chương 108/ 174

"Hạ tổng?" Bên cạnh thư ký nhỏ giọng luống cuống nhắc nhở hắn.

Hạ Cẩm Hiên phục hồi lại tinh thần, mỉm cười xấu hổ, bước vào cửa chính của phòng họp đã được chuẩn bị sẵn.

Trong lòng có giao tranh kịch liệt"Là ảo giác sao? Giống như nhìn thấy tiểu Tuyền." Ngay sau đó lại phủ nhận ý tưởng trong lòng mình "Ay.., cô làm sao có thể lại ở đây, xem ra là không quên được. Hạ Cẩm Hiên ơi Hạ Cẩm Hiên, tình trường của mi quả là không thích hợp để đi."

Thế nhưng ngày hom nay còn có nhiều cơ hội luống cuống đang chờ hắn.

Hội nghị bắt đầu, Hạ Cẩm Hiên vẫn rất nghiêm túc nghe tất cả báo cáo công việc của các phân ngành, cho đến khi miệng hắn uống được ly cà phê có mùi vị khó quên kia.

"Hạ tổng. . . Hạ tổng?" Nhìn hai hàng lông mày Hạ Cẩm Hiên nhíu chặt, đôi tay bắt đầu run lên cùng nhịp thở hỗn loạn , thư ký tiểu Hà ở một bên bất an hô. ( tiểu Hà tên là Hà Vân, nghe như tên một phụ nữ nổi tiếng nhưng lại là thư ký, cũng là thư ký có chức vụ cao nhất trong lĩnh vực văn thư hành chánh hiện tại là thư ký đứng đầu của Hạ Cẩm Hiên. )

"Cà phê là ai nấu?" Hạ Cẩm Hiên ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm người phụ trách đứng bên hội trường( thật ra thì chính là nhân viên phục vụ ), lớn tiếng chất vấn, hoàn toàn quên rằng cả phòng tất cả nhân viên đang tập trung nhìn hắn.

Hạ Cẩm Hiên hai mắt có chút đỏ lên cùng giọng nói có chút cứng rắn, khiến mọi người dù không không rét mà run. Thêm một số người lặng lẽ bưng cà phê lên nếm thử một miếng, chẳng những không có gì không đúng, ngược lại hương thuần ngon miệng, thật sự không nghĩ ra tổng giám đốc vì sao đột nhiên nổi giận.

"Phải . . Là đồng nghiệp trong phòng văn thư, tôi. . . Tôi quên tên của cô ấy rồi, hình như là mới tới. . ." phụ trách hội nghị sợ tới mức có chút cà lăm.

"dẫn cô ấy tới !" Hạ Cẩm Hiên ra lệnh.

"Dạ!" Đáng thương nhân viên phục vụ chạy vội ra ngoài.

. . . . . .

"Tổng giám đốc tìm Cô! Mau cùng tôi đi!" Phục vụ hội nghị đi đến phòng văn thư, bắt lấy cánh tay Thái Gia Tuyền liền kéo ra bên ngoài.

"Xảy ra chuyện gì?" Thái Gia Tuyền không hiểu hỏi. Cả phòng làm việc ba cô sáu bà cũng dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên này.

"Nhất định là do cô nấu cà phê có vấn đề, Hạ tổng hắn mới uống một hớp đã nổi trận lôi đình, cả hội nghị cũng ngưng hẳn rồi ! Hiện tại đám người chức quyền đều ở đó !" Tiểu phục vụ có chút thương hại nhìn Thái Gia Tuyền.

Thái Gia Tuyền mở to hai mắt nhìn cô khó hiểu, giống như không thể tin váo lời của cô.

"Thái Gia Tuyền, cô không phải là nằm mộng cũng muốn thấy Tổng giám đốc đại nhân hay sao? Lần này đúng là cơ hội ~" không biết là ai, ồn áo thì thầm, khiến cả phòng làm việc giống như đang cười nhạo có chút hả hê.

Thái Gia Tuyền khẽ thở dài một cái, bất đắc dĩ đối nói: "Đi thôi."

Mới đi tới cửa, hai người đều dừng lại, người phục vụ nhỏ bé đáng thương rút lui, chỉ còn lại Thái Gia Tuyền sững sờ đứng đó.

Mọi người cảm thấy kỳ quái, rối rít quay đầu nhìn ra cửa, này vừa nhìn thấy chính là Tổng giám đốc đại nhân!người mà ngày thường họ chỉ nhìn thấy trên mặt báo hiện giờ thì đứng sờ sờ tại cửa phòng làm việc của họ, phải làm thế nào mới tốt ~. Liên tiếp vang lên là tiếng hét hưng phấn chói tai của một đám nữ nhân bất kể là đã kết hôn hay chưa. Trên mặt họ lộ vẻ si mê nhìn hắn

"Tổng giám đốc." Phục vụ hội nghị lên tiếngkhiến hai người đang nhìn nhau si ngốc thức tỉnh

Hạ Cẩm Hiên mất tự nhiên quay mặt sang chỗ khác, Thái Gia Tuyền lại học theo, nhẹ giọng kêu một tiếng: "Tổng giám đốc."

Nhưng một tiếng"Tổng giám đốc" này nhất thời làm Hạ Cẩm Hiên trong lòng giận dữ không hiểu nổi, hắn hận không thể kéo cô vào ngực, hung hăng che kín cái miệng nhỏ nhắn kia.

Hắn lộ ra vẻ âm trầm mỉm cười tà mị, Hạ Cẩm Hiên bước ngang qua Thái Gia Tuyền, đi vào phòng văn thư. Tùy tiện tìm môt chiếc ghế ngồi xuống, đùa giỡn nhìn thẳng mặt Thái Gia Tuyền.

"các người đến phòng nhân sự bảo họ giúp đem tài liệu ra đây." Hạ Cẩm Hiên nói với nhân viên trong phòng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Thái Gia Tuyền.

"Tôi đi" "Tôi đi" một đám bà tám chỉ có một việc mà cũng tranh nhau làm. Còn có người ân cần bưng trà rót nước cho hắn, mà Hạ Cẩm Hiên nhận lấy với vẻ ôn hòa nhất.

Phòng làm việc nhỏ nhất thời rơi vào trầm mặc, cho đến khi hồ sơ nhân sự của Thái Gia Tuyền mở ra ở trước mặt Hạ Cẩm Hiên.

Tùy ý mở ra nhìn qua một chút."Đuổi việc cô ấy." Hạ Cẩm Hiên lạnh lùng nói với Hà Vân bên cạnh.

"Tôi làm gì sai? Coi như anh có là tổng giám đốc,anh cũng không có quyền lợi tùy tiện đuổi việc tôi, Trung Quốc có luật lệ về lao động rất rõ nha!" Thái Gia Tuyền cả người run rẩy.

Hạ Cẩm Hiên khẽ dương nhướng mày , lạnh lùng nói: "Vậy sao? Tốt lắm, tôi sẽ chờ cô tự động từ chức." Vừa nói vừa đứng dậy đi ra khỏi cửa.

Thái Gia Tuyền lấy lại bình tĩnh, xoay người ngẩng đầu lên về phía bóng lưng của hắn lớn tiếng nói: "Vậy thì chờ xem đi, Hạ Cẩm Hiên, bắt đầu từ hôm nay, đến lượt em đuổi theo anh!"

Bình luận





Chi tiết truyện