻ tham lam , hắn có thể đường đường chính chính ném bóng vào rổ lấy hai điểm rồi sau đó tiếp tục đầu hiệp phụ. Nhưng hắn lại lựa chọn thắng bằng cách mạo hiểm, hơn nữa lại thành công . Khiến cho khán giả hồi hộp vì sự gay cấn đến nghẹt thở của trận đấu.

Lúc này Tề Minh thở hổn hển do vừa mới vận động kịch liệt, đứng tại vạch ném phạt, tràn đầy tự tin nhìn chằm chằm khung giỏ rổ. Đột nhiên quay đầu, nhìn về phía phía Hạ Cẩm Hiên vừa cười vừa đưa hai ngón tay hình chữ V chiến thắng lên.

"Cậu liệu hồn đó, nếu nem phạt không vào thì chết với tôi." Hạ Cẩm Hiên bất đắc dĩ lắc đầu, dùng tiếng Hoa nói với hắn.

Tề Minh đương nhiên rất vui, vẻ mặt tự tin nhất nhận bóng từ trọng tài , ngay cả ngắm cũng không thèm ngắn bảng rổ không chút do dự thực hiện cú ném bóng vào rổ.

"Rống! . . . . . ." Toàn nhà thi đấu náo động, quả bóng bay theo đường vòng cung rồi thẳng tắp vào rổ ! ! Tề Minh đã chuyển bại thành thắng chỉ sau mấy giây!

Từ khán đài mọi người ùa vào sân banh như ong vỡ tổ các cầu thủ, cổ động viên hay người xem, không nói gì mà chỉ vây quanh Tề Minh, sau đó là nâng hắn lên tung hô.

Mọi người cũng không quên Hạ Cẩm Hiên phía ngoài sân, nhưng ngại thương tích trên đùi hắn,nên chỉ đành bắt lấy tay hắn hét lên thật to vui sướng. Hạ Cẩm Hiên bị một đám bạn học" dã man " khiến cho choáng váng đầu óc, chỉ đành làm bộ kêu đau muốn đến bệnh viện.

Thái Gia Tuyền lại tưởng hắn đau thật, khẩn trương xen vào đám người, lôi hắn ra khỏi “móng vuốt” của đám người đó.

Mọi người lúc này mới bỏ qua cho hắn và Tề Minh, vài người khiêng Hạ Cẩm Hiên, đưa lên xe, Thái Gia Tuyền cũng đi cùng, gã mập Jacob cũng cuống quít vào xe chở hắn đến bênh viện.

Tề Minh vui vẻ ngồi trong nhà thi đấu cùng đồng đội chuyện trò chuyện náo nhiệt. Trong mắt Lâm Nhã Khiết đầy vẻ sùng bái, đưa nước cùng khăn lông cho hắn có chút e lệ thẹn thùng .

Bình luận





Chi tiết truyện