Hoàn toàn không hay biết thành tích mình đạt được vào ngày đầu tiên đã khiến biết bao nhiêu khoa trưởng kinh hãi, nhóm tân sinh khoa bình hoa đã tự phân chia xong phòng ngủ.
Bởi lẽ chẳng ai tình nguyện ở chung phòng với lớp trưởng Kerry và lớp trưởng Gordo, thế nên hai đứa thành người thừa. Bởi lẽ quá nhiều người muốn ở chung phòng với lớp trưởng Mục Căn, cuộc giành giật mãi không ngã ngũ nên Mục Căn cũng thành người thừa. Cuối cùng, ba lớp trưởng cộng thêm tiểu Lôi long Dobby không tham gia tranh đoạt phòng ngủ hợp thành bốn người cùng phòng.
“Mục Căn giỏi quá! Quá trời đồ vật mà chỉ dùng một ba lô đã chứa hết. Mới đầu tôi không thấy sơ đồ của cậu, tự loay hoay sắp xếp lâu ơi là lâu mà không cách nào bỏ hết vào một ba lô!” Lúc lấy vật dụng hàng ngày ra khỏi ba lô, Dobby nhìn Mục Căn đầy bội phục.
“Chuyện này cũng là bất đắc dĩ thôi!” Mục Căn cười cười: “Tại hành tinh quê tôi, kim chỉ và vải vóc đều là vật phẩm vô cùng quý giá, càng dùng càng ít đi. Tấm vải cuối cùng chỉ đủ may một ba lô thôi, để tận dụng tối đa ba lô ấy, tôi luôn cố gắng rèn luyện biện pháp khiến nó chứa được nhiều đồ vật nhất có thể!”
“Té ra là vậy hả? Tôi cứ tưởng gia đình tôi đã khó khăn lắm rồi, thì ra nhà cậu còn vất vả hơn.” Lần thứ hai nhìn về phía Mục Căn, trong mắt Dobby có thêm một chút đồng bệnh tương lân.
“Tôi ngạc nhiên cái là Mục Căn cậu thế mà biết nhiều nhãn hiệu như vậy, pin Bạch Vân này khó mua lắm đấy! Nhà tôi mở cửa hàng, đa số nhãn hiệu trên thị trường đều có, tôi còn nghĩ có thể chuẩn bị tốt những thứ trên danh sách tại cửa hàng nhà mình, kết quả có mấy thứ không tìm thấy, rốt cuộc vẫn phải đặt hàng qua shop online trên danh sách.” Kerry mang cục pin trong tay ra ngoài, gia nhập cuộc trò chuyện của bọn họ.
“Nhà tôi không giàu lắm nên phải tính toán chi li, thú vui thường ngày của tôi là xem tờ rơi quảng cáo của siêu thị mà! Chẳng những nhãn hiệu, ngay cả giá của từng vật phẩm tôi cũng nhớ kỹ ~ Đồ của nhà ai thực dụng hơn, tôi biết hết đó nha ~(≧▽≦)/~” Mục Căn khoe hàm răng trắng tinh đẹp đẽ, chỉ chỉ pin Bạch Vân trong tay Kerry: “Nhiều nơi bán loại pin này lắm, nhưng chỉ có cửa hàng ghi trên danh sách bán rẻ nhất!”
Mục căn không hề ngại ngần tiết lộ gia cảnh khốn khó của mình, nở nụ cười vô cùng cởi mở.
“Vậy còn vụ mời bọn tôi ăn trên đường đi thì sao? Cậu biết trước không được mang thức ăn vào rồi hả?” Lần này người hỏi là Gordo, cậu ta cũng dọn xong đồ đạc lên giường rồi, Kerry chiếm vị trí bên trái Mục Căn, cậu ta liền đóng giữ bên phải.
“Vụ đó thì không biết, nhưng mấy bánh trái kia phải tranh thủ ăn lúc còn tươi mới ngon! Thưởng thức món ăn tại thời điểm nó tươi ngon nhất, vậy mới không lãng phí đúng không?” Câu trả lời này của Mục Căn lại càng khiến mọi người bất ngờ.
Bốn thiếu niên nằm bò trên giường, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, lúc sau tất cả đều cười.
“Chỗ tụi mình giờ này trễ quá rồi. Căn tin cũng đóng cửa, phải chờ tới sáng mai mới có đồ ăn, thôi thì ngủ sớm một chút ha?”
Mục Căn lên tiếng đề nghị, không ai phản đối, thế là phòng ngủ tắt đèn sớm. Chả bao lâu sau, tiếng ngáy khe khẽ của Dobby đã vang lên bên cạnh.
***
Tại phòng kế bên, vài học sinh dán cả người lên bức tường ngăn cách với phòng họ.
“Ê! Nghe thấy gì không?!” Mãi chẳng nghe được gì, một học sinh trong số đó tách người ra xa tường. Song cậu ta vẫn chưa từ bỏ ý định, bèn chọt chọt cậu bạn đằng trước.
“Nghe thấy mỗi tiếng ngáy à, dựa theo đặc trưng âm thanh thì chắc là Lôi long.” Cẩn thận nghe thêm chốc lát, học sinh nọ rốt cuộc dời lỗ tai khỏi tường, hắn là học sinh khoa Âm nhạc, mà người mới nãy thúc giục hắn là học sinh khoa Ẩm thực. Lần này phòng ngủ không bố trí theo khoa, nên học sinh ba khoa xáo trộn với nhau.
“Lôi long? Là Dobby mà, còn ngáy khò khó chứng tỏ nó chưa chết, vẫn chưa bị xơi tái, phù –” Tân sinh khoa Ẩm thực tách khỏi tường sớm nhất rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Tình huống không khác gì phòng Mục Căn, ban nãy phòng bọn họ cũng buôn dưa rất nhiều chuyện, đồng thời hiểu sơ sơ về nhau —
Họ cũng ý thức được lớp trưởng của khoa Âm nhạc và khoa Mỹ thuật là chủng loại “khủng long nặng ký” nào đó.
“Buổi sáng lúc bị đánh thức ý, tôi bị dọa mém tè ra quần luôn! Chưa bao giờ thấy đáng sợ như vậy, mẹ tôi bảo cảm giác bị kẻ đi săn nhìn chòng chọc chính là thế đó…” Nhắc tới sự kiện bị lớp trưởng Kerry đánh thức, hai tân sinh khoa Âm nhạc trong phòng vẫn chưa hết hãi hùng.
“Tôi là khủng long ăn thịt thuộc giống Á Mỹ! Khủng long có thể dọa tôi sợ ít nhất phải tầm Bạo long!” Một tân sinh khoa Âm nhạc cau mày nói.
“Tôi là Mã Phổ long đó nha! Lớp trưởng Kerry cũng dọa tôi choáng váng!” Một tân sinh khoa Âm nhạc khác cũng bị Kerry đánh thức dùng chính kinh nghiệm bản thân để chứng minh.
*Mã Phổ long:
“Cảm giác của tôi quả nhiên chính xác, bữa nay vừa thấy cậu ta là tôi không muốn đến gần rồi! Tiện thể nói luôn, chắc cậu ta không phải giống Bạo long bình thường đâu, tôi là Bạo long đây, vậy mà gặp cậu ta vẫn cứ thấy căng thẳng mới chết.” Một tân sinh khoa Ẩm thực gật gù, tỏ vẻ đồng tình với chủ đề của họ.
“Hình người của lớp trưởng khoa tôi cũng chả nhẹ nhàng gì cho cam, cậu ta vào phòng ngủ cái là cả lũ tỉnh ráo trọi.” Tân sinh khoa Mỹ thuật duy nhất trong phòng cũng kể lại tình huống bên mình.
Giữa các chủng tộc đang tồn tại trong tự nhiên, lớp trưởng Kerry và lớp trưởng Gordo nhất định đến từ giống loài đáng sợ nào ấy! Cái loại chủng tộc chỉ đi trên đường cũng đủ dọa người ta tè ra quần sao lại trúng tuyển mấy khoa hòa bình như khoa Âm nhạc và khoa Mỹ thuật chứ?!
Bốn tân sinh nhất tề thổ tào.
Giờ khắc này, người duy nhất không tham dự thảo luận – một tân sinh khoa Ẩm thực khác -yên lặng giơ ngón trỏ trong lòng: Nè! Sao không ngẫm lại chủng tộc của tụi bay đi! Thằng này hung hơn thằng kia, cớ sao trói mình với cái khoa hòa bình này chi vậy?
Hên là tụi nó không thích ăn rau – tân sinh thuộc loài ăn cỏ của khoa Ẩm thực nhẹ nhàng thở phào.
Đêm trước khi huấn luyện quân sự bắt đầu, vì lo lắng cho an toàn của Mục Căn, mấy tân sinh đến từ ba khoa khác nhau lắng nghe động tĩnh cách vách cả đêm trong sợ hãi.
Ngày hôm sau, Mục Căn và Dobby vác gương mặt rạng rỡ ra khỏi phòng, hai đứa quả nhiên thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Ngược lại, lớp trưởng Kerry thoạt nhìn không khỏe lắm.
“Mục Căn, hôm qua cậu nằm mơ còn cắn tôi, đau muốn chết!”
Sau đó, Mục Căn lau miệng một cách khả nghi:
“Thảo nào… Đêm tôi nằm mơ được ăn thịt nướng, cắn bị thương cậu rồi hở? Xin lỗi nha, tối nay lúc đi ngủ tôi cam đoan sẽ chú ý.”
Có thể xem lớp trưởng Kerry như thịt nướng mà ôm lấy gặm — Mục Căn cũng là một sinh vật bí ẩn.
Không chừng cậu ta mới là chủng tộc nguy hiểm nhất.
Không chừng lớp trưởng Kerry và lớp trưởng Gordo mới là người cần được thương hại nhất.
Vì vậy, trong thời gian kế tiếp, Kerry và Gordo kinh ngạc phát hiện ra rằng trong mắt những tân sinh cùng khoa đã bớt kính sợ họ hơn rất nhiều, có người còn chủ động bắt chuyện.
Đối với Kerry và Gordo từ nhỏ đến lớn chưa từng kết được bạn vì vấn đề chủng tộc đáng sợ mà nói, đây quả là chuyển biến ngoài ý muốn.
***
Sáng hôm sau, cứ ngỡ dậy sớm là có thể đến căn tin ăn no, các thiếu niên đã định trước sẽ thất vọng: Không có đồ ăn sáng, vừa kích động chạy tới cửa căn tin liền nhận được thông báo tập hợp, tất cả tân sinh phải có mặt tại địa điểm quy định.
Mà địa điểm ấy —
Khi thấy thông báo huấn luyện viên phát xuống, không ít tân sinh nghĩ mình hoa mắt rồi: Đại điểm tập hợp quy định căn bản không nằm trong quân doanh, mà ở một nơi khác trên bản đồ!
Ngay tại chỗ có người căn cứ vào tỷ lệ bản đồ để tính toán sơ lược, đáp án tính ra càng khiến người ta khó mà tin nổi —
“Bảy mươi lăm km?” Tại chỗ cũng có tân sinh kêu to.
Km ở đây không giống km trên Trái Đất, mà là tiêu chuẩn đo đạc mặt đất thông dụng nhất vũ trụ, một km ở đây dài hơn một km trên Trái Đất nhiều!
“Nơi này… có xe huyền phù không?” Lập tức có tân sinh ngây ngốc hỏi: “Nhưng tôi vẫn chưa thi đậu bằng lái xe đâu…”
“Ở đây không có xe huyền phù công cộng, chỉ có xe huyền phù của quân đội, mà những xe ấy không phải cho các bạn dùng, các bạn phải chạy bộ đến địa điểm tập hợp.” Lời kế tiếp của huấn luyện viên vô tình đập nát tia hy vọng cuối cùng của đám tân sinh.
“Lần này chỉ kiểm tra thể năng, nên các bạn khỏi lo lạc đường, chúng tôi đã cố ý dành hẳn một đường xe huyền phù làm đường chạy hôm nay, các bạn chỉ cần chạy xuôi theo đường là được, cuối đường chính là nơi tập hợp.”
“Cuộc kiểm tra này tiến hành theo khoa, các lớp trưởng hãy bố trí một chút, mười phút sau chính thức bắt đầu.”
Nếu nói hôm qua mấy quân quan diện đồ đen thoạt nhìn chỉ là đầu gỗ lạnh băng, vậy hôm nay họ chính là ác ma!
“Cái gì? Bảy mươi lăm km? Còn phải chạy…” Đám tân sinh chết sững.
Thời khắc nhóm lớp trưởng phát huy tác dụng lại đến. Sau khi huấn luyện viên hạ lệnh, toàn thể lớp trưởng bắt đầu tổ chức học sinh khoa mình sẵn sàng chạy bộ, mười phút sau, ngay khi vừa tính giờ, đám tân sinh đông nghìn nghịt lần lượt xuất phát.
Phân đội nhỏ thuộc khoa bình hoa của Học viện tổng hợp đế quốc bị hàng loạt đội ngũ dồn lại sau chót.
Khí thế của khoa khác thực sự quá kinh người, bọn họ triệt để bị kẹt ở phía cuối không tài nào động đậy. Trong thời gian này, Mục Căn cũng không cho ai nhàn rỗi, cậu chỉ đạo mọi người vận động nóng người, còn cậu thì xem bản đồ thật kỹ. Kế tiếp, Mục Căn kiểm kê số lượng học sinh ba khoa một lát, đoạn sắp xếp theo thứ tự vóc dáng và chiều cao.
“Xuất phát!”
Mục Căn chạy trước đội ngũ, lớn tiếng hô.
Bình luận
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1