Nghe thấy âm thanh ồn ào phía sau, Trương Khởi quay đầu lại, lúc này, Tiêu
Mạc đã đi đến giữa đám sĩ tộc, cùng bọn họ nhỏ to nói chuyện với nhau.
Trương Khởi nhìn thoáng qua Tiêu Mạc cười vui vẻ, lại quay sang nhìn A
Lục đang ở giữa mấy sứ giả.
A Lục cũng đang nhìn tới nàng, bốn
mắt nhìn nhau, A Lục nháy mắt trái phồng mũi lên, lè đầu lưỡi ra hướng
nàng làm một cái mặt quỷ rất lớn.
Trương Khỉ suýt đã bật cười ra tiếng.
Nàng nhanh chóng quay đầu, chẳng qua trên môi vẫn mang theo ý cười.
Bỗng nhiên tiếng nhạc vang lên mãnh liệt, từng nhóm mỹ cơ ăn mặc y phục mỏng manh, nâng các đĩa thức ăn uyển chuyển đi đến. Các mỹ nhân này, đều là
diện mạo xinh đẹp như hoa, bây giờ đang là mùa hè nóng nực, y phục của
các nàng lại mỏng manh bay bay, dưới y phục mỏng là tay ngọc chân nõn,
thắt lưng bé nhỏ, làm nổi bật chiếc mông xinh đẹp, khiến nhiệt độ trong
điện càng thêm cao trào.
Trông thấy các nàng, Vũ Văn Nguyệt ngồi ở chủ sập không xa liền cắn môi, liếc huynh trưởng Vũ Văn thành.
Ở đây có vài mỹ cơ bộ dáng không tệ, có lẽ là của huynh trưởng chuẩn bị
cho Lan Lăng vương. Nàng vốn dĩ đang mất hứng, nhưng khi nhìn đến cơ
thiếp bên cạnh Lan Lăng vương với nhan sắc bình thường lại càng thêm
thấy chướng mắt. Cũng tốt, trước cứ để cho các nàng đấu đá lẫn nhau, dù
sao đây cũng là là địa bàn của nàng, kết quả cuối cùng sẽ là do nàng
định đoạt.
Nhóm mỹ cơ nhẹ nhàng đi đến, chẳng mấy chốc liền như
những đóa hoa tươi lắc mông duyên dáng thướt tha đi về phía mấy người
quyền quý.
Các nàng bưng thức ăn đều có dáng người tuyệt vời xinh tươi, người chưa tới, một làn hương thơm đã bay tới trước. Càng đến
gần, hai mắt đám nam nhân càng híp lại, chẳng qua không biết bọn họ mê
mỹ tửu, hay là mê mỹ nhân bưng mỹ tửu đây.
Lan Lăng vương ngẩng đầu nhìn.
Đột nhiên, hắn khẽ giọng nói: "Ngồi vào lòng ta."
Hả?
Trương Khỉ ngốc nghếch ngẩng đầu nhìn về phía hắn.
Hắn liếc nàng một cái, miệng mấp máy, uy nghiêm nói: "Đừng giả ngốc... Đến đây ngồi vào trong lòng ta."
Trong lúc hai người nói chuyện, đã có năm khuôn mặt xinh đẹp, phong thái gọn
gàng, vừa nhìn đã biết mỹ cơ đến từ phương Nam đang đi tới bên này. Xem
các nàng đang tính đi về phía Lan Lăng vương.
Thảo nào hắn muốn nàng ngồi vào lòng hắn.
Đúng rồi, lúc nãy ngoài điện hắn có nói, ở nước Chu, hắn chỉ có cơ thiếp là
nàng. Hắn muốn nàng ra dáng cơ thiếp làm lá chắn cho hắn.
Cũng tốt.
Tiêu Mạc từ trước đến nay luôn cao ngạo, nếu hắn nhìn thấy mình nép vào
trong lòng nam nhân khác, tất nhiên sẽ không muốn mình nữa.
Đây cũng là kết thúc.
Trương Khởi rũ mắt xuống, nàng chậm rãi đứng lên hơi nghiêng người về phía Lan Lăng vương mông còn chưa đặt xuống, bên hông chợt thấy ấm áp hóa ra là
do hắn bế nàng đặt lên đùi.
Hành động đột ngột này của hắn, Trương Khởi không kịp phòng bị cả người liền ngã vào trong lòng hắn.
Người nhìn về phía bên này càng lúc càng nhiều.
Giống như không biết có người đang nhìn mình, hắn vẫn cúi đầu nhìn chăm chú
Trương Khởi. Giờ phút này Trương Khởi thật sự thấy xấu hổ muốn đỏ mặt,
cố gắng di chuyển thân mình. Một lát sau, nàng mới tìm được tư thế thoải mái nhất ngồi trong lòng hắn.
Cánh tay Lan Lăng vương càng siết chặt hơn.
Vô số ánh mắt rối rít nhìn về phía Trương Khởi.
Nàng không nhận ra, giờ phút này nàng có một loại sức quyến rũ rất tự nhiên, thân thể mềm mại ở trong lòng Lan Lăng vương, yêu kiều như nước, mỵ
hoặc như hồ ly. Rõ ràng dung mạo bình thường, rõ ràng nửa khuôn mặt vùi ở trong ngực Lan Lăng vương, lại làm cho người ta có cảm giác thấy một
tiểu yêu tinh độc nhất vô nhị.
Thịt trên gò má Tiêu Mạc giựt giựt vài cái, hắn đột nhiên ngẩng đầu, đem rượu trong bình uống môt hơi cạn sạch.
Năm mỹ cơ vừa mới đến gần thì nhìn thấy tình thế như vậy. Lúc này, Lan Lăng vương cúi đầu, ôn nhu nhìn chăm chú vào nữ nhân đang ôm trong ngực, mà
nữ nhân đó, mặc dù không thấy biểu cảm của nàng, nhưng vẫn thấy nàng có
vẻ rất thoải mái vui vẻ. Quan trọng hơn là, đám mỹ cơ nhìn không được
dung nhan của Trương Khởi, vừa cảm thấy hiếu kỳ, vừa cảm giác xấu hổ.
Nơi này, làm gì có chỗ của các nàng?
Năm mỹ cơ nhìn về phía Vũ Văn Thành.
Khắp điện nhiều người như vậy, Lan Lăng vương lại là nhân vật chói mắt như
thế nào? Mọi người mặc dù không muốn nghĩ, nhưng cũng sẽ không tự giác
nhìn về phía hắn.
Bởi vậy, lúc năm mỹ cơ này nhìn về Vũ Văn
Thành, mọi người đều sáng tỏ. Vô số ánh mắt cũng ồ ạt nhìn về hướng Vũ
Văn Thành. Bất kể là sứ giả nước Trần hay các sứ giả khác, trong lòng
đều âm thầm suy đoán.
Nhưng Vũ Văn Thành lại ha ha cười, phất
phất tay, ý bảo các nàng không cần để ý Trương Khởi, cứ như thường lệ,
hắn kề gần sát Vũ Văn Nguyệt, cười hì hì nói: "Muội muội, xem ra Lan
Lăng vương này cũng chỉ là kẻ phong lưu bình thường, muội xem cơ thiếp
của hắn, tuy rằng tướng mạo cũng bình thường thôi, nhưng là mị hoặc trời sinh thế gian hiếm có. Muội thật sự muốn gả cho hắn?"
Vũ Văn
Nguyệt hung hăng trừng mắt huynh trưởng, quay đầu nhìn về phía Lan Lăng
vương, đối mặt với dung mạo như thế, nàng chỉ cảm thấy ngực nhảy thùng
thùng vài cái. Bất giác đưa tay ấn lên ngực, nàng gian nan trả lời: "Mị
hoặc trời sinh thì thế nào, cũng chỉ là một cơ thiếp mà thôi."
Vũ Văn Nguyệt quay đầu nhìn về phía phụ thân, cắn chặt miệng.
Bên này, Lan Lăng vương cảm thấy Trương Khởi trong lòng, cả người mềm như
nước, giống như có thể tùy ý nhào nặn, có thể đem nàng đùa giỡn thành
nhiều dạng.
Loại cảm giác miệng khô gắt này thật nóng bức đến không thể khó chịu. Hắn nghiêng đầu, rót một ly rượu lớn.
Luôn giấu đi dung mạo của mình, vừa rồi lại không hề ý thức được nguy hiểm
đang lớn dần, vùi trong lồng ngực Lan Lăng vương một lúc, đoán rằng tình thế bây giờ có lẽ đã ổn. Vì vậy nàng dịch ra một chút, trong tiếng thở
mỗi lúc càng ồ ồ của Lan Lăng vương, khuôn mặt vẫn dán vào ngực hắn, môi nhướng môi lên sát cổ hắn dè dặt hỏi: "Ta cứ phải ngồi như thế này mãi
sao?"
Phải làm bình phong bao lâu nữa?
Lan Lăng vương cúi
mặt nhìn nàng, bỗng nhiên, hắn ngửa đầu uống một ngụm rượu lớn, lại cúi
đầu phủ lên môi Trương Khởi, mớm toàn bộ ngụm rượu ấy sang cho nàng.
Trương Khởi không kịp đề phòng, bị hắn rót rượu vào ngay chóc. Ngụm rượu xông
thẳng vào hoành hành trong cổ họng khiến nàng nuốt không kịp bị sặc,
thiếu chút nữa đã phun hết ra. Hai tay Trương Khởi bị hắn quàng hai bên
nách, muốn ngậm miệng lại cũng không kịp, chỉ có thể gấp rút cúi đầu,
ngậm chặt miệng, dụi dụi đầu nhỏ ở trước ngực hắn, mượn động tác này để
ngăn rượu trở về.
Động tác của nàng chính là theo bản năng, nhưng trong mắt người ngoài, từng cử chỉ hành động đó tất cả đều yêu mị đến
cực điểm, cảnh đẹp ý vui không gì sánh bằng.
Nhìn đến đây, lòng
dạ Vũ Văn thành bắt đầu ngứa ngáy. Hắn không kiên nhẫn vẫy các mỹ cơ bên cạnh đi, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Trương Khởi.
Lúc này,
Hoàng đế trẻ mở miệng, giọng thiếu niên có chút chói tai. Lan Lăng vương một chữ cũng lười nghe, hắn chỉ cúi đầu xem nàng, vươn tay dịu dàng
vuốt ve mái tóc Trương Khởi. Khi lời Hoàng đế vừa dứt, tiếng ồn ào trong điện đã khôi phục lại thì Trương Khởi nghe được hắn ra lệnh: "Các ngươi lui ra."
Giọng tuy nhỏ nhưng rất uy nghiêm. Năm mỹ cơ rùng mình, vội vàng cúi đầu lui ra.
Các nàng vừa đi, Trương Khởi liền thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng nhỏ giọng hỏi: "Ta có thể đứng lên được chưa?"
"Chưa được!"
Lời Lan Lăng vương chắc như đinh đóng cột, đối diện với đôi mắt trong suốt
như nước lộ ra vẻ khó hiểu của Trương Khởi, hắn chỉ liến mắt nhìn thoáng qua ngay sau đó ngẩng đầu lên chuyên chú nhìn về phía trước.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1