Trương Tiêu thị nghe lời Trương Khởi nói, lại nhìn khăn tay nàng đang cầm một chốc, khóe miệng nhếch nhếch.
Một cô tử, và tỳ nữ không có tôn ti, nàng ta lại còn dám chứng tỏ mình biết quy củ? Hừ, người ngu xuẩn như vậy, còn xưng thông tuệ? Kém A Cẩm nhà
ta nhiều.
Nàng phất phất tay, cau mày nói: "Lấy lại đôi."
Trương Cẩm cũng ở bên cạnh cười trào phúng nói: "Ngươi giữ lại bán lấy hai
đồng đi! Mẫu thân ta là hạng người gì, mới không thu một cái khăn của
ngươi đâu."
Trương Hiên ngồi ở một bên, mắt thấy chuyện đang phát triển theo hướng mình không biết, có lòng muốn khen Trương Khởi đôi
câu, lại lo lắng hoàn toàn ngược lại, dứt khoát không nói gì cả.
Thấy Trương Tiêu thị không nghiêng mắt nhìn, Trương Khởi cúi đầu, ấm ức thu hồi khăn.
. . . . Nàng hiện tại, rốt cuộc đã lộ mặt với Trương thị rồi. Dù có một
ngày Trương Hiên hoặc là Tiêu Mạc nói ra chuyện thêu vẽ, bị Trương Tiêu
thị hỏi trách, nàng cũng có lời giải thích.
Lúc này, Trương Tiêu thị nói: "Đi ra ngoài đi."
"Vâng"
Trương Khởi từ từ lui ra ngoài.
Đang lúc này, mấy tỳ nữ cung kính kêu: "Hầu gái gặp qua lang chủ."
Trương Thập Nhị lang đã tới?
Từ ngày đó, Trương Khởi đã đã lâu chưa từng thấy hắn. Nghe được tiếng bước chân, nàng lại cúi đầu thấp hơn.
. . . . Trương Tiêu thị và Trương Cẩm đều ở nơi đây, nàng không dám nhận người phụ thân này.
Trương Thập Nhị lang vừa vào cửa, liền thấy được vợ cả và nhi nữ, hắn nhìn
chăm chú về phía Trương Hiên đang thi lễ, ôn tồn hỏi "Hai ngày qua có
viết phú?"
Trương Hiên cung kính nói với phụ thân: "Ngày hôm
trước nhi tử bị đỏ và sưng mắt, dùng nước bạc hà xong đã khỏi hẳn, vì
chuyện này, nhi tử viết một bài 《Mắt đã sáng》, đang chuẩn bị xin phụ
thân chỉ điểm."
Nghe được nhi tử viết phú vì một chuyện nhỏ như
vậy, Trương Thập Nhị lang chẳng những không có tức giận, ngược lại gật
đầu nói: "Không tệ, ngươi đi lấy ra cho cha xem."
Thời đại này,
và bài phú ở thời đại này, đều là nhỏ bé mềm mại, tầm thường, tựa như nữ tử phương nam và văn nhân, trong thiên tính thiếu một loại cương nghị
và sâu xa bao la. Phương bắc thì hoàn toàn khác biệt.
Trương Hiên đáp một tiếng, xoay người đi ra.
Đi ngang qua Trương Khởi thì hắn ra hiệu bằng mắt, ý bảo nàng lui ra.
Trương Khởi cúi đầu thối lui.
Mãi cho đến nàng rời phòng, Trương Thập Nhị lang cũng chưa từng thấy nàng.
Đi vài bước, Trương Khởi nghe được bên trong truyền đến tiếng cười sang
sảng, không khỏi dừng bước lại, kinh ngạc nhìn.
Chỉ liếc mắt nhìn, nàng liền quay đầu lại.
Trương Hiên hơi dừng bước, qua viện, bốn phía không có mấy người, hắn mới nhỏ
giọng áy náy nói: "Vi huynh suy tính không chu toàn."
Trương Khởi lắc đầu, yếu ớt nói nhỏ: "Ca ca đã thay A Khởi nói vài lời trước mặt mẫu thân, A Khởi thực vô cùng cảm kích."
Nàng cúi đầu, thân hình nhỏ nhắn yếu đuối như không thắng gió xuân. Trương
Hiên nhìn nàng, thầm nghĩ: muội muội của ta xương nhỏ thịt ít, vì thân
thế của mình, không biết chảy qua bao nhiêu lệ, nhớ lại cảnh tượng muội
ấy tựa vào đình đài, chiếc eo kia thật vô cùng nhỏ bé yếu ớt. Gần đây ta hoài niệm, cũng viết một bài phú cho muội ấy. Mặc dù không có nói rõ
nàng là ai, nhưng ta thấy bài phú của ta, cũng hợp "Tính tình tuyệt vời, tài trí giỏi giang" , ngày khác cũng phải lấy ra để mọi người thưởng
thức, nhất định không kém hơn 《 mỹ nhân phú 》 của Tiêu Mạc.
Suy nghĩ một hồi, Trương Hiên nghĩ tới một chuyện, đột nhiên kêu: "A Khởi?"
Trương Khởi quay đầu lại nhìn lại.
Đối diện con ngươi mịt mờ của nàng, Trương Hiên lại thầm khen một câu về vẻ đẹp của Trương Khởi, muốn viết về đôi mắt của nàng vào trong phú.
Trương Khởi nửa ngày không thấy hắn nói chuyện, không khỏi kêu: "Cửu huynh?"
Trương Hiên tỉnh táo lại, hắn đi lên một bước, nhỏ giọng nói ra với Trương Khởi: "Trần Ấp còn muốn gặp muội một lát."
Đối diện con ngươi trợn to, không hiểu của Trương Khởi, hắn nhẹ giọng nói
ra: "Ta đã nói ý của muội với hắn. A Ấp nói, đó là do muội không hiểu
hắn, nếu muội tiếp xúc với hắn, tất nhiên sẽ thích hắn. Mặc dù gia cảnh
của hắn không phải rất giàu có, nhưng không lo chi phí sinh hoạt. Nếu A
Khởi vào nhà quá giàu, hơn phân nửa chủ mẫu là cô tử từ thế gia, có thể
tha cho muội hay không còn là một vấn đề. Diện mạo của hắn cũng khá, lại thật tâm coi trọng muội, nguyện ý ra vàng xin cưới, chủ mẫu tương lai
vào cửa, cũng nhất định sẽ không để cho nàng ta khi dễ muội. Hắn hy vọng muội suy nghĩ nhiều hơn."
Nói tới chỗ này, Trương Hiên hỏi "A Khởi, Trần Ấp nói rất có lý, muội nên suy nghĩ lại."
Trương Khởi chuyển tròng mắt, nàng lắc đầu một cái.
Thấy nàng như thế, Trương Hiên thầm than một tiếng, nhưng mà trong nội tâm
lại nghĩ: có cơ hội, để A Khởi và Trần Ấp ở chung, nói không chừng muội
ấy sẽ thay đổi ý kiến.
Trần thị tuy là Hoàng thất, nhưng cũng
không giàu có. Trần Ấp là con em tôn thất, nhưng cũng không phải một
người kiêu ngạo. Vì vậy, thân phận con gái riêng của Trương Khởi tuy
thấp, nhưng dựa vào muội ấy là nữ nhi Trương thị, mặc dù không thể gả
cho hắn làm vợ, làm thiếp cho hắn cũng hoàn toàn đủ. Về sau thê thất
Trần Ấp vào cửa, xem ở danh tiếng Trương thị, và một huynh trưởng như
hắn ở sau lưng làm chỗ dựa, thế nào cũng không dám lấn nàng quá mức.
Huynh muội tạm biệt xong, Trương Khởi trở lại trong phòng.
Ngồi xuống trong phòng, nàng liền chuyên tâm thêu thùa. Lòng của nàng có
chút loạn, muốn mượn sự bận rộn để cho mình bình tĩnh lại.
Ở trong ký ức, nàng là thê tử của một con cháu nhà quan. Nhưng bây giờ, nàng lại cảm thấy từng bước khó khăn.
Nghĩ tới đây, Trương Khởi nhìn góc giấu kim của mình, chỉ chốc lát lòng lại bình tĩnh lại.
Trong thời gian ngắn vậy, nàng đã có nhiều vàng. Nếu Quảng Lăng vương đi rồi, mình cũng sẽ không phiêu bạc tha hương nữa, không bằng tìm một cơ hội,
để Cửu huynh mua ít đất cho mình? 150 vàng, trừ mua một tiểu viện thì
không biết có thể mua bao nhiêu ruộng tốt?
Nhưng, hình dạng của mình rất dễ gây chú ý, ở trong sân cũng sẽ không sống yên ổn, còn phải suy nghĩ một chút.
Khi Trương Khởi suy nghĩ đến gà gật muốn ngủ thì một loạt tiếng bước chân truyền đến.
Sau đó, tiếng bước chân hơi hốt hoảng của A Lục truyền đến. Theo một tiếng cọt kẹt, nàng vội vàng nhanh chóng vào trong phòng.
Đối diện Trương Khởi đang mở to mắt nhìn mình, A Lục vọt tới trước mặt nàng nhỏ giọng nói: "A Khởi, hoàng thượng phái người tới."
Hoàng thượng phái người?
Trương Khởi nháy mắt to nhìn A Lục, ý bảo nàng nói tiếp.
A Lục thở một hơi, tiếp tục nói: "Ta nghe những người đó nói, sứ giả các
quốc gia sắp rời khỏi Kiến Khang, bệ hạ muốn ban thưởng một số cơ thiếp
xinh đẹp cho bọn họ. Cũng không biết sứ giả nào mở miệng, nói là cơ
thiếp bọn họ có nhiều, nếu bệ hạ nguyện ý, không bằng ban thưởng một vài cô tử thuộc thế gia phương nam cho họ. Bệ hạ vốn mất hứng, nhưng có một người khác nói, nữ tử phương nam mềm mại đáng yêu, mà người từ những sĩ tộc truyền thừa trăm ngàn năm, càng làm những người phương bắc kia mê
mẩn, nếu có thể được đến một cô tử có huyết thống sĩ tộc cao quý làm cơ
thiếp, thì nam tử phương bắc cực kỳ vinh hạnh. Nghe lời này, bệ hạ liền
vui mừng. Ngài đã phái người hạ chỉ tới các đại gia tộc, bảo mỗi thế gia hiến hai cô tử lên. Nói gì không dám cầu đích nữ, chỉ cần là người có
huyết mạch thế gia là được."
Nói tới chỗ này, A Lục gấp đến độ đỏ ngầu cả mắt, "A Khởi, thái giám đã tuyên chỉ rồi, lúc ấy có người nhắc
tới cô tử. Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?"
Ở trong câu hỏi lo lắng của A Lục, Trương Khởi đứng lên.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1