Tề Minh quay lại phòng điều trị số 7 của Lâm Nhã Khiết, thấy bác sĩ đang điều trị cho Lâm khiết Nhã hết sức nghiêm túc nên cũng không làm phiền. Lấy điện thoại di động gọi cho Hạ Cẩm Hiên mách: "Hiên, thằng nhóc này còn chưa tới đây , người con gái của cậu sắp bị người ta cướp mất kìa!"
Đầu dây điện thoại bên kia dĩ nhiên không thể hiểu rõ được tình huống: "Sao?"
"Thái Gia Tuyền, cô ấy tìm được Lâm Phong rồi, lần này thật sự tìm thấy! Tên nhóc kia lại tự nhiên lại ở trong trung tâm phục hồi chức năng, cứ thế đụng phải." Tề Minh hạ giọng xuống trầm ổm hơn giống như đang kể chuyện.
Im lặng nửa ngày trời, Hạ Cẩm Hiên ruốt cuộc cũng trả lời: "Chủ nhật tôi sẽ đến."
"Tôi có thể giúp câu canh chừng tiểu Tuyền, nhưng không thể canh chừng lòng của cô ấy, chính cậu phải đến thôi." Tề Minh cũng chỉ có thể tận lực.
"Tôi biết rồi." Hạ Cẩm Hiên chỉ trả lời đơn giản một câu, cũng không đợi Tề Minh nói tiếp lập tức cúp máy.
Hạ Cẩm Hiên đang chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng chính là bảo vệ đề tài tốt nghiệp của Cơ khí học, nếu như bảo vệ tốt đề tài hắn sẽ cầm chắc bằng tốt nghiệp.
Ở thời điểm mấu chốt này đột nhiên nhận được điện thoại làm tâm tư hỗn loạn không thể không gọi điện cho Thái Gia Tuyền.
Thái Gia Tuyền đang muốn hỏi Lâm Phong về thời gian ba năm qua đột nhiên điện thoại di động reo, nghe được tiếng chuông riêng biệt, Thái Gia Tuyền ngây ngẩn cả người.
"Sao vậy? Sao em không nghe điện thoại?" Lâm Phong nghi hoặc nhìn Thái Gia Tuyền.
Thái Gia Tuyền từ từ cầm điện thoại di động, nhấn nút trả lời, đưa điện thoại di động lên tai, nhưng không nói một câu.
Đầu dây bên kia Hạ Cẩm Hiên cũng trầm mặc, hắn nghĩ sẽ nghe giọng Thái Gia Tuyền trả lời, nhưng lại sợ nghe được quyết định của cô, nên hắn không dám hỏi , hắn đang sợ. Sợ hãi xâm chiếm lấy hắn khiến cho hắn dường như không thở nổi.
"Chờ Anh." Như cả một thế kỷ trầm mặc dài trôi qua, Hạ Cẩm Hiên mới lên tiếng nhưng chỉ nói ra hai chữ, sau đó điện thoại liền cúp máy. Hắn thậm chí không dám chờ Thái Gia Tuyền trả lời, hắn không muốn cho Thái Gia Tuyền bất kỳ cơ hội cự tuyệt mình.
Thái Gia Tuyền đờ đẫn đóng lại điện thoại di động, nhưng không tiếp tục nói chuyện cùng Lâm Phong, chỉ là ngơ ngác nhìn điện thoại trong tay.
"Tiểu Tuyền, Sao thế?" Lâm Phong có chút khổ sở, tiểu Tuyền của hắn thay đổi, trở nên khó nắm bắt và không thể nhìn thấu được, trước kia mỗi vẻ mặt, mỗi ánh mắt của cô, hắn đều có thể đoán được cô đang nghĩ gì nhưng hiện giờ, phản ứng của cô khiến hắn bất an và dường như bất an kia có liên quan đến cuộc gọi vừa rồi.
"Không có gì, em đi trước tìm bạn em."
"A, là người bạn cũng làm vật lý trị liệu tại đây sao?"
"Dạ" Thái Gia Tuyền trả lời, quay người đi đến phòng điều trị số 7 giường 3.
Lâm Phong không cam lòng đuổi theo, giựt lấy điện thoại trong tay Thái Gia Tuyền ,không đợi Thái Gia Tuyền kịp phản ứng, trực tiếp dùng điện thoại của cô gọi vào số của mình, khi điện thoại reng mới trả lại điện thoại cho cô."Đây là số của anh. Hứa với anh đừng bỏ mặc anh”
Thái Gia Tuyền nhận lấy điện thoại di động của mình với vẻ mặt hờ hững, xoay người bước đi, việc này làm cho Lâm Phong đau lòng như vỡ nát tim. Bọn họ thật không cách nào quay lại như trước hay sao?
Mà trong đầu Thái Gia Tuyền lúc này là hình ảnh của Hạ Cẩm Hiên nổi giận, còn một người khác khiến cho cô đau lòng không dứt chính là Lâm Phong, hình ảnh của hai người đàn ông cứ thế lẩm quẩn trong đầu khiến cho trong lòng Thái Gia Tuyền đầy mâu thuẫn, và rối rắm đến không thở nổi.
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1