“Gia Tuyền, bạn nghe nói chưa? Chiều mai phải đi học lớp thực hành giải phẫu học đấy, giải phẫu thi thể thật ấy, thật đáng sợ, bạn có đi không?” Liễu Khê, bạn cùng phòng và cũng là bạn học cùng lớp, buồn bã nhìn Thái Gia Tuyn ni.
“Đơng nhin mun đi rồi!” Thi Gia Tuyn thay đổi giọng ni bnh thản hng ngy bng giọng kích động ho hứng ni: “Mnh từ sm đã mun xem tận mt giải phẫu thi th!” Dĩ nhin giọng điệu ny tuyệt đi c phần khoa trơng, hon ton v đ phi hợp vi giọng điệu của Liễu Kh.
“Biến thi!”
“Cảm ơn đã khen.”
Đm đ, bốn bạn gái trong phòng ngủ tăt đèn, cùng nhau đắp chăn chăm chú nhìn màn hình máy tính xem phim “Saw”, theo cách nói của Thái Gia Tuyền, để lấy thêm can đảm. . . . . .
Sáng hôm sau, Liễu Khê lại ầm ầm ĩ ĩ chạy tới “Gia Tuyền, buổi chiều chúng ta nhất định phải đi học lớp giải phẫu kia!”
“Thay đổi chủ ý rồi sao? Tối qua không xem phim không phải nói rõ quyết tâm bùng học của bạn à?” Đối với Liễu Khê, việc xem phim “Saw” không có tác dụng thêm sự can đảm, ngược lại nó còn dọa cô hơn.
“Mình vừa nghe nói, thực hành giải phẫu chính là đàn anh khóa trên của học viện chúng ta, đặc biệt đẹp trai, mới vừa học xong năm ba liền được đặc cách cấp chứng chỉ bác sĩ, bắt đầu thực hiện các ca mổ ở ngoại khoa tim mạch. Không lâu trước đây còn được giải thưởng “Kim đao” gì nữa ấy. Còn nghe nói…”
Lời còn chưa nói hết, Thái Gia Tuyền đã cắt đứt cô: "Ngừng, bạn liền tóm tắt nói rằng buổi chiều có trai đẹp để ngắm là được rồi!”
"Ách, bạn học Gia Tuyền thật giỏi về nắm trọng điểm, là tấm gương học tập cho mọi người.” Liễu Khê cố ra vẻ nghiêm túc trả lời.
"Aiz, tại sao thực hành cho chúng ta không phải là anh ấy chứ!" Một ít bạn học xung quanh vô cùng buồn bã, mặc dù ngủ chung phòng, nhưng chỉ có Thái Gia Tuyền cùng Liễu Khê là cùng khoa, hai người còn lại học khoa khác, chương trình học sắp xếp có chút khác nhau.
Xế chiều hôm đấy, hai bạn gái dưới động cơ tuyệt đối không thuần khiết, bước vào phòng thực hành giải phẫu. Hưng phấn đứng ở bên tường, đôi mắt lóe sáng chờ thu hoạch “trai đẹp cùng thi thể”.
Dưới góc nhìn của Thái Gia Tuyền, kết quả thu hoạch được ở trận này tuyệt đối đủ rung động, bởi vì trợ thủ đẹp trai trong truyền thuyết đẩy thi thể đi tới không phải là ai khác, chính là học trưởng nổi danh Lâm Phong mà cô đã thầm mắng vạn lần trong lòng, dĩ nhiên cái tên Lâm Phong này là cô nhìn thấy ở tờ giới thiệu lớp học bên ngoài. Mà Lâm Phong khi vào cửa nhìn qua một vòng cũng thấy được Thái Gia Tuyền đầu tiên, giảo hoạt trừng mắt nhìn cô, nhận lại được là cái xem thường cực kỳ lớn hơn của Thái Gia Tuyền.
Khóe miệng cười nhẹ không dễ nhìn thấy, sau đó Lâm Phong nhanh chóng tiến vào trạng thái tập trung, lưu loát thực hiện quá trình rửa tay trước khi thực hành giải phẫu, trừ độc, mặc “trang bị”, mà một nhóm học muội, học đệ nhìn cái gáo nước trước mặt mà hốt hoảng.
“Lúc gặp phải cuộc phẫu thuật khẩn cấp, trình độ thuần thục một loạt động tác này có lẽ sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến sự sống chết của bệnh nhân. Không thể xảy ra lỗi, cũng không thể kéo dài lâu.” Giọng nói nghiêm túc tràn đầy từ tính vang lên. Tiếp theo anh ấy lại giới thiệu các công cụ dùng để giải phẫu và cách dùng.
“Oa, đẹp trai quá đi!” Liễu Khê đi đến bên cạnh Thái Gia Tuyền hưng phấn, nhỏ giọng thét chói tai.
Chỉ là tâm tình vui vẻ ngắm trai đẹp của cô lập tức bị đả kích nghiêm trọng, bởi vì sau khi cúi đầu vái chào thi thể ở trên bàn mổ, Lâm Phong chính thức bắt đầu thực hành giải phẩu.
Bỏ qua vô số chữ miêu tả cảnh tượng hạn chế đáng sợ…
Các bạn học có người chứng kiến, chạy trốn hoặc quay lưng lại không dám nhìn thẳng, Thái Gia Tuyền đem công phu mặt than (khuôn mặt tê liệt, có thể hiểu là mặt không đổi sắc ấy) phát triển đến cực hạn, nhưng nếu như quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện cô hai mắt trống rỗng nhìn thẳng, bởi vì trong đầu cô đã tự động cho rằng đây là cuộc thi mặt mũi. Điều này không tránh khỏi đôi mắt nhạy bén của Lâm Phong, khóe miệng dưới khẩu trang rõ ràng đã cong thành một đường, chỉ là không có người có thể nhìn thấy thôi.
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1