Vừa thấy Trương
Cẩm, Trương Khởi khẽ co rúm lại, hàng mi dày rũ xuống, mang theo mấy
phần sợ sệt, mấy phần e ngại còn có vẻ tự ti của đứa trẻ tới từ nông
thôn.
Nàng như vậy càng khiến cằm của Trương Cẩm hếch cao hơn.
Sau khi uyển chuyển đi tới đứng cạnh Trương Khởi, Trương Cẩm cũng không
buồn nhìn nàng hỏi: "Tiện nha đầu, phụ thân rất coi trọng ngươi à nha."
Nói tới đây, nàng ta lạnh lẽo nói: "Ngươi cũng thật là lợi hại, không riêng gì phụ thân mà ngay cả Tiêu Lang cũng coi trọng ngươi."
Trương
Khởi không dám ngẩng đầu, mười ngón tay xoắn lại, thì thào nói: "A Khởi
có khá hơn nữa thì cùng lắm cũng chỉ làm thị thiếp cho người ta. . . .
.Cẩm tỷ tỷ mới đúng là người cao quý nhất thiên hạ."
Quả nhiên
lời vừa thốt ra liền khiến cho Trương Cẩm hòa hoãn không ít, lửa giận
trong lòng cũng đã tan thành mây khói. Nàng quay đầu nhìn Trương Khởi
cao giọng nói: "Xem như ngươi cũng có chút hiểu biết." Dứt lời, nàng
hếch cao cằm gọi: "Phụ thân, A Cẩm muốn gặp người."
Bên trong
truyền ra tiếng của Trương Thập nhị lang, "Vào đi." Lúc Trương Cẩm bước
vào, Trương Khởi một mực cúi đầu cung kính nhẹ nhàng lui ra.
Quay lại nhìn Trương Khởi, một trong hai nô tỳ kia thầm nghĩ: Tiểu cô tử đến từ nông thôn này cũng rất hiểu chuyện.
Lúc Trương Khởi đi xuống bậc thang thì nghe được tiếng Trương Cẩm mơ hồ truyền ra, tựa như là hai chữ "Tiêu Mạc".
Trương Khởi lắc đầu, vội vàng rời khỏi đó.
Trên đường đi, thỉnh thoảng lại bắt gặp đám người hầu và đám trí thức. Dường như những người này đang kích động, không ngừng nói gì đó. Trương Khởi
làm như vô ý lắng nghe bọn họ nói không thể rời bỏ Tân Đế.
Đúng
rồi, bây giờ là giai đoạn Trần Thiến kế vị, mới vừa định ra niên hiệu. . . . . .Tân Đế anh tuấn mà cơ trí, binh sĩ Hán triều đều đang đặt hết hy vọng vào hắn. Mà cô tử của các đại gia tộc cũng đang đưa mắt nhìn về
phía hắn.
Tân Đế kế vị, Kiến Khang sẽ có một thời gian hòa bình. Nàng phải tính toán cho kỹ.
Không ai biết, hiện giờ Trương Khởi gặp rất nhiều khó khăn. Mới từ nông thôn
lên, trên người nàng không có tiền cũng không có thứ gì dùng được. Ngay
cả A Lục cũng là sau khi vào phủ mới quen.
Không người thân, không tiền, không địa vị, không tự do, dù có ý tưởng thì cũng không thực hiện được.
Nhưng giờ đã khá hơn rồi, phụ thân tiếp nhận, nàng trở thành cô tử danh chính ngôn thuận. Không có ai sai nàng đi làm việc, nàng có thời gian, cũng
có tự do.
Nhưng vậy vẫn chưa đủ. Tự do của nàng chỉ bó hẹp trong
căn phòng nhỏ. Cần phải làm những gì e rằng phải chờ thời cơ -- Cũng
không biết khi nào Trương Cẩm gặp được Tiêu Mạc để hỏi hắn về chuyện
sáng tác “Mỹ nhân phú”?
Trương Cẩm cũng giống như các cô tử khác, trong bụng không có mấy lượng văn chương. Vậy nên nàng ta không biết,
dù Tiêu Mạc muốn viết “Mỹ nhân phú”, cũng sẽ không viết về các mỹ nhân
có thân phận, địa vị khác nhau, càng không viết về mỹ nhân trong ngoài
đều đẹp. Trong các bài thi phú từ trước tới nay, nam nhân viết về mỹ
nhân, nếu không phải viết về cách ăn mặc của họ thì cũng là viết về dung mạo xinh đẹp đầy phong tình hay sao? Còn về phần các nàng đang nghĩ gì, thật sự chẳng có ai hiểu được.
Mỹ nhân mỹ nhân, chỉ là chỉ giống như món đồ chơi hay món đồ trân quý mà thôi. Dù trong lòng các nàng có
nỗi khổ tâm thì cũng chẳng liên quan gì tới người khác?
Lời nói của bản thân đầy sơ hở như vậy nhưng lại có thể lừa gạt các cô tử kia.
Chỉ là lời nói kia không lừa được Tiêu Mạc. Chỉ hy vọng Tiêu Mạc nghe được, sẽ nghĩ tới việc muốn hỏi lại câu hỏi của mình.
Quay về phòng, A Lục quấn lấy Trương Khởi hỏi rất lâu, nàng nói không tỉ mỉ, sau khi trả lời qua quýt mấy câu liền bĩu môi đi làm việc.
Cười nhìn A Lục dọn cỏ ngoài sân, Trương Khởi lắc đầu cầm lên mũi kim, cúi đầu thêu tranh.
Tranh này, nàng đã thêu được ba tháng. Mấy ngày nữa là có thể hoàn thành. Chờ khi hoàn thành rồi, nàng sẽ viết lên đó một bài thơ, thơ này do nàng
dùng bút lông dính phấn vụn đặc chế viết ra. Kế thừa kiểu chữ xinh đẹp
mà phóng khoáng của đời trước với phần trí nhớ còn sót lại, nàng thêu vô cùng xuất sắc, hơn nữa còn rất khớp với bức họa trong lòng bệ hạ, nhất
định có thể bán được giá cao. Đời trước, từng có một cô gái ở thôn nữ
dựa vào bức họa tương tự này mà kiếm được món tiền rất lớn.
Đảo mắt đã thêm một ngày nữa trôi qua.
Sáng hôm sau nữa, có một phụ nữ trung niên tới ngoài phòng Trương Khởi gọi: "A Khởi có đó không?"
Nghe tiếng trả lời thanh thúy của A Lục, người phụ nữ kia nói: "Phu nhân căn dặn, A Khởi cũng có thể theo các cô tử tới học đường rồi. Bây giờ phải
đi ngay đi."
Học đường? Trương Khởi vội vàng đi ra thi lễ với
người phụ nữ nọ. Không chờ nàng mở miệng, người phụ nữ kia đã nói: "Đi
thôi, các vị cô tử đã đến đủ hết rồi, ngươi đến muộn sẽ không hay đâu."
"Vâng."
Lần tới học đường này của Trương Khởi hoàn toàn bất đồng với trước đây. Lần trước chỉ là học nhận biết mấy con chữ, lần này còn có thêm cầm kỳ thi
họa, thêu thùa, thi phú lễ nghi huyền học và phổ điệp* đều phải học, đó
là khâu chính thức để có thể trở thành cô tử danh chính ngôn thuận của
đại gia tộc. (*Huyền học chính là trào lưu triết học duy tâm do Hà Yên,
Vương Bật thời Nguỵ Tấn sáng lập bằng cách nhào nặn tư tưởng LãoTrang và tư tưởng Nho gia. Còn phổ điệp cũng chính là tộc phổ, là căn cứ phân
chia Thứ Tộc với Sĩ Tộc, cũng là căn cứ các đại gia tộc phòng ngừa có
người giả mạo làm người trong tộc, là học thuyết đương thời nổi tiếng)
Lúc Trương Khởi đến thì trong học đường đã có tiếng cười nói mơ hồ. Nhìn từ phía xa, có khoảng hai ba mươi cô nương ngồi trong học đường.
Những người này đều là nữ nhi bộ tộc Trương thị, phía trên bên trái có mấy
chiếc sập, trên bàn còn bày đủ các loại bánh ngọt, nơi có tỳ nữ hầu hạ
tất nhiên chính là chỗ của con chính thất. Mà cách đó tầm ba thước, chỗ
không có sập lại càng không có từ nữ hầu hạ đều là cơn thứ xuất ở Trương thị.
Trương Khởi được người phụ nữ dẫn đi về phía đó.
Nàng vừa xuất hiện, những tiếng ồn ào xung quanh lập tức ngừng lại, các cô nương kia đồng loạt quay đầu lại nhìn.
Sau đó, tiếng xì xầm bàn tán tiếp tục vang lên. Sau khi biết thân phận của
nàng, các cô nương tỏ vẻ tức giận lẫn cảm thấy nhục nhã. Loại dân đen
này cũng xứng ngồi cùng bàn với mình sao?
Ngay giữa học đường,
một người phụ nữ chừng ba mươi tuổi khẽ gõ xuống bàn để những cô nương
kia yên tĩnh lại. Sau khi ngẩng đầu nhìn về phía Trương Khởi, bà mới
dùng giọng nói đều đều không rõ cảm xúc hỏi: "Ngươi là Trương Khởi?"
"Vâng."
"Dựa vào thân phận của ngươi vốn không thể xuất hiện trong học đường. Chỉ là tộc trưởng có đề nghị, bọn ta cũng không thể chối từ. Thế này đi, ngươi đứng ở chỗ đó học." Bà ta chỉ vào một góc trong học đường, trống rỗng
không có cái gì cả.
Quả nhiên lời này đã làm những âm thanh bất mãn kia biến mất.
Trương Khởi rũ mi bình tĩnh nói: "Vâng."
"Nếu ngươi hiểu rõ thân phận của mình như vậy thì rất tốt, mau ra đó đứng
đi. Nhớ phải cố gắng, có thể học được những thứ này, đối với ngươi mà
nói đúng là đại phúc khí."
Trương Khởi lại cung kính đáp lời,
trong bụng thì âm thầm cười lạnh: Nếu không phải Tân Đế cơ trí có tính
tình cứng rắn kế vị, mấy lão già trong tộc vừa muốn lấy lòng Tân Đế vừa
không muốn bị Sĩ Tộc lôi ra làm chuyện cười mới hạ thấp tiêu chuẩn học
đường. Sau đó, chỉ cần tìm những người có thân phận thấp nhưng có huyết
thống Trương thị và có chút tài năng đưa vào cung?
Chỉ là nàng
không từ chối sự nhục nhã này. Trí nhớ của nàng không hoàn chỉnh, muốn
sống tốt nàng phải dựa vào hiện tại. Những thứ được học bây giờ sau này
cũng có chỗ có lợi cho nàng.
Chẳng mấy chốc, trong lòng Trương
Khởi lại thấy phiền muộn, nước Tề và nước Chu ở phía Bắc không giống thế này. Những cô nương ở nơi đó có địa vị rất cao, có nhiều nơi, địa vị
của các cô nương còn cao hơn cả trượng phu. Nếu có thể tới đó học tập và sinh sống thì thật tốt.
Nghĩ tới đây, Trương Khởi khẽ cười khổ: Đời trước, nàng cũng từng nghĩ như vậy và làm như vậy.
Bình luận
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1