chương 133/ 174

"Nhã Khiết ~" Thái Gia Tuyền vừa mới đến gần đã nhào đến ôm.

"Ha ha, xem ra hai người ở cùng thật vui vẻ! Tớ còn tưởng rằng tên này thật sự không có lương tâm quên cậu rồi." Lâm Nhã Khiết luôn nói chuyện tùy tiện, giờ phút này cô hoàn toàn không để ý đến sắc mặt Hạ Cẩm Hiên có chút xấu hổ, nói chuyện với Thái Gia Tuyền rất tự nhiên.

"Hắn đã không còn quan tâm đến tớ rồi ! Chẳng qua tớ lại đem hắn bắt trở lại ~ ha ha ha" Thái Gia Tuyền có chút đắc ý.

Hai cô bắt đầu ríu rít ở trên ghế sofa uống cà phê tán gẫu rồi, Hạ Cẩm Hiên là cùng Tề Minh cùng nhau vào trong phòng, bọn họ còn có chuyện cần bàn.

"Hiên, xem cái này một chút." Tề Minh tiện tay lấy ra máy tính bảng của mình, mở ra một phần tài liệu.

"Những linh kiện này đều được nhập khẩu từ những nước châu phi nhỏ, đều đều do các công ty trong nước lấy danh nghĩa viện trợ để mua và vận chuyển về." Tề Minh chỉ vào trên số liệu trên nói.

"Mở cái này ra!" Hạ Cẩm Hiên đột nhiên chỉ vào hình ảnh phía trên.

"Ha ha, cậu cũng phát hiện?" Tề Minh rất cáo cảm giác anh hùng gặp anh hùng

"Thiết bị này là tác phẩm tuyệt vời của chúng tớ vừa nới chế ra từ năm ngoái.Những thiết bị như thế này không có nhiều, chủ yếu nhất chỉ là —— chế tạo ra một số lượng vũ khí hạng nặng!" Hạ Cẩm Hiên nhíu mày thật sâu nói.

"Không sai, lại thiết bị với trọng tài này , chỉ sợ cũng chỉ có tên lửa xuyên lục địa hoặc là lò phản ứng hạt nhân loại loại lớn mới dùng đến." Tề Minh hết sức bội phục sự sáng suốt của Hạ Cẩm Hiên, hắn giống như không cần cân nhắc gì cũng có thể đưa ra được trọng điểm vấn đề.

"Cho tớ xem bán đi đâu?." Hạ Cẩm Hiên ý bảo Tề Minh tiếp tục lật xuống.

Trong máy vi tính cho thấy rõ một danh sách. Hạ Cẩm Hiên không khỏi nhướng lông mày, "Tin này lấy ở đâu? Cậu có chắc?"

"Tuyệt đối từ phía chính phủ!" Tề Minh mặt tự tin.

"Loại quốc gia nhỏ này làm sao có năng lực chế tạo hỏa lực lớn như vậy?" Hạ Cẩm Hiên nghi ngờ hỏi"Chẳng lẽ? . . ."

Tề Minh mỉm cười tán dương nói: "Nghĩ đến cái gì?"

"Hạ cấp người mua là ai?" Hạ Cẩm Hiên nói trúng ngay câu hỏi trong lòng Tề Minh.

"Ha ha ha ha, Hiên, tôi thật sự khâm phục cậu!" Tề Minh cười lớn. Sau đó nhỏ giọng nói với vẻ thần bí: "Vậy Tất cả đều là quốc gia lớn trong danh sách đen. Thậm chí có đến ba nước gián tiếp được đưa đến nước Mĩ "

Hạ Cẩm Hiên lười biếng dựa lên ghế sa lon, cười có chút âm hiểm."Tớ sẽ đi thăm dò , mỗi thiết bị của tớ đều có mã hóa riêng. Đến tột cùng công ty trong nước đáng chết nào làm, chỉ cần hai ngày có thể tra ra. Đến lúc đó sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục."

"Hiên, cậu có thể đừng quá thông minh như thế hay không ~" Tề Minh cảm thấy lui tới cùng hắn quả thật rất thoải mái, mình thậm chí không cần nói quá nhiều. Nhưng thỉnh thoảng lại cảm thấy thật dáng sợ, dù sao không phải ai muốn mình bị nhìn thấu {người trong suốt} .

Hạ Cẩm Hiên bưng ly cà phê trước mặt nhấp hai ngụn, nhíu mày nói."Pha còn chưa ngon bằng Cùn con. . ." Vừa nói quay đầu lại đối với Tề Minh nói: "Không có chuyện gì khác như đã nói tôi sẽ đi trước." Hắn có chút không thể đợi nổi việc muốn cầu hôn rồi.

"Ấy, Hiên, Còn chưa bàn chuyện mảnh đất. . ." Tề Minh vội ngăn lại Hạ Cẩm Hiên đang muốn đứng dậy.

"Cậu muốn nói việc cậu mỗi quý lại thương thảo tạo quan hệ với các thương nghiệp? Rất đơn giản, cậu đem miếng đất kia chuyển sở hữu cho tớ, sau đó tớ quăng tiền xây dựng nhà xưởng. Số tiền kia coi như cố định do cậu quản rồi, về sau tiền thuế hàng năm đều do cậu báo cáo đủ. Tôi đây cũng không quản cậu trong một năm, Nhóc con, cậu như thế là do tôi nuôi rồi ! Để cho thuộc cấp của cậu trực tiếp đi tìm Hà Vân đi." Mạc kệ Tề Minh đang trợn mắt há to mồm, Hạ Cẩm Hiên đắc ý nghênh ngang bỏ đi.

Bình luận





Chi tiết truyện