Thái Gia Tuyền ngâm mình ở khách sạn lộng lẫy, như loại hồ xoa bóp trong bồn tắm nhỏ, Thái Gia Tuyền nửa ngày cũng không thở nổi, toàn thân như bị mổ ra giống nhau bủn rủn vô lực, nếu không phải Hạ Cẩm Hiên từ phía sau nhẹ nhàng nâng cô, đoán chừng cô thật đúng là có thể chết đuối bên trong.
Một đôi mắt to vô tội tràn đầy nước mắt, chặt chẽ nhìn chằm chằm Hạ Cẩm Hiên, dáng vẻ hết sức điềm đạm đáng yêu.
Hạ Cẩm Hiên xem xem cô, tà ác cười nói: "Không sao á..., không phải là quên mang áo mưa sao? Nếu là thật có rồi, cùng lắm thì sinh ra thôi, chẳng lẽ anh sẽ không nuôi nổi bà xã và con của mình sao?"
"Ai là bà xã của của anh chứ! ? Anh chính là cố ý!" - Thái Gia Tuyền tố cáo thẳng thừng, trong giọng nói cũng bất tri bất giác có chút thành phần làm nũng.
Hạ Cẩm Hiên khẽ cười ôm cô vào trong ngực, tay vẫn còn ở không an phận đến nơi xx, Thái Gia Tuyền không còn hơi sức ngăn cản cũng liền đi theo hắn, chỉ có thể dùng mắt nhìn chằm chằm hắn, ý vị ảo não trong lòng, tại sao mình cứ như vậy để cho hắn ăn hết, nhưng mà một chút cũng tức giận không có đây?
"Cún con" - Hạ Cẩm Hiên miễn cưỡng kêu.
"Hừ?" - Thái Gia Tuyền vô lực khẽ hừ nhẹ một tiếng.
"Bé cún con"
"Hử?" - Âm lượng thoáng phóng đại.
"Cún con cún con"
"Làm gì?" - Chẳng lẽ người này còn chưa có nghe?
"Tuyền ~"
"Hả?" Đột nhiên đổi tiếng kêu khác, không hiểu a một tiếng.
"Tiểu Tuyền Tuyền"
". . ."
"Tuyền Nhi ~" "Tiểu nha đầu ~" "Vật nhỏ" "Tiểu tử" "Tiểu bảo bảo" . . . . .
"Anh có bệnh à, xong chưa? !" - Thái Gia Tuyền không thể nhịn được nữa quát to một tiếng, lại đổi lấy một hồi cười ha ha của Hạ Cẩm Hiên.
"Cún cún, em nên gọi anh cái gì đây?" - Hạ Cẩm Hiên đắc ý nhìn cô.
Thái Gia Tuyền ngẩn người, giống như cô cho tới bây giờ đều là gọi hắn tên đầy đủ"Hạ Cẩm Hiên" , không có gọi cái gì đặc biệt khác.
"Hạ Cẩm Hiên?" - Thái Gia Tuyền nhỏ giọng hỏi dò, mặc dù cô biết rất rõ ràng hắn khẳng định không vui.
Hạ Cẩm Hiên không chút suy nghĩ nào lắc đầu, trầm giọng ra lệnh: "Cái khác!"
"Hiên?"
"Kêu một tiếng nữa." - Cái âm thanh này gọi mềm nhũn , nghe rất là thoải mái.
"Hiên." Thái Gia Tuyền ngoan ngoãn còn gọi lại một tiếng.
"Thôi, tất cả mọi người đều gọi anh như vậy, đổi lại."
"Đại Công Kê!" - Thái Gia Tuyền có chút phát bực.
"Đổi!"
"Cẩm?" - Trên khí thế hắn vĩnh viễn liều mạng, Thái Gia Tuyền không thể làm gì khác hơn là lại ngoan ngoãn nghĩ nick name.
"Ngược lại không ai gọi anh như vậy, chỉ là nghe là lạ, không đủ thân mật." - Hạ Cẩm Hiên trầm ngâm.
"Tiểu Hiên Hiên ~" - Thái Gia Tuyền có chút vui vẻ, tựa hồ rất là thích cách xưng hô này.
Hạ Cẩm Hiên im lặng nhìn cô: "Được rồi, âm thầm cho phép em gọi như thế, nhưng là những lúc khác cũng gọi anh ‘ Hiên ’, nhớ à nha?"
"Dạ, tiểu Hiên hiên." - Thái Gia Tuyền vui vẻ kêu, giống như mình chiếm được món lời cực kỳ lớn.
"Cún con" - Hạ Cẩm Hiên hôn vai trơn mềm của Thái Gia Tuyền, sờ soạng nói: "Anh lại muốn rồi."
Thái Gia Tuyền không biết hơi sức từ nơi nào tới, lấy một tay đánh bay hắn: "Đi tìm chết! Người ta là lần đầu tiên, tại sao có thể khi dễ em như vậy! ?"
"Ai nói em là lần đầu tiên à nha?" - Hạ Cẩm Hiên tà tà mà cười cười, tâm Thái Gia Tuyền cả kinh chợt trầm xuống.
Chẳng lẽ hắn không tin mình? Thái Gia Tuyền hoang mang sợ hãi nói: "Anh không thấy em chảy máu sao? Trên giường đơn còn có. . . Em. . . Em từ trước đến nay chưa từng có, em thề!" - Hẳn là gấp đến độ nước mắt đều muốn rớt xuống.
Hạ Cẩm Hiên thấy cô kinh hoảng như thế muốn hướng mình chứng minh trong sạch, trong lòng ấm áp lại có chút đau lòng, ôm cô vào trong ngực, cưng chiều nói: "Cún con ngốc, em không nhớ kỹ sao? Chúng ta mới vừa rồi rõ ràng có 3 lần."
Thái Gia Tuyền giờ mới hiểu được ý tứ của hắn, vừa sợ vừa tức: "Anh ý tứ không tồi! Em không có hơi sức cùng anh điên rồi."
"Yên tâm đi, anh sẽ không để cho em quá mệt mỏi , trời còn chưa sáng đấy." - Hạ Cẩm Hiên nói xong, hoàn toàn không để ý phản kháng Thái vô lực của Gia Tuyền, ôm cô ra khỏi bồn tắm, dùng khăn tắm bao lấy, trực tiếp mang về trên giường. . . . . .
Bình luận
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1