Duy Hạo dẫn Duy Nhược Hề đi vào khu buôn bán gần đó, bởi vì cách Viêm Học viện không xa nên chỉ cần tốn vài phút. Nơi này kiến trúc có màu bạc trang hoàng thật xa hoa nhưng thực làm Duy Nhược Hề thấy không vừa mắt, toàn bộ khu buôn bán ngay cả một chút xíu màu xanh cũng không có so với việc khoa học kỹ thuật phát triển mạnh mẽ nàng thật hy vọng có cảnh sắc giống như 1000 năm trước non xanh nước biếc thì tốt rồi.
“Nhân dịp chị vừa khỏi bệnh, có muốn gì không em tặng chị nha.” Duy Hạo ra vẻ nếu như chị không bị ốm một trận còn lâu em mới tặng quà cho chị.
Duy Nhược Hề muốn hỏi một chút vì sao nàng bị thương mới tặng quà cho nàng nha.
“Ùm vậy dẫn chị đi mua vài bộ quần áo đi.” Không thể trách Nhược Hề đưa ra yêu cầu này, thân thể này trước đó chỉ cao có 157cm, hiện tại không biết vì nguyên nhân gì sao khi bị thương lại cao được 165cm quần áo bận trước kia liền bị ngắn , còn chiều cao hiện tại làm cô thực vừa lòng không còn tự ti về chiều cao giống như trước kia.
Duy Hạo từ trên xuống dưới đánh giá Duy Nhược Hề vài lần nói:“em phát hiện hình như người chị cao lên một chút.” Kỳ lạ nha, bà chị nhà hắn bị đánh một chút thế nhưng lại cao thêm, không biết có nên hay không cần bị đánh thêm vài lần nữa.
“Đúng vậy nha, Tiểu Hạo cũng phát hiện sao?” Duy Nhược Hề thật hưng phấn.
Duy Hạo khinh thường nhìn Duy Nhược Hề:”Không phải vẫn thấp hơn em một cái đầu sao, người lùn.”
Duy Nhược Hề nghiến răng nghiến lợi trừng mắt Duy Hạo,“Sao em cứ nói xấu chị mình vậy.” Tiểu Hề có một thằng em trai rất thích khi dễ chị.
“Em không có nói sai nha, toàn nói thật.” Duy Hạo phát hiện từ khi chị tỉnh lại so với trước kia thay đổi rất nhiều, hắn thật thích Tiểu Hề hiện tại, thích cãi nhau với chị, thấy vẻ mặt bị chọc tức của Tiểu Hề hắn thật vui vẻ nha.
“Hừ, bởi vì em là con trai tự nhiên sẽ cao hơn con gái.”
“Vậy chị lớn hơn em 3 tuổi sao lại không cao bằng em?”
“Hừ...” Không để ý tới hắn , rõ ràng mới có14 mà trông như người lớn tính cách còn già dặn nữa, phỏng chừng là duy truyền từ ba mẹ đi.
“Chị, đến rồi.” Nhược Hề bị kéo đến bên trong một gian hàng, cô đưa mắt nhìn xung quanh ước chừng khoản 300 mét vuông, trong phòng trang hoàng đơn giản nhưng vẫn có cảm giác sang trọng, thực thoải mái. Không hề có cảm giác ấm ách khó chịu như bên ngoài. Nơi này quần áo cũng có vài chủng loại phân theo khu vực, quần áo mặc hàng ngày, lễ phục……
“Xin chào quý khách” người bán hàng thấy có người tiến vào liền vui vẻ ra chào “Xin mời quý khách cứ xem tự nhiên.” Người bán hàng không có theo sát Nhược Hề mà đứng cách bọn họ khoản 5 thước.
Oa oa, các cô bán hàng trông thật dễ nhìn nha.
“Chị chọn vài món đi em tặng chị.” Tiểu Hạo nói.
Duy Nhược Hề nhìn giá cả âm thầm líu lưỡi, thật quý giá nha, một cái áo mặc bình thường thế mà mất 10.000 tinh cầu (hiện tại trái đất xài chung một loại tiền gọi là tinh cầu)
Tiểu Hề lén kêu Tiểu Hạo qua một bên hỏi nhỏ:”Quần áo ở đây rất đắt phải không? Hay là chúng ta ra chỗ khác mua đi.”
Duy Hạo bất đắc dĩ nhướng mắt,“Chị không phải cho rằng nhà chúng ta ở khu bình dân liền nghĩ nhà chúng ta thật nghèo không có tiền đi.” Tiểu Hạo thấy ý tưởng của chị mình thật buồn cười.
“Hả, chẳng lẽ không đúng sao?” Tiểu Hề nghĩ những người ở khu bình dân là những người đối với trái đất không có cống hiến gì và những người không có tiền mới ở lại nơi đó.
“Đương nhiên không phải, quên đi, không cần suy nghĩ nhiều chị cứ an tâm chọn vài bộ quần áo mặc là được.” Tiểu Hạo liếc mắt thấy một người làm cậu ta cảm thấy không thoải mái đó là Bạch Linh Nhi. Cô ta là bạn thân của chị, bên ngoài cô ta thật dịu dàng nhưng Tiểu Hạo cảm thấy người này có chút lạ, không biết người thế nào mà lại đồng ý làm bạn của chị hắn.
“ Tiểu Hề hết bệnh rồi sao?” một âm nữ nhỏ nhẹ từ phí sau Nhược Hề vang lên.
Duy Nhược Hề quay đầu phát hiện một người con gái thật đẹp chạy vội về phía cô. Đến gần liền ôm cổ Nhược Hề “Tiểu Hề, bạn không có việc gì thực mừng, biết bạn bị đánh xém hù chết mình, thực xin lỗi đều là lỗi của mình.”
Duy Nhược Hề nhẹ nhàng đẩy cô ta ra, người này vừa nhìn thấy cô liền ôm lấy, ở chỗ đông người như vậy thật mắc cỡ nha “Người đẹp à chúng ta biết nhau sao?”
Nữ sinh xinh đẹp nhìn Nhược Hề vài giây, không xác định hỏi:“Tiểu Hề, bạn làm sao vậy? Bạn không nhớ rõ mình sao? mình là Linh Nhi a.”
Linh Nhi? Chính là người trước đây cùng Duy Nhược Hề theo đuổi Viêm Bân, là thanh mai trúc mã của Viêm Bân đồng thời là bạn tốt của Tiểu Hề?
“Linh Nhi a, thực xin lỗi, sau khi bị thương, rất nhiều sự việc tôi không nhớ.” Duy Nhược Hề vẻ mặt thật có lỗi nhìn Bạch Linh Nhi.
Bạch Linh Nhi lập tức mờ mịt nhìn cô,“Tiểu Hề, thực xin lỗi, đều là lỗi của mình, thực xin lỗi.”
Duy Nhược Hề xua tay nói:“Không liên quan đến bạn là tự tôi chạy đến Viêm gia nên mới bị đánh. Bạn không cần giải thích.”
Bạch Linh Nhi có chút do dự nhìn Duy Nhược Hề liếc mắt một cái,“Tiểu Hề, bạn thật không nhớ rõ sao? Ngày đó là mình rủ bạn đến Viêm gia tìm mình. Chính là, sau đó mình lại có việc đột xuất nên phải rời đi. Không nghĩ đến lại làm cho bạn bị đánh. Thực xin lỗi, thực xin lỗi.” Bạch Linh Nhi hai mắt đẫm lệ làm cho Nhược Hề là con gái cũng không đành lòng trách cứ.
Duy Nhược Hề nhíu nhíu mày, cuối cùng chính vì nguyên nhân này Nhược Hề trước kia mới chạy tới Viêm gia, cho nên mới bị đánh. Không biết vì cái gì trong lòng có cảm giác bài xích người này. Cô cảm thấy người này không giống như vẻ dịu dàng bên ngoài.
“Không có việc gì, tôi không trách cô .”
“Cám ơn bạn, Tiểu Hề.” Bạch Linh Nhi ngẩng đầu dịu dàng nhìn Duy Nhược Hề, Duy Nhược Hề không biết vì cái toàn thân nổi da gà.
“Bạch Linh Nhi, nếu không có việc gì tôi cùng chị tôi đi trước.”Thanh âm của Duy Hạo ngoài ý muốn có chút lạnh.
Duy Hạo không thích Bạch Linh Nhi sao? Không phải con trai thấy loại con gái này đều thích sao? Duy Nhược Hề có chút khó hiểu.
“Chị chọn vài bộ quần áo đi.” Duy Hạo nói xong không thèm nhìn Linh Nhi một cái, xem ả ta giống như không tồn tại .
“Biết rồi, Tiểu Hạo đợi chị một chút.” Dứt lời, Duy Nhược Hề cũng không nhìn xem Bạch Linh Nhi đang đanh mặt. Không biết có phải hay không bị Tiểu Hạo chọc tức .
Duy Nhược Hề coi như không phát hiện vẻ mặt của Bạch Linh Nhi, dù sao, cô ta là bạn tốt của Duy Nhược Hề trước kia nhưng hiện tại cùng nàng không liên quan, dù sao Tiểu Hề cũng không thích người này.
Bình luận
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1