Viêm Bân thấy Duy Nhược Hề một bộ dáng cách xa hắn, hắn có phải là khủng bố đâu. Tại sao Duy Nhược Hề lại tránh né hắn như tránh mãnh thú vậy.
Thật ra Viêm Bân cũng biết tất cả đều là lỗi của hắn, dù sao cũng do trước kia hắn lãnh huyết tuyệt tình với cô như vậy. Kỳ thật còn một chuyện Viêm Bân không biết nữa là, Viêm Bân không biết mình thích Duy Nhược Hề là do cô đã theo đuổi hắn 7 năm, làm cho hắn quen đi sự tồn tại của Duy Nhược Hề hay bởi vì do tinh thần lực của Duy Nhược Hề đột ngột vượt cấp 20 làm cho hắn nhịn không được muốn thu cô. Nhưng mà hắn không cần quản nguyên nhân, hắn nhất định phải làm cho Duy Nhược Hề trở lại thích hắn như trước kia.
“Anh không phải đến nói lời cảm ơn.” Viêm Bân thật không muốn ngồi ở phòng khách của Duy gia lâu hơn nữa nên lại nói tiếp, “Thực ra anh đến đây là để đem cái này cho em.” Viêm Bân giơ ra thứ đang cầm trong tay.
“Đó là cái gì vậy?” Duy Nhược Hề nhíu mày, cô cảm thấy đứng cùng một phòng với người này thật không thoải mái. Viêm Bân là người luôn làm cho người khác cảm thấy nguy hiểm.
“Không phải em đang muốn đi Viêm Học viện làm học sinh dự thính sao? Đây là giấy chứng nhận cho em vào lớp.” Viêm Bân nói xong lại bước gần đến chỗ Duy Nhược Hề đưa giấy chứng nhận cho cô.
Vẫn là sáng sớm hôm nay Viêm Bân đi Viêm Học Viện, trong lúc vô ý thấy giáo sư đang cầm một xấp giấy chứng nhận để trên bàn, hắn vô tình thấy được liền tự tay cầm lại đây cho Duy Nhược Hề.
Duy Nhược Hề nhăn mặt nhăn mày tiếp nhận tờ giấy trong tay Viêm Bân tức giận nói:” Cái này là tôi nhờ Tiểu Hạo đi làm tại sao lại là anh mang đến đây?” Hừ, khẳng định là anh ta ỷ mình là chủ nhân của Viêm Học Viện cho nên mới tùy ý động tay động chân đến giấy tờ của cô.
Viêm Bân không để ý đến bất mãn trong giọng nói của Duy Nhược Hề, lại tự nhiên cầm tay của cô nói:” Đi thôi, hôm nay là có thể đi học được rồi. Vừa vặn anh cũng có chuyện muốn ghé ngang trường học.” Lần trước ở ‘Đa Cư Quán’ Viêm Bân đáp ứng Hiên Viên Kỳ Thành lấy một ít nước quý của giáo sư Trần, lúc này phải đi thực hiện đây.
Tính thời gian thì cũng đã hơn một tháng kể từ ngày Viêm Bân đáp ứng Hiên Viên Kỳ Thành tìm được một vạn người có tinh thần lực cao, nhưng mà học giả dị năng không có được bao người.
Duy Nhược Hề lạnh mặt, dùng sức thoát khỏi tay cầm của Viêm Bân. Thật không biết ôn thần này thế nào mà trở nên khác lạ như vậy, dịu dàng đến đáng sợ nha.
“Đi thôi, vừa lúc anh có thể đi cùng em đến học viện. Em vào thay đồ trước đi, anh chờ.” Viêm Bân nói xong lại nhìn Duy Nhược Hề từ trên xuống dưới, cô đang mặc trên người một bộ áo ngủ, phía trên có in hình con thỏ nhỏ màu hồng, cái mặt giống như Duy Nhược Hề lúc rối rắm nhìn rất đáng yêu.
Viêm Bân thầm nghĩ không biết vì sao trước kia anh lại không phát hiện ra cô bé này đáng yêu như vậy chứ.
Duy Nhược Hề vừa ngẩn đầu thì thấy Viêm Bân nhìn chằm chằm cô rốt cuộc nhịn không được trở về phòng thay quần áo. Quên đi, vẫn nên cùng hắn đi Viêm Học Viện, bằng không ai biết người này có ở lì trong nhà của cô không chịu đi hay không. Đợi đến khi Tiêủ Hạo trở về phát hiện hắn ở trong này thì không đánh hắn mới lạ.
Thay đồ xong Duy Nhược Hề cùng Viêm Bân đi đến Viêm Học viện, hai người cùng đi trên toa xe của Viêm Bân. Duy Nhược Hề chị có thể dùng bốn từ để hình dung: Vô cùng xa hoa. Toàn bộ đều dùng trí năng khống chế mà tốc độ lại cực kỳ nhanh nhưng lại làm cho Duy Nhược Hề không hề cảm thấy choáng váng chút nào cả.
Sau khi cùng Viêm Bân đến Viêm Học Viên thì lại bị mọi người vây xem.
“Là Viêm thiếu gia đó nha.”
“Oa thật là Viêm đại thiếu gia, rất soái nha. Này, người đi bên cạnh anh ấy là ai vậy, từ trước đến giờ hình như chưa gặp qua con nhỏ đó bao giờ.”
“ Đúng vậy, cô ta cũng không phải là Bạch Linh Nhi, mấy ngày nay không biết tại sao mà Bạch Linh Nhi không đi theo Viêm Bân, điều này thật là lạ nha.”
“Mọi người nói thử xem nếu như Bạch Linh Nhi kia biết bên cạnh Viêm Bân có người khác thì sẽ nổi giận thành bộ dáng gì nha?”
“Khẳng định sẽ vô cùng điên, sẽ không giống bộ dáng thục nữ hằng ngày trương ra cho người ta xem.”
“Đúng vậy, nhưng mà cô gái kia cuối cùng la ai? Con nhỏ kia lớn lên không được tốt lắm, ngay cả ta còn đẹp hơn.”
“……”
Một đám con gái líu ra líu ríu nghị luận không ngớt. Duy Nhược Hề cảm thấy con gái bây giờ thật là, không biết kiềm chế chút nào, mê trai dễ sợ. Mà còn nhiều chuyện kinh khủng.
Viêm Bân thì bày ra vẻ mặt không kiên nhẫn lôi kéo Duy Nhược Hề vào thang máy.
Khi thang máy đóng cửa lại thì trong nháy mắt Duy Nhược Hề nghe được một tiếng thét chói tai của con gái ở bên ngoài “Aaaaa Viêm đại thiếu cầm tay của cô gái kia....”
Khi vào trong thang máy thì Duy Nhược Hề cảm thấy choáng đầu dễ sợ, đây là lần thứ 2 cô đi vào Viêm học viện. Học viện hiện tại không giống kiếp trước của cô, chỉ có mấy trăm mét vuông và kiến trúc giống như trang viên. Mà nơi này rất rộng, cả trăm cả triệu mét vuông mà còn cao kinh khủng toàn bộ được làm từ kim loại. Nhưng mà mấy thứ như sân bóng rổ, sân vận động này nọ vẫn không thiếu. Lần trước đến phòng thí nghiệm của giáo sư Trần tại tầng 108 hy vọng lần này đến thính giảng không cần gặp quái lão nhân kia. Duy Nhược Hề ở trong lòng cầu nguyện.
Leng keng, cửa thang máy mở ra là tầng 85. Môn học tinh thần lực được dạy ở tầng này.
“Em cứ đi nghe giảng đi, hết tiết anh sẽ đến đón em.” Viêm Bân nhìn Duy Nhược Hề rời khỏi thang máy thì mở miệng nói.
Duy Nhược Hề nghe như thế thì đang tiến về phía trước bỗng dưng lảo đảo. Cái tên đáng chết này, nguyền rủa hắn ăn cơm bị nghẹn chết.
Cái gọi là học sinh dự thính chính là những người đã tốt nghiệp hoặc chưa có tốt nghiệp mà đang học ngành khác sẽ cùng nghe giảng với các học viên của chuyên ngành này.
Duy Nhược Hề bước vào phòng học thì giáo sư đã sắp bắt đầu giảng bài.
Hiện tại học sinh đi học đều rất tự do, tùy tiện tìm một chỗ ngồi là được, hơn nửa nếu ngồi không thoải mái thì có thể đứng nghe cũng được. Không hiểu rõ thì cứ mạnh mẽ mà hỏi. Còn nếu cảm thấy giáo sư giảng không đúng thì cứ tự do mà biện giải. Phương thức học tập tốt hơn trước kia rất nhiều.
Nhớ tới kiếp trước khi không làm xong bài tập, đọc không hết sách giáo khoa thì bạn thật thảm. Đương nhiên Duy Nhược Hề từng trải qua thời kỳ đó.
“Cái gọi là tinh thần lực, nói đơn giản là thì nó chính là ý niệm, do các tế bào não sản sinh ra một loại năng lượng không thể nhận ra. Nói cách khác, mặc kệ là hoa cỏ cây cối, động vật cùng con người đều có ý niệm chỉ là mạnh yếu khác biệt mà thôi.” Giáo sư vừa nói vừa chỉ vào màn hình cực lớn trên vách kim loại. Màn hình hiện lên là kết cấu bên trong bộ não của con người.
“Tinh thần lực từ vị trí này sản sinh ra.” Giáo sư chỉ một vị trí trên màn hình. “Nơi này là não hạch cũng là nơi quan trọng nhất, chỉ cần não hạch không bị phá hỏng thì con người sẽ không chết.”
Bình luận
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1