"Tìm say" hai từ này đối với Hạ Cẩm Hiên mà nói hoàn toàn xa lạ , bởi vì thực ra hắn rất ít uống rượu, nếu có cũng chỉ vài ngụm. Nhưng hôm nay, việc hắn muốn nhất chính là uống say, say đến bất tỉnh nhân sự.
Trước khi trở về biệt thự, hắn đi ngang qua siêu thị mua hai chai rượu Whisky lớn, hắn đối với rượu không có hứng thú, lại càng không hiểu rượu, chỉ mơ hồ nhớ cha hắn trong tủ rượu có lại rượu, tiện tay mua.(sang dễ sợ)
Xách hết hành lý ra cửa, Hạ Cẩm Hiên không có ý định ở lại biệt thự, hắn thậm chí không muốn Thái Gia Tuyền biết mình đã tới Berlin.
Hạ Cẩm Hiên nằm trên giường lớn ở khách sạn, uống một hơi cạn chai Whisky, mùi vị nồng đậm kia khó có thể nuốt xuống một hơi, nhưng hiện giờ có gì khó chịu hơn nỗi khổ trong tâm hắn được đây? Hắn thậm chí còn không ý thức được mình uống kiểu này giống như đang liều mạng.
Tại sao, tại sao đầu óc vẫn còn rất tỉnh táo? Tại sao vẫn nhớ rất rõ hình ảnh Thái Gia Tuyền và Lâm Phong ôm nhau lúc đó? Tại sao cảm giác của lúc ấy vẫn nhớ thật rõ đến tận lúc này? Đó là loại cảm giác khắc cốt ghi tâm đến thế nào, khiến hắn quên luôn cả thở, quên cả nhịp đập của trái tim, toàn bộ thế giới trở nên đen tối, chỉ còn lại trong gian phòng kia hai người ôm nhau, mà mình giống bị ngâm trong đá chìm dần vào cái rét lạnh đến thấu xương. . . . . .
Mãnh liệt ghen tỵ và sợ hãi trong nháy mắt chiêm hết cả trái tim, loại cảm giác này hắn chưa bao giờ có, khiến hắn muốn say đến điên cuồng ,say như người chết. Nhưng hắn không thể hắn càng uống lại càng tỉnh.
"Ha ha, không nghĩ được mình rất có tửu lượng." Hạ Cẩm Hiên mỉm cười tự giễu, lại cầm chai rượu thứ hai, mở ra. . . . . .
Trong phòng tràn ngập mùi rượu nồng đậm, miễn cưỡng uống hai hớp, Hạ Cẩm Hiên nhất thời cảm giác khó chịu đến mức trời đất xoay chuyển, rượu vào dạ dày rỗng tuếch khiến cho cảm giác nóng rát và đau đớn ập đến.
Vài ngày nay không có Thái Gia Tuyền chăm sóc, cộng thêm tâm tình không vui, Hạ Cẩm Hiên căn bản không ăn cơm đúng giờ, bỏ một vài bữa không ăn là chuyện bình thường, hiện tại đau mới, bệnh cũ cùng nhau dồn dập kéo đến, khiến cho bệnh dạ dày của hắn tái phát.
"ây. . ." Đau đớn khó nhịn rên lên một tiếng, Hạ Cẩm Hiên ôm bụng co gập người lại không dám thở mạnh"Ngay cả mày cũng muốn hành hạ tao."(anh đang nói với cái bao tử) Bất đắc dĩ cười, cố gắng gượng hết sức đến phòng vệ sinh.
"Nôn. . ." Hạ Cẩm Hiên hai tay chống trên thành bồn rửa mặt, ói hết mọi thứ trong dạ dày ra thế nhưng vẫn còn muốn ói tiếp, ói cả ra dịch mật , vị đắng đọng lại trong cổ họng thật khó chịu. Giằng co một lúc lâu hắn rốt cuộc cũng thở được.
Mở nước, cố tưới nước lên mặt, một lúc lâu điên cuống hét lên "Tuyền! !" . Hạ Cẩm Hiên ngẩng lên, thẫn thờ nhìn mình trong gương, gương mặt đỏ bừng không biểu cảm gì nhưng nước mắt lặng lặng chảy xuống, tóc ướt dính sát mặt, đôi môi mỏng bị cắn chặt còn vương tơ máu, toàn thân không kìm được run rẩy. . . . . .
******************************
Thái Gia Tuyền cuối cùng vẫn đẩy Lâm Phong ra, không biết làm sao nhìn hắn, hồi lâu rốt cuộc mở miệng: "Đầu đá, em cần thời gian, em hiện tại không biết làm thế nào đối mặt với anh, thật xin lỗi." Nói xong cũng không quay đầu lại đi đến phòng điều trị số 7.
Khi cùng Tề Minh trở về biệt thự, Thái Gia Tuyền đột nhiên có cảm giác."Có có hương vị của hắn. . ." Thái Gia Tuyền nhỏ giọng lẩm bẩm nói, ngay sau đó cười tự giễu: "Đây là phòng ốc nhà hắn, đương nhiên là có hương vị của hắn rồi."
Tề Minh nhìn cô một cái, không nói gì giấu Thái Gia Tuyền cùng Lâm Nhã Khiết gọi điện thoại cho Hạ Cẩm Hiên.
" Bệnh bao tử của tôi tái phát, sắp về tới Hamburg rồi, đừng nói cho Thái Gia Tuyền tôi có tới ." Hạ Cẩm Hiên giọng yếu ớt nói.
Tề Minh sợ hãi vội hỏi: "Này, cậu không sao đó chứ? Cậu bây giờ trở về được không? Nếu không đến bệnh viện ở đây khám chút đi."
"Không cần, tôi đã hẹn với bác sĩ rồi. Không thể nói chuyện với cậu nữa tôi phải lên máy bay rồi. “Cụp. . ." Hạ Cẩm Hiên trước đó ngồi máy bay 6 tiếng bay đến sân bay Berlin, giờ lại ngồi máy bay bay ngược trở lại sân bay Hamburg.
********* ta là đường ngăn cách *********
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1