Chúng nữ nói không ra lời rồi.
Ngay cả tôn nghiêm của một trượng phu hắn cũng không cần sao? Lời như vậy, tại sao có thể nói ra miệng được?
Trong trầm mặc, Thu công chúa đau lòng liếc mắt nhìn Trịnh Du, không nhịn
được cất giọng the thé nói: "Trường Cung, nàng có tay có miệng, thuốc
này, để cho nàng tự mình uống là được rồi."
Lan Lăng Vương cúi
đầu, đưa thìa canh đến trước khóe môi Trương Khởi, êm ái lau đi chút
nước thuốc tràn ra, nghiêm túc trả lời: "Nàng ấy tùy hứng, nếu ta không
đút nàng ấy cũng sẽ không uống."
Tùy hứng? Nơi này ai không tùy
hứng? Ai so với nàng ta cũng có tư cách tùy hứng hơn? Nàng ta cũng không phải là đứa bé, tại sao ngay cả uống thuốc cũng muốn hắn kiên nhẫn dụ
dỗ như vậy?
Trịnh Du liền cảm thấy ngực căng tức đến khó chịu.
Vì vậy nàng liền quay đầu đi. Một hồi lâu mới quay đầu trở lại, dịu dàng
nói: "Trường Cung, ngươi xem Trương cơ đang trừng mắt nhìn ngươi kìa,
chuyện uống thuốc nhỏ nhặt này, cứ để cho nàng tự làm đi."
Lan Lăng Vương cũng không kiên nhẫn nổi rồi, hắn cau mày nói: "Đi ra ngoài hết đi." Giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.
Chúng nữ bị hắn quát đến phát run. Chỉ có Trịnh Du còn quật cường đứng tại
chỗ, còn đám người Lý Ánh, đã thu liễm vạt áo khẽ chào, lui ra ngoài. Mà Trịnh Du cho đến khi Thu công chúa đưa tay ra kéo, mới thối lui theo.
Cho đến khi thối lui ra khỏi viện, nàng còn vẫn quay đầu lại, quật cường nhìn lại, nhìn hắn đút cho phụ nhân kia uống từng thuốc ngụm nhỏ, từng
ngụm nhỏ một. Hắn đối mặt với mọi người thì luôn nóng nảy. không nhịn
được, nhưng ánh mắt nhìn về phía phụ nhân ti tiện kia lại tràn đầy
chuyên chú, vô cùng chuyên chú.
Một chén thuốc rất nhanh đã uống
xong. Đem Trương Khởi đặt ở trên giường, Lan Lăng Vương hôn lên bờ môi
nàng một cái, nói nhỏ: "Ngoan ngoãn ngủ một giấc.".
Dứt lời, hắn bước nhanh mà rời đi.
Lan Lăng Vương vừa đi khỏi, A Lục liền vọt tới trước mặt của Trương Khởi,
lo âu hỏi: "A Khởi, nửa đêm hôm qua ta nghe thấy ngươi hét lên, có phải
đã gặp phải ác mộng hay không?"
Trương Khởi gật đầu không đáp, nàng nhỏ giọng đem chuyện tối ngày hôm qua kể lại một lần.
A Lục ngây dại, kinh ngạc nhìn Trương Khởi hỏi: "A Khởi, vậy chúng ta
cũng đừng cãi nữa, dù thế nào đi nữa hắn cũng đối xử với ngươi rất tốt
mà."
Trương Khởi cười cười, lắc đầu đáp: "Ngươi không hiểu....... hiện tại hắn chỉ kéo dài thời gian nghị cưới, chậm nhất là nửa năm, có
lẽ không đến nửa năm, hắn sẽ phải lấy vương phi, mà Vương phi kia, có
thể là Trịnh Du.".
A Lục nhỏ giọng biện minh: "Nhưng mà, hắn đối
với ngươi vẫn tốt không được sao? Ta thấy Quận Vương không yêu thích
Trịnh Du kia đâu. Kể cả có cưới nàng ta đi nữ, cũng sẽ chỉ yêu thương
ngươi mà thôi."
Lời này đúng thật là ngây thơ.
Trương Khởi nhìn A Lục, đưa tay vuốt mặt của nàng, lắc đầu nói: "Ngươi đấy, có
nhiều chuyện không hiểu rõ được.". Nàng làm sao sẽ hiểu, những nam tử
quý tộc kia, trong lòng luôn có sự tôn trọng đối với chính thê của mình? Từ sự tôn trọng này, hắn sẽ cho chính thê của mình thống trị tất cả
quyền lợi bên trong, sẽ cùng chính thê của hắn sinh hạ đứa bé có huyết
mạch cao quý, sao nàng có thể không hiểu được chứ, những thứ gốc rễ lẫn
lộn kia, cùng với thế lực gia tộc khổng lồ đáng sợ này, sẽ quyết tâm
loại bỏ một chướng ngại vật như nàng?
Chỉ cần hắn còn tin tưởng
Trịnh Du, thì sẽ đối tốt với nàng ta, cho dù nàng ở bên người hắn cả
ngày, nàng cũng chỉ có một con đường chết mà thôi.
Huống chi,
nàng tình nguyện gặp phải giặc cỏ liền tự vận trước, cũng không nguyện ý đem sinh mệnh cùng tôn nghiêm của bản thân giao cho Trịnh Du.
Sống chết của nàng, người như Trịnh Du còn chưa xứng để thao túng.
Ngừng một lát sau, Trương Khởi mới cất giọng nói: "Hắn hiện tại rất phòng bị, ngươi cũng không cần quan tâm đến chuyện này nữa. Nếu như mà ta đoán
không sai, Tiêu Mạc sẽ thay chúng ta bắt tay vào làm.".
Nàng xoay đầu lại, nhìn A Lục, nghiêm túc nói: "Hắn nói, phái người đi Kiến Khang tạo mối quan hệ với thân tộc của ngươi, không cần ngươi quan tâm,
chuyện này nhất định sẽ hù dọa người. Đường xa như vậy, hắn sẽ không vì
mấy người không trọng yếu mà hứng sư động chúng. Ta cũng biết rõ hắn nói đúng, bộ dáng này của ta, có người tinh nhuệ bao che, cũng khó tránh
khỏi bị người của hắn chặn lại. Mà ta vẫn còn có biện pháp.". Nếu như
nàng giấu gương mặt này đi, gia nhập tiến về đội ngũ sứ giả nước Trần,
chuyện này cũng sẽ đơn giản hơn nhiều. Thuốc dịch dung phải nghĩ biện
pháp đến chỗ Tiêu Mạc lấy được.
Nàng nhớ, trong năm nay, hiện nay bệ hạ Cao Diễn lại đột nhiên chết đi, hoàng đế qua đời, tiên hoàng kế
vị, cũng sẽ phái sứ giả đến hai nước Trần, Chu để thông báo. Đó chính là cơ hội của Trương Khởi nàng, nói lời này ra bằng một âm lượng rất nhỏ, A Lục trợn to mắt, nàng vui mừng khẽ nói: "A Khởi, ta biết rồi."
Trương Khởi cũng lập tức đứng lên.
Nàng mỉm cười nhìn A Lục, nhẹ giọng nói ra: "Hắn nghĩ ta thật vui mừng khi
làm sủng cơ của hắn, ta hiểu rồi....... A Lục, trong khoảng thời gian
cuối cùng này , ta sẽ cùng chung sống hòa thuận với hắn, để cho hắn
không phiền não nữa, cũng để cho hắn ngày ngày vui mừng. Như vậy, nếu có một ngày đột nhiên tách ra, cũng có thể tạo được kỉ niệm đẹp cho
nhau.".
Nhưng mà cứ nói đến chuyện rời đi, trong lòng tự nhiên cũng buồn bực. Vậy là như thế nào?
Nàng tuy hiểu rõ, nhưng lại không thể không tỉnh táo.
Trương Khởi đứng lên.
Sau khi ngủ một giấc, lúc Trương Khởi tỉnh lại đã là buổi chiều. Tắm rửa sạch sẽ, Trương Khởi liền tươi cười rạng rỡ.
Tìm Phương lão nói chuyện, sau đó Trương Khởi đi ra cửa dạo một vòng, tưởng tượng ra phương pháp.
Cũng không biết Lan Lăng Vương dặn dò bọn họ cái gì, mà lần này, mọi yêu cầu của Trương Khởi đều sảng khoái đáp ứng.
Cùng A Lục ngồi lên xe ngựa, mang theo mấy hộ vệ, Trương Khởi liền ra khỏi cửa phủ.
Trên đường phố vô cùng náo nhiệt, Cao Diễn là một hoàng đế ưu tú, dưới sự
cai trị của hắn, cuộc sống của dân chúng nước Tề càng ngày càng tốt hơn.
Ngồi ở trong xe ngựa, nhìn người qua lại như mắc cửi giữa ngã tư đường, Trương Khởi liền nở nụ cười tươi rói.
Kể từ khi quyết định mấy ngày này chung sống hòa thuận cùng Cao Trường
Cung , nàng liền tỉnh táo lại. Cuộc đời là bể khổ, nếu không biết trân
trọng, yêu thương tất cả thì sống trên đời cũng quá cực khổ rồi.
Tại một chỗ trên lầu các, một vị phụ nhân đưa đầu ra nhìn, ngạc nhiên nói:
"Ấy, đó không phải là xe ngựa phủ Lan Lăng Vương sao? Phụ nhân trong xe
ngựa kia chính là Trương cơ?"
Nghe thấy danh hiệu Trương cơ,
trong lầu các liền nổi lên náo nhiệt. Đám quý nữ mạnh dạn hơn một chút
đều vươn đầu ra ngó. Một quý nữ trong số đó hướng phụ nhân kia cười nói: "Hồ vương phi, chúng ta gọi Trương cơ đến đây trò chuyện được không?"
Na Quý nữ vừa dứt tiếng, một người khác ăn mặc ung dung cao quý cau mày
quát lên: "Hồ đồ, thân phận như cô ta, sao có tư cách tới đây chứ?"
Nhưng Quảng Bình vương phi Hồ Thị lại cảm thấy rất hứng thú với đề nghị này,
nàng cười nói: "Gọi Trương cơ đến đây cũng tốt." Nói xong, liền nghiêng
mắt nhìn đến một người con cháu nhà quan vóc dáng cao lớn, diện mạo tuấn tú từ giữa ngã tư đường chậm rãi đi qua. Nhìn nam tử kia quá đỗi mạnh
mẽ, cơ bắp bền chắc có lực cùng cái mông vung cao, Hồ Thị hung hăng nuốt một ngụm nước bọt.
Cảm giác cử động của mình liền có người chú
ý, Hồ Thị vội vàng che giấu hô lên: "Tới đây một chút, đi gọi Trương cơ
đến đây, nói rằng Quảng Bình vương phi ta cùng các bằng hữu đang tụ hội, mời nàng cùng đến tham gia.".
"Vâng."
Không bao lâu, tỳ nữ của Quảng Bình vương phủ liền đi tới trước xe ngựa của
Trương Khởi, nàng ngăn xe ngựa lại, đem nguyên lời của Hồ Thị thuật lại
một lần , rồi không nhịn được lại nói: "Trương cơ, đi thôi, đừng để cho
vương phi của chúng tôi chờ lâu.".
Mũ sa nhẹ nhàng lắc lư, giọng
nói mềm mại của Trương Khởi truyền đến: "Đa tạ vương phi, thân phận khác biệt, Trương Khởi cũng không tự khiến bản thân mất thể diện được."
Dứt lời, nàng quát khẽ: "Đi.".
Tỳ nữ kia ngây ngẩn một hồi, vội vàng đi lên lầu các, đem nguyên lời Trương Khởi thuật lại.
Lời này vừa nói ra, một đám quý nữ cao giọng cười nói: "Trương thị này ngược lại thật hiểu biết.".
"Không đúng", người nói ra lời này chính là Lũng Tây Lý thị thuộc dòng chính
nữ , nàng ta luôn có đầu óc tỉnh táo, phân tích chuyện luôn có lý lẽ,
rất được đám khuê hữu coi trọng.
Lý Thị lập tức phân tích: "Hạng
người hèn mọn chân chính, ngược lại đối với thân phận của mình sẽ giữ
kín như bưng. Người xưa đã nói, thẹn quá hóa giận. Chỉ có người chân
chính không chấp nhất với người khác mới không để ý đến những thứ này.
Bởi vì nàng hèn mọn mà không hèn mọn, cũng không cần người khác tới bình luận, nàng cũng không quan tâm đến bình luận của người khác. Theo ta
thấy, cơ thiếp này chính là người như thế."
Trương Khởi tất nhiên không biết đến một màn trên gác xép này.
Nàng vẫn còn liều lĩnh mạo hiểm nhìn quang cảnh thành phố.
Đang lúc ấy thì thoáng một cái, có một người thanh niên vóc dáng cao lớn, diện mạo tuấn tú ngăn xe ngựa lại.
Dưới con mắt mọi người, thanh niên này đi tới buồng xe, hướng Trương Khởi
vái chào thật sâu, hắn ngẩng đầu, mặt đỏ lên nghiêm túc nói: "Ta là Lũng Tây Lý Khánh, sau khi nhìn thấy cơ ngoài đường phố đánh bại một kỹ cô
tử là Vương thị Lang Gia, ta liền cảm động và nhớ nhung phong thái của
cơ từ đó hàng đêm không thể say giấc. Nghe nói cơ muốn tìm một trượng
phu để gả, Lý Khánh bất tài, nguyện cầu hôn vu cơ."
Nói tới chỗ
này, hắn ngẩng đầu lên, cặp mắt sáng lấp lánh nhìn tới Trương Khởi,
trong ánh mắt vừa khẩn trương vừa hưng phấn vì rốt cuộc đã nói ra được
mong muốn trong lòng của mình.
Mọi người vây quanh ngày càng nhiều.
Hôm qua Lan Lăng Vương đã thả ra những lời kia, lại còn dùng hai người mở
đường nữa, làm cho những người đã từng nghe tuyên ngôn của Trương Khởi,
cũng ẩn nhẫn ý định của mình. Không nghĩ đến chưa tới một ngày, liền có
một kẻ ngốc tiến đến, bọn họ tất nhiên hưng phấn vô cùng.
Trương Khởi đưa mắt quan sát Lý Khánh.
Lý Khánh này có vóc người thon dài, da thịt trắng nõn, ngũ quan tuấn tú, ánh mắt minh triệt, xem ra cũng là con cháu nhà quan.
Với thân phận của hắn, cũng nên biết ngày hôm qua Lan Lăng Vương đã làm
chuyện gì chứ? Biết rồi, còn có thể tiến đến, cũng là người có tâm.
Mũ sa Trương Khởi rung rung, tinh tường nghe được tiếng "Cơ" cảnh cáo phát ra từ một tên hộ vệ sau lưng, đúng rồi, người của phủ Lan Lăng Vương
cũng đang ở bên cạnh nhìn xem tuồng náo nhiệt này đấy.
Khóe môi
Trương Khởi giật giật, nhìn khuôn mặt của Lý Khánh đang đỏ lên đầy chờ
mong, từ từ lắc lắc đầu, nói: "Không phải Lang quân chưa thông báo qua
với cha mẹ cùng người trong tộc, len lén mà làm đấy chứ?"
Mặt Lý
Khánh lại càng đỏ hơn, miệng mở rộng muốn phản bác, lại nghe thấy Trương Khởi nói: "Trở về đi thôi. Ta nhìn không trúng ngươi".
"Ta nhìn không trúng ngươi".
Năm chữ này, nói thật dứt khoát lưu loát.
Mặt Lý Khánh liền trắng bệch, thất hồn lạc phách nhìn xe ngựa Trương Khởi
rời đi. Mà ở phía sau hắn, người đi đường nghe được rõ mồn một đối thoại của hai người liền rối rít nghị luận.
Trong xe ngựa, A Lục có chút không đành lòng, nàng thầm nói: "A Khởi, nói quá thẳng thắn rồi.".
Trương Khởi nhẹ giọng đáp: "Ngươi nha, nghĩ cũng không nghĩ. Hôm qua Cao
Trường Cung mới vừa lập uy, hôm nay liền có người cản đường thổ lộ với
ta, đây không phải là đánh vào mặt hắn sao? Nếu ta không nói thẳng,
khiến Cao Trường Cung không hài lòng, Lý Khánh này sẽ gặp nguy hiểm.
Huống chi, ta vốn cũng không nhìn trúng hắn, nói thẳng ra, cũng là đánh
gãy tâm tư của hắn, tránh cho hắn lãng phí quá nhiều thời gian trên
người của ta .".
Nàng quay đầu lại, nhìn bóng dáng của Lý Khánh,
loại con cháu nhà quan này, tình cảm sâu nhất cũng chân thật nhất, phía
sau hắn còn có gia tộc và lợi ích suy tính dây mơ rễ má lẫn lộn. Muốn
nàng ở cùng thứ người như thế, vĩnh viễn cũng không thể .
Xe ngựa Trương Khởi rời đi, không có ai chú ý tới, ở bên kia đường phố, Cao
Trường Cung tay cầm mũ giáp mỉm cười nhìn một màn
này.Di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn.
Cảm thấy hắn vui mừng, một tên hộ vệ
hướng đồng bạn sau lưng cười nói: "Lần này thì tốt rồi, Quận Vương cũng
cảm thấy yên tâm." Trương Khởi luôn làm người khác chú ý, xe ngựa của
nàng vừa xuất hiện, giữa ngã tư đường liền náo nhiệt mấy phần, khiến cho bọn họ vừa đi đến một khu phố khác cũng đã nghe nói đến rồi. Vì vậy, xa xa nghe được tin tức của Trương Khởi, Quận Vương liền cố ý đến đây .
Không nghĩ tới sẽ thấy một màn kịch hay này.
Lần này thì tốt lắm, cuối cùng Quận Vương cũng có thể yên tâm rồi.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1