Xoa nắn vạt áo, Trương Khởi nói nhỏ: "Tại sao có thể như vậy?"
Lúc này, một loạt tiếng bước chân truyền đến. Ngay sau đó, mấy tỳ nữ đồng thời kêu: "Khởi cô tử có đó không?"
A Lục liền trắng mặt.
Nhìn thấy A Lục hốt hoảng, Trương Khởi lắc đầu một cái, ý bảo nàng an tĩnh xong, Trương Khởi ngồi xuống.
A Lục hít một hơi, chuyển sang cửa lên tiếng: "Nương tử nhà ta ở đây."
Một tỳ nữ nói: "Đại phu nhân cho chút son phấn và trang phục, Khởi cô tử trang điểm lên, tối hôm nay, Hoàng thất có yến!"
"A Khởi nghe được." Trương Khởi đáp một tiếng, ý bảo A Lục đi nhận lấy những thứ đó.
Đảo mắt, A Lục bưng mấy hộp gỗ đi vào, chúng tỳ ngoài cửa thì bắt đầu rời đi.
Vừa để hộp gỗ xuống bàn, A Lục liền đau buồn, nghẹn ngào.
Nàng luôn luôn không có tim không có phổi, Trương Khởi lần đầu tiên biết, A Lục cũng sẽ rơi lệ.
Trong bụng nàng âm thầm cảm động.
Đi tới, Trương Khởi đưa tay vuốt lưng A Lục. Theo động tác của nàng, A Lục hít một tiếng, nhào tới trong ngực nàng khóc rống lên.
Trương
Khởi vừa vỗ lưng của nàng, vừa nhỏ giọng nói ra: "Đừng khóc, ngươi sợ
cái gì? Bộ dáng này của cô tử nhà ngươi, sẽ không có người nhìn trúng."
A Lục liều mạng lắc đầu.
Nàng nghẹn ngào nói: "Không phải. Cô tử dù trước mặt hay phía sau đều đẹp, A Lục cũng thường xuyên nhìn ngây người."
Phía sau đẹp mắt?
Trương Khởi cả kinh, không khỏi đưa tay sờ về phía hông và mông của mình.
Eo thon, cái vật hình tròn phía sau là cái mông đầy đặn.
Sắc mặt Trương Khởi trắng nhợt, cho tới nay, nàng thấy ngực mình còn chưa
trổ mã to lớn, liền cho rằng không có việc gì. Thì ra là, mình đã bất
tri bất giác trưởng thành.
Đảo mắt, Trương Khởi bật cười.
Nghe được tiếng cười của nàng, A Lục kinh ngạc ngẩng đầu lên. Trên lông mi
nàng còn nhỏ giọt lệ, ánh mắt lại trông mong nhìn mình, thực là tức
cười.
Trương Khởi đưa tay lau đi nước mắt trên mắt nàng, nín cười nói: "Ngươi yên tâm, ta tự có đối sách."
Nàng nhìn về phía son phấn trên bàn con, dịu dàng nói nhỏ, "Những thứ đồ
này, chẳng những có thể khiến người ta trở thành đẹp, cũng có thể làm
người ta biến dạng." Như da thịt và tuổi tác của nàng, chính là lung
linh non mềm nhất. Bôi loại vật này, hoàn toàn có thể che giấu vẻ đẹp
trời sinh của nàng.
Trang phục cũng thế, nàng chỉ cần thêm một vài món vào eo, liền có thể che giấu tư thế vừa nẩy nở.
Nghe Trương Khởi nói như thế, A Lục từ từ buông lỏng nàng ra. Nàng tò mò nhìn những thứ son phấn kia, hỏi "Thật?"
Trương Khởi gật đầu, lên tiếng: "Thật."
Nàng đi tới trước gương đồng.
Vừa vặn ngồi xuống, bên ngoài lại truyền tới âm thanh của mấy tỳ nữ, "Khởi cô tử, nước nóng tới."
Cả nước nóng cũng tới?
Khóe miệng Trương Khởi nhếch nhếch, ý bảo A Lục nhận lấy những nước canh kia.
Trong tiếng rót nước róc rách, trong phòng liền trở nên nóng hổi. Sau khi
chúng tỳ rời đi, Trương Khởi mỉm cười nói: "Thật lâu chưa từng dùng
nhiều nước như vậy. Hôm nay vừa đúng tắm một lát."
A Lục đứng ở một bên, thấy nàng nói cười ríu rít, trong lòng cũng an ổn.
Nàng đi tới, trợ giúp Trương Khởi cởi xiêm áo xuống.
Dưới xiêm áo, da thịt oánh nhuận như nước, hình như đưa tay véo liền có thể
véo. Vóc người của thiếu nữ, hiện nay Trương Khởi vẫn hết sức trẻ trung, nhưng đã hiện ra vóc dáng xinh đẹp.
A Lục ngơ ngác nhìn nàng, thở dài từ đáy lòng nói: "A Khởi thật là đẹp mắt."
Trương Khởi như thường ngày, khinàng khích lệ mình xinh đẹp cũng mặt không chút thay đổi.
Nàng bước vào trong nước. Từ từ để cả thân thể chìm vào trong nước, Trương
Khởi đưa lưng về phía A Lục, nhỏ giọng nói ra: "Đây tình là gì?" Vẻ thùy mị này tính là gì? Các cô tử Kiến Khang đi lần này, đoán chừng mọi
người đều có vẻ thùy mị này. Nàng chân chính sợ, là vẻ đẹp như hoa nở rộ sau khi nàng hoàn toàn lớn lên.
Gội đầu, sửa chữa móng tay, ước chừng tốn hơn nửa canh giờ, hai chủ tớ mới làm xong. Mà lúc này, nước nóng đã lạnh.
Mặc vào áo trong xong, Trương Khởi quấn lên một vòng vải trắng bên hông,
sau đó mặc vào vải gấm đại phu nhân đưa tới, cài trâm hoa lên đầu, đeo
khuyên tai vòng tay.
Những thứ đồ này, không gì không đẹp. Nếu
Trương phủ nguyện ý đưa cô tử vào yến, tự không thể bị người ta gièm pha ở chi tiết này.
Nuối tiếc chính là, khi còn bé dinh dưỡng của
Trương Khởi không đầy đủ, hiện tại vóc người còn nhỏ nhắn, mặc vào bộ
trang phục không phải đặc biệt may cho nàng, có vẻ cực kỳ không vừa vặn.
Nàng hiện tại, tựa như một đứa bé mặc trang phục lớn. Hơn nữa từ hông đến
mông lại cùng cỡ, bó cũng bó không ra mỹ cảm, thật sự đáng tiếc cho bộ y phục đẹp đẽ này.
Trên đầu cũng thế, trâm hoa cài đầu được đưa
tới khoảng mười cây, Trương Khởi vốn có tóc đen như mực, soi rõ bóng
người, nhìn như thác nước, mái tóc như vậy, không cài tốt nhất. Nhưng
nàng chẳng những cài, hơn nữa còn cài hết trâm lên đầu.
Mỗi một
chuôi trâm cài hoa, nàng đều cài vừa đúng, tỉ mỉ nhìn rất đẹp, dù là ma
ma cao minh nhất trong cung, cũng tìm không ra lỗi. Nhưng những thứ này
hợp ở một chỗ, lại che giấu ưu điểm của mái tóc nàng, khiến cả người
nàng có vẻ tục tằng vô cùng, không được tự nhiên.
Hơn nữa tóc mái vẫn che dày trên trán, gương mặt còn trát son phấn mỏng, cả A Lục cũng
cảm thấy, cô tử của nàng xem ra rất không thú vị. Cả người chỉ có một
chữ để hình dung: tục! Rõ ràng là diện mạo thanh tú, rõ ràng môi đỏ như
son, nhưng vẫn tục cực kì.
Thấy A Lục trừng lớn mắt, Trương Khởi nghiêng đầu cười nói: "Như thế nào?"
Nụ cười này, sao còn có vẻ sáng ngời như bình thường?
A Lục chần chờ một trận, nói: "Thật giống như, từ nông thôn đến."
Trương Khởi cười khanh khách, mắt cong thành trăng khuyết, "Ta vốn là từ nông thôn đến mà."
Nàng nhìn mặt trời phía ngoài, nhỏ giọng nói: "Không còn sớm sủa rồi. A Lục, ngươi chuẩn bị thêm nước cho ta đi."
A Lục đáp một tiếng, đi ra cửa, Trương Khởi vội vàng đóng cửa lại, đào vàng được giấu ra cất kỹ.
Đây là gia sản của nàng, ngộ nhỡ, ngộ nhỡ nàng vẫn bị người ta nhìn trúng,
mang đi lập tức, nàng cũng không đến nỗi người không có đồng nào.
Khi A Lục trở về, xe ngựa đã dừng bên ngoài. Lúc A Lục để nước xuống, hai chủ tớ ngồi lên xe ngựa, chạy ra khỏi Trương trạch.
Lúc đó, mặt trời chiều ngã về tây, sáng mờ mờ, bầu trời bị nhuộm vàng vàng, đỏ đỏ, đẹp khiến người ta muốn rơi lệ.
Tựa tại trên vách xe, Trương Khởi nhắm hai mắt lại, trong bụng nghĩ ngợi
nói: Tiêu Mạc nói Quảng Lăng vương đi, cũng không biết thật không?
Nếu như nhất định phải đi với sứ giả nào, nàng thật nguyện ý lựa chọn Quảng Lăng vương. Mặc dù vua nước Tề tàn bạo hơn vua nước Chu và Trần nhiều
lắm, người này thay người kia, lại càng lúc càng hoang đường tàn bạo,
nhưng Quảng Lăng vương lại là một đại trượng phu!
Nhưng, nếu như
Quảng Lăng vương ở đây, hắn sẽ trực tiếp mở miệng đòi lấy, không cần
thông qua loại phương thức này. Trừ phi, Tiêu Mạc còn dùng thủ đoạn
khác, làm cho hắn không cách nào trực tiếp mở miệng.
Trong khi Trương Khởi miên man suy nghĩ, xe ngựa xộc xệch chạy nhanh vào thành Kiến Khang.
Trong thành Kiến Khang phồn hoa náo nhiệt, ngẩng đầu nhìn lại, một đám thiếu nữ cười hì hì đùa giỡn đi đến.
Trương Khởi chỉ liếc mắt nhìn, liền thu hồi ánh mắt, ngược lại A Lục bên cạnh nhỏ giọng lầm bầm nói: "Họ thật là sung sướng."
Lại đi qua một con đường, Hoàng Thành đã ở trước mắt.
Đang lúc này, xe ngựa của Trương Khởi dừng lại.
Nàng còn còn chưa phản ứng kịp, chỉ thấy màn xe vén lên, một người xuất hiện ngoài xe.
Trương Khởi ngẩng đầu, dưới ánh mặt trời chói mắt thì nàng nhắm lại mắt theo
phản xạ. Lúc này, âm thanh trầm thấp của người nọ truyền đến, "Trang
điểm không tệ."
Là âm thanh của Tiêu Mạc.
Trương Khởi mở mắt nhìn.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1