"Vào đi, bọn họ sẽ đến ngay. Qua bên này có thể thấy cầu tàu." Hạ Cẩm Hiên nói xong, đi về phía sân phơi.
Thái Gia Tuyền nghe vậy đi đến, từ sân phơi nhìn xuống, vừa hay nhìn thấy xe Tề Minh đi qua cầu tàu, cũng lái một vòng cua xinh đẹp, lái vào bãi đỗ ngầm.
Xem ra cậu thi nu nng sp bt đầu, chỉ l Thi Gia Tuyn khng lo lng lm, c cũng biết Hạ Cẩm Hin đã sm quyết định lu mnh lại, lm sao c biết? Cảm gic thi. Hung chi bnh thờng c cũng thỉnh thoảng xung bếp phụ giúp mẹ, hai mỹ nữ kia c lẽ khng phải đi thủ của c. . .
T Minh cùng hai bạn gi cời đùa đi vo, đ túi ln túi nhỏ xung, li kéo Hạ Cẩm Hiên ngồi ghế sa lon chờ xem kịch vui.
Mấy bạn gái đều vào phòng bếp. Cũng may phòng bếp khá lớn, ba người ở bên trong cũng không đến cảnh phải chen lấn.
Thái Gia Tuyền đã nghĩ đến hai bạn gái này nấu cơm không bằng mình, chỉ là không ngờ họ lại không biết đến mức luống cuống tay chân. . .
Hạ Cẩm Hiên cùng Tề Minh chỉ nghe trong phòng bếp thỉnh thoảng truyền đến thanh âm ‘đinh đinh’ ‘đang đang’ cùng tiếng nữ thét chói tai, sau đó, một tiếng quát sư tử hống truyền ra "Tất cả ra ngoài cho tôi!!" Hai bạn gái kia kinh hoảng chạy ra, lao thẳng về phía Tề Minh, nói với vẻ đáng thương "Cô ấy thật hung dữ ~"
Hai người con trai nhìn nhau cười một tiếng, Hạ Cẩm Hiên lên tiếng "Các cô cũng đừng giả vờ nữa. Đợi cô ấy biết, khẳng định không tha cho các người đâu."
"Cái gì chứ, anh không có phần sao? Chúng tôi đây không phải đang giúp anh sao!" Một bạn gái tức giận nói.
"Tôi không giúp các cô, cùng lắm thì tôi vờ như không biết thôi." Hạ Cẩm Hiên vẻ mặt vô tội.
Thật ra hai mỹ nữ này là bạn học của bọn hắn, vốn là tới tham gia náo nhiệt. Ai ngờ Tề Minh đột nhiên nhớ đến mối thù khi bị Thái Gia Tuyền hờ hững lần gặp trước, vì vậy liền diễn ra tiết mục Tề Minh cùng hai mỹ nữ, chờ Thái Gia Tuyền cũng lên nịnh bợ hắn. Mà sau đó, ma xui quỷ khiến thế nào Hạ Cẩm Hiên cũng không vạch trần ba người, việc này không chỉ Tề Minh thấy ngoài ý muốn, mà ngay cả Hạ Cẩm Hiên cũng không biết vì sao, chỉ cảm thấy nên để cho Thái Gia Tuyền nhìn thấy sự hoa tâm của Tề Minh sớm một chút, tránh cho sau này không may bị hắn ta lừa.
Khi bốn người đang tranh luận không nghỉ thì trong phòng bếp, Thái Gia Tuyền đã thành thạo làm xong sáu món ăn một món canh, nếm nếm mùi vị, khá hài lòng, phải biết rằng cô rất hứng thú với việc nấu nướng. Trước đây Lâm Phong có lần khen ngợi cô, nói không chỉ trái tim của mình bị cô lấy đi, mà ngay cả dạ dày cũng không trốn thoát được bị cô bắt giữ. . .
Lắc đầu một cái, xua đi tưởng niệm về Lâm Phong, Thái Gia Tuyền đi ra phòng bếp, kêu mọi người giúp một tay mang thức ăn lên, thật ra thì cô cũng phát hiện, hai bạn gái này mặc dù ngoài miệng cậy mạnh, nhưng trên thực tế cũng không biểu hiện ra địch ý gì với mình, thậm chí còn giống Tề Minh, thỉnh thoảng còn trêu chọc cô. Cô không biết, mình cứ như vậy từng bước một sập bẫy, từ đó bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn khác.
‘Hô. . .’ Cơm nước xong, Tề Minh thỏa mãn thở dài một tiếng “Lâu rồi không ăn no như vậy, Tiểu Tuyền Tuyền, cô nhất định phải ở lại nha."
"Ký hiệp định này, ngày mai chuyển qua luôn." Hạ Cẩm Hiên càng trực tiếp hơn, lấy ra hiệp định đã chuẩn bị từ trước đưa cho Thái Gia Tuyền, mà hai mỹ nữ kia tự giác đi dọn dẹp bát đũa.
Thái Gia Tuyền mừng rỡ, sau khi nhìn mọi điều khoản trong hiệp nghị đều không có vấn đề, sảng khoái ký tên mình. Cũng chủ động đưa hộ chiếu cùng thẻ học sinh cho Hạ Cẩm Hiên xem.
Mấy người cứ quyết định như vậy, ngày thứ hai Tề Minh giúp Thái Gia Tuyền dọn nhà, Hạ Cẩm Hiên là một người bận rộn, các tiết học nhiều, dĩ nhiên là không có thời gian.
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1