Giáo tập Viên liếc nhìn mọi người nói: "Lần này vẫn là tranh mỹ nữ, vẽ đi."
Dứt lời, hắn lấy ra một bầu rượu, tự tại thưởng thức.
Các cô tử lại rầm rì nói nhỏ.
Trương Khởi đứng trong góc vừa mở giấy Tuyên Thành, vừa nghĩ phải hạ bút thế nào.
Về phần hội họa, nàng cũng được coi là xuất sắc, nhưng thêu thùa mới là
lĩnh vực nàng thật sự có thể làm cho mắt người ta phát sáng. Kiếp trước
nàng đã phối hợp nhuần nhuyễn giữa thêu và hội họa. Kiếp này vừa chạm
vào, đã có linh cảm dào dạt.
Cũng vì vậy, bức tranh nàng thêu mới có thể khiến những người tầm cỡ như Hoàng đế, Tiêu Mạc, Trương Hiên rung động.
Nhìn giấy Tuyên Thành trống không, Trương Khởi đang suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể khiến giáo tập Viên chú ý.
Hắn là một trong những danh sĩ ít ỏi trong thiên hạ, là một người phóng
khoáng bất kham, có khí khái riêng. Nếu hắn có thể coi trọng mình như
Trương Hiên, nguyện ra tay tương trợ, vậy hắn sẽ không quan tâm đến bất
kỳ ai mà thoải mái che chở cho nàng, thoải mái lướt qua người Trương
gia, giúp nàng tìm một người nàng muốn nương tựa.
Có điều trưởng
tử đại gia đã quen với thế sự, cũng biết nhiều thủ đoạn của phụ nhân,
muốn cảm động được hắn, được hắn coi trọng, thật không dễ dàng.
Khi Trương Khởi vẫn còn đang suy nghĩ thì thời gian trôi qua từng chút một. Cho đến khi tiết học kết thúc, giấy Tuyên Thành của Trương Khởi vẫn
trống rỗng, tất nhiên càng khiến giáo tập Viên không thèm chú ý đến
nàng.
Giấy Tuyên Thành trống không cũng không chỉ có mình nàng,
giáo tập Viên liếc nhìn mọi người, không thèm quan tâm mà thốt lên một
câu, "Mang về nhà vẽ cũng được." Dứt lời, thản nhiên rời khỏi học đường.
Đảo mắt, hai môn khác cũng kết thúc.
Trương Khởi trở về phòng, vẫn còn suy đi nghĩ lại. Nàng càng nghĩ, càng cảm
thấy chuyện thu hút sự chú ý của giáo tập Viên giáo tập rất đáng giá.
Nhưng phải làm sao thì nàng không thể nghĩ ra.
Trong trí nhớ,
nàng không hề qua lại với những danh sĩ chân chính đó. Kiếp trước nàng
là một nữ tử sống với mục đích làm "Kỹ thiếp", hoàn toàn không hiểu nội
tâm của danh sĩ chân chính. Trong cuộc sống phù hoa, điều các nàng học
chính là trang điểm ăn vận, mị hoặc quyến rũ, thậm chí ý nghĩ cũng chỉ
vỏn vẹn làm thế nào để giữ chân nam nhân, làm thế nào để có được con nối dõi. Sao các nàng có thể biết đến những danh sĩ thanh cao đầy nghị lực
này được?
Còn những chuyện sau khi rời khỏi Trương phủ, Trương
Khởi lục lọi trí nhớ mãi cũng không chẳng có gì nhiều. Dường như trong
vô thức nàng đã bịt kín ký ức liên quan, chỉ còn những chuyện thuần túy
nhất thời thiếu nữ.
Cắn môi suy ngẫm, Trương Khởi vẫn bó tay không biết phải làm sao.
Cũng không biết trải qua bao lâu, tiếng của tỳ nữ truyền đến từ bên ngoài,
"Khởi cô tử có đó không? Hiên tiểu lang cho gọi người."
Cái gì? Trương Hiên gọi nàng?
Trương Khởi ngây ngốc, đi ra trong tiếng trả lời giòn tan của A Lục.
Đứng ở bên ngoài đúng là tỳ nữ bên người Trương Hiên.
Trương Khởi đáp: "Vâng." Trở về phòng sửa sang lại đầu tóc y phục, Trương Khởi đi theo tỳ nữ nọ ra ngoài.
Tỳ nữ lại dẫn nàng thẳng vào viện của Trương Tiêu thị.
Càng tiến gần tới khu viện đó Trương Khởi càng lo lắng. Nàng cúi đầu đi mà bước chân cứng ngắc.
Lúc này, tỳ nữ đó tiến vào sân viện.
Đi một hồi, nàng quay đầu nói: "Tiểu Lang hầu bên trong, vào thôi."
"Dạ."
Trương Khởi cúi đầu bước vào sảnh đường.
Trong sảnh đường, Trương Hiên tay cầm quyển sách, đang ngồi nói chuyện với
Trương Tiêu thị. Khi nhìn nhi tử, mặt mày Trương Tiêu thị vô cùng hiền
hậu, mà Trương Hiên cũng mỉm cười. Trong góc phải, Trương Cẩm cúi đầu,
rầu rĩ nghịch khăn tay của mình, Trương Tiêu thị thỉnh thoảng gọi mấy
câu, nàng cũng tỏ vẻ không nghe thấy gì.
Thấy Trương Khởi đi vào, Trương Hiên đứng lên, dịu dàng gọi: "A Khởi, mau tới bái kiến mẫu thân."
Giọng nói hắn vô cùng thân thiết, muốn giúp Trương Khởi gần gũi với nương mình hơn.
Trương Khởi bước lên trước hai bước, cất giọng trong vắt khẽ chào: "A Khởi xin ra mắt mẫu thân."
Hai chữ mẫu thân này vừa cất lên, Trương Cẩm ngồi trong góc liền ngẩng đầu trợn mắt nhìn nàng, hừ lạnh một tiếng.
Sau khi Trương Khởi kêu to, tha thiết mong chờ, vừa lấy lòng vừa cẩn thận,
lại hồi hộp nhìn Trương Tiêu thị, ánh mắt mang theo khát vọng gần gũi
nhưng lại rụt rè.
Thấy ánh mắt của nàng, sắc mặt Trương Tiêu thị
chùng xuống. Nàng không đáp lại tiếng kêu của Trương Khởi, mà lại cười
với Trương Hiên: "Con trai, hôm nay con cũng mệt mỏi rồi, trở về phòng
nghỉ ngơi đi."
Lời này tức là muốn đuổi Trương Hiên đi.
Trương Hiên lắc đầu, cười nói: "Mẫu thân, hài nhi không mệt."
Hắn nhìn Trương Tiêu thị, thành khẩn nói: "Mẫu thân, A Khởi rất thông tuệ,
hài nhi nói mấy câu với muội muội thôi mà đã cảm động. Đến lúc đó mẫu
thân giúp muội muội tìm một chàng rể tốt, bằng sự thông tuệ của A Khởi,
nói không chừng lại giúp ích được."
Hắn vừa dứt lời, Trương Cẩm
đứng bên liền kêu lên: "Cửu huynh nói nhảm gì vậy? Mẫu thân ta có thân
phận thế nào, sao có thể cần sự giúp đỡ của một đứa con riêng?" Nàng
càng nghĩ càng thấy hoang đường, không khỏi cười khì khì.
Sắc mặt Trương Tiêu thị cũng không tốt. Trương Tiêu thị trợn mắt nhìn Trương
Hiên, cả giận nói: "A Cẩm nói rất có lý, Hiên nhi, mặc dù con là trượng
phu nhưng có một số việc còn không hiểu biết bằng muội muội con đâu."
Lời này vừa cất lên, vẻ mặt Trương Hiên như đưa đám. Hắn xấu hổ nhìn về phía Trương Khởi.
Trương Khởi thấy vẻ mặt của hắn, thầm kêu không xong: Trương Tiêu thị thấy vẻ
mặt này của huynh ấy, hơn phân nửa sẽ cho rằng chuyện hôm nay là do mình giật giây huynh ấy!
Quả nhiên, ánh mắt của Trương Tiêu thị lại càng u ám hơn.
Trương Khởi thầm than một tiếng, hành động lần này của Trương Hiên đúng là
chữa lợn lành thành lợn què. Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng cúi đầu trước
Trương Tiêu thị, cất giọng giòn tan nói với Trương Cẩm: "Lời này của tỷ
tỷ sai rồi. A Khởi từng nghe nói, chính trong căn nhà đại phu tam phẩm
này, cũng có thiếp thất lo liệu việc nhà. Mặc dù A Khởi xuất thân ti
tiện, nhưng nếu ra sức phấn đấu, chưa chắc không có ngày nổi danh."
Đây là lần đầu tiên nàng nói một câu hùng hồn như vậy.
Trương Tiêu thị ngẩn ra, Trương Cẩm không ngờ nàng dám phản bác, càng ngẩn ngơ.
Không gian tĩnh lặng như tờ, Trương Khởi cắn môi, nghiêm túc nói: "Huống chi, A Khởi cũng có chút tài học, nếu có thể gả làm thê tử quan chức nghèo
hèn, nói không chừng cũng có thể giúp đỡ." Dĩ nhiên, điều mấu chốt chính là, có được sự nâng đỡ của Tiêu thị, nàng mới có thể có vận may đó.
Trương Tiêu thị nhìn chằm chằm vào nàng. Trong tiếng cười khì của Trương Cẩm,
Trương Tiêu thị khinh thường nói: "Chí hướng của A Khởi đúng là không
nhỏ."
Trương Khởi quỳ xuống, cung kính dập đầu với Trương Tiêu
thị, nghiêm túc nói: "A Khởi biết được một chuyện, điều quan trọng nhất
với cô tử chính là gả cho một phu quân xuất thân tương đương, có được sự kính trọng của chàng, sau đó mới có thể nói đến những chuyện khác."
Lời nói này ngoài mặt là nói chính bản thân mình, nhưng trên thực tế là
đang nói đến Trương Cẩm. Nàng muốn thông qua lời nói này nhắn nhủ cho
Trương Tiêu thị biết mình là người biết quy củ, chưa bao giờ có ý giật
giây Trương Cẩm làm cái chuyện lén lút đó.
Trương Khởi nghĩ,
trước mặt Trương Tiêu thị, khó có cơ hội mở miệng. Lần này không có được lòng quý mến của Trương Tiêu thị cũng chẳng sao, nhưng phải phân cách
rõ ràng với Trương Cẩm và Tiêu Mạc.
Nói tới đây, nàng lại sợ
Trương Tiêu thị chán ghét mình tỏ vẻ, ngay cả chuyện Trương Cẩm không
nghĩ tới cũng nghĩ đến rồi, liền lấy một chiếc khăn thêu trong ngực ra,
cung kính nói: "Đây là chiếc khăn mà A Khởi và tỳ nữ A Lục cùng thêu,
muốn dâng tặng mẫu thân."
Bức tranh nàng thêu giống hệt với bức
tranh đang lưu hành nhất Kiến Khang, thậm chí còn tinh mỹ hơn. Nếu
Trương Tiêu thị thấy được, nhất định sẽ thất kinh, hết thảy điều nàng
giấu diếm sẽ hoàn toàn bại lộ, đây không phải điều Trương Khởi muốn.
Nhưng nàng dự liệu được, tất nhiên Trương Tiêu thị sẽ không nhận khăn tay do mình đích thân thêu.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1