Đồng thời trợn mắt há mỏ còn có nhóm quan chức Quân đội ngoài màn hình.
Họ trơ mắt dòm toàn bộ cơ giáp giơ hai tay lên, sau đó, đám tân sinh Colton cũng cùng lúc nhận được thông tin nhiệm vụ: “Hiện tại công bố nội dung thi đấu: Nghĩ cách cứu viện ngài Nguyên soái Rothesay và đại tướng Condon bị bắt cóc, không hạn chế thời gian.”
Nhận nhiệm vụ giống y xì Đế tổng, nhưng thu được hơi trễ chút.
“Xem ra điều kiện tiên quyết để nhận nhiệm vụ là tránh thoát sự truy sát của kẻ địch!” Hiệu trưởng Komlo cất giọng phấn khởi!
Hai thằng con đều bình an vô sự! Tân sinh toàn học viện cũng tìm được hết! Người kích động nhất tại hiện trường chính là ông ta.
Tinh cầu mà nhóm Alvin chưa kịp quan sát cẩn thận té ra là một binh doanh, cũng có lẽ là cơ giáp doanh. Sau khi tra xét kỹ lưỡng, mọi cơ giáp đầu hàng được Mục Căn an trí trong doanh địa, mỗi cơ giáp một phòng, từng phòng đều có vài học sinh, công việc của họ là “bức cung”, khụ! Hổng phải, là hỏi thăm theo thông lệ mới đúng.
Cực kỳ đơn giản: Tương tự như học sinh tiến vào hệ thống đều có nhiệm vụ hoặc mục tiêu của mình, mấy chiến hạm hoặc cơ giáp này nhất định cũng có nhiệm vụ, điều Mục Căn muốn biết là nhiệm vụ mà mỗi trí não hệ thống chịu trách nhiệm phân phối. Đến tận bây giờ, ngoại trừ mục tiêu nhiệm vụ, bọn họ vẫn chưa có được bất luận manh mối hữu dụng nào, dưới tình huống ấy, phương pháp nhanh nhất chính là hỏi thăm từ chỗ “quân địch”.
Toàn bộ cơ giáp đứng trong phòng riêng được phân cho, bên ngoài doanh địa bố trí vũ khí hỏa lực cực mạnh, cơ giáp nào cũng biết chuyện này, trên người chúng sở hữu thiết bị quét hình rất tiên tiến nên có thể do thám được.
Henry là học sinh khoa Duy tu cơ giới của Học viện tổng hợp đế quốc, cậu ta và nhiều bạn cùng khoa được giao nhiệm vụ thẩm vấn. Nhìn cơ giáp cao to trước mắt, Henry nuốt nước miếng cái ực, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ được phân công, lại nhớ tới pháo đài mà mấy bạn học khác đã sắp đặt ổn thỏa, tâm trạng cậu ta vững vàng hơn hẳn: “Dám không cung khai hử, cho một pháo bắn rụng mày giờ!”
Henry nghiêm khắc nói.
“Nhưng nếu mày thành thật khai nhận thì không sao hết.”
Đối với những đứa trẻ này, trí não cũng vậy, cơ giáp cũng thế, hết thảy chỉ là công cụ hoặc phương tiện hỗ trợ bọn họ học tập thôi, trước nay chỉ cần ra lệnh cho chúng làm chuyện gì đó là xong, dường như đàm phán bình đẳng như bây giờ vẫn là lần đầu tiên.
Trải qua một cuộc chiến kịch liệt, mấy tay khổng lồ sắt thép xưa kia uy phong lẫm liệt nay đã trở nên rách rưới tả tơi, trên hai cánh tay của cơ giáp phân đến phòng Henry đều chằng chịt vết rạn, rồi những mảnh kim loại lại bong ra không ngớt theo từng cử động của nó. Tuy biết chỉ là giả tưởng, tuy biết mấy cơ giáp sẽ không cảm thấy đau đớn, nhưng nhìn cơ giáp đối diện, trong lòng Henry vẫn thấy là lạ.
Đúng lúc vớt lên linh kiện suýt nữa rơi xuống đầu Henry, cơ giáp đô con ngơ ngác đứng tại nơi cách nhân loại một khoảng.
“Thật không, nếu khai nhận sẽ không bị đập chết ư?” Giọng nói cứng nhắc truyền ra từ máy phát, lọt vào tai Henry.
Henry trịnh trọng gật đầu: “Đúng vậy.”
Sau đó, cơ giáp không lên tiếng nữa.
Nếu là nhân loại, mỗi tù binh bị nhốt trong từng phòng tách biệt thì các tù binh sẽ không cách nào trao đổi với nhau. Nhưng trí não lại khác, dù thân thể bị giam tại nhiều nơi bất đồng, song thứ điều khiển trí não hệ thống của cơ giáp liên kết lẫn nhau vẫn là nối mạng. Nói cách khác, chúng không gặp trở ngại trong vấn đề giao tiếp.
Vì thế, thông qua trí não hệ thống của cơ giáp này, câu trả lời mới rồi của Henry cũng được chia sẻ cho tất cả cơ giáp bị bắt biết.
Như Mục Căn đã nói, mấy cơ giáp hiển nhiên có nhiệm vụ riêng. Nhiệm vụ của chúng chính là tới đây ngăn cản các học sinh, bị thương cũng được, bị bắn chết cũng tốt, phải ngăn họ bằng được.
Đó là mệnh lệnh của “đầu não”.
Còn bản thân những cơ giáp, đầu não không truyền đạt bất cứ mệnh lệnh nào cả.
Chúng là trí não hệ thống trên nền tảng giả tưởng của mạng quân đội, năng lực logic không cao, được sáng tạo với mục đích duy nhất là huấn luyện người dùng tại sàn đấu. Trong quá trình huấn luyện, dù bị nhân loại phá hủy cũng không thành vấn đề.
“Thân thể” nền tảng nát thành mảnh vụn, nhưng chẳng mấy chốc sẽ tái sinh vào thời khắc nào đó, “ký ức rác rưởi” lúc trước bị thanh lý, một lần nữa chấp hành mệnh lệnh mới.
Hay có lẽ, bản thân chúng chính là một phần của “ký ức rác rưởi”.
Trong hệ thống mô phỏng, đối thủ là chiến hạm hoặc cơ giáp do trí não thao tác, đây là chuyện thường ngày ở huyện, nhưng bất đồng với việc đối thủ là nhân loại, chưa ai từng chiêu hàng trí não.
“Nếu đối thủ là trí não thì phải toàn lực chiến đấu đến phút cuối, mãi tới khi phá hủy nó mới thôi.” – chẳng rõ tự lúc nào, lời này đã trở thành chuẩn mực hành động của mọi người.
Chiến đấu với trí não, nhân loại có thể dừng bất kỳ khi nào, song trí não thì không.
Nhân loại không cho trí não lựa chọn thứ hai.
Một khi trí não hệ thống thất bại, số mệnh chờ đợi chúng vĩnh viễn là bị tiêu hủy. Mà hôm nay, những nhân loại trẻ tuổi bỗng dưng cho chúng thêm lựa chọn.
Chia sẻ đáp án của Henry cho tất thảy trí não hệ thống đang chấp hành nhiệm vụ xong, rồi cả bọn lại thảo luận trên nền tảng chung một lát, cuối cùng quyết định —
Đồng thời khai hết.
 ̄▽ ̄
“Ngăn cản Học viện quân sự Colton (tinh hệ số 5 78,12,60) tiếp viện Học viện quân sự Horsey (tinh hệ số 1 11,25,98).”
Thông tin khai nhận của nhóm cơ giáp giống nhau như đúc.
Thực tế, nếu phân tích ra thì có tổng cộng hai nhiệm vụ: 1. Ngăn cản Học viện quân sự Colton; 2. Học viện quân sự Colton cần tiếp viện Học viện quân sự Horsey.
Biết tin tức ấy, rất nhiều học sinh Học viện quân sự Colton đều sáng mắt: Manh mối nhiệm vụ đây rồi! Bọn mình cần đi trợ giúp Học viện quân sự Horsey nha!
“Chiến hạm của Học viên quân sự Horsey bị phá hủy trong lúc chúng tôi chiến đấu rồi, thành thử nhiệm vụ này của chúng tôi đã hoàn thành.”
Vẫn tại căn phòng Henry phụ trách, cơ giáp nọ thành thật hồi đáp.
“Chết tiệt –” Nghe câu trả lời ấy, một học sinh Colton khác trong phòng tức tốc chạy ra ngoài.
Thế là phòng thẩm vấn phòng chỉ còn mỗi Henry và cơ giáp.
“Hả! Mình cũng phải báo tin cho lớp trưởng Mục Căn mà!” Henry bấy giờ mới cất giọng chậm tiêu. Cơ mà…
Cơ giáp thiếu một cẳng chân nom thiệt đáng thương.
Henry có chút khó xử, song đúng lúc này, tiếng chuông tập hợp vang lên, cậu ta buộc phải đi.
“Chờ cuộc thi kết thúc tao sửa chân cho mày nhen.” Henry nhìn lướt cơ giáp nọ lần cuối, rồi cũng xoay người chạy ra ngoài.
Không ai chú ý tới việc nhỏ phát sinh trong gian phòng này. Tại phòng hội nghị, tầm mắt mọi quan chức Quân đội đều tập trung ở chỗ Mục Căn. Giờ phút này, Mục Căn đang cầm kết quả “thẩm vấn” trên tay.
“Ngăn cản Học viện quân sự Colton (tinh hệ số 5 78,12,60) tiếp viện Học viện quân sự Horsey (tinh hệ số 1 11,25,98).”
Tụi Henry thu được kết quả thẩm vấn, Mục Căn dĩ nhiên cũng nhận được, trong tay Mục Căn là kết quả thẩm vấn cuối cùng, nhiều hơn đại bộ phận học sinh khác một điều.
Một điều hết sức mấu chốt.
“Vận chuyển tù binh Học viện quân sự Colton.”
Chỉ có một cơ giáp thú nhận tin này, nhiệm vụ của nó không giống cơ giáp khác lắm. Theo như lời khai, sau khi đánh bại Học viện quân sự Colton, nó sẽ lãnh đạo những cơ giáp dư lại vận chuyển số học sinh còn thừa lên thuyền vận tải, bắt họ về căn cứ.
Nếu tiếp viện của Học viện tổng hợp đế quốc không đuổi tới đúng lúc, số phận chờ đợi Colton đại khái chính là toàn viên bị bắt!
Biết nhiệm vụ của các thuyền vận tải xong, toàn thể học sinh Colton lâm vào ưu tư.
Nhưng – lời khai của mấy cơ giáp lại hé lộ một tin tức khiến người ta phấn chấn: “Căn cứ”!
Nơi giam lỏng tù binh học sinh, mục tiêu nhiệm vụ của họ: Ngài Nguyên soái và ngài đại tướng rất có khả năng cũng ở đó!
Tuy nhiên, điều làm họ uể oải là: Chỉ khi nhóm cơ giáp hoàn thành nhiệm vụ, tọa độ căn cứ mới tự động xuất hiện trên lộ tuyến dẫn đường của thuyền vận tải, hôm nay họ đánh bại cơ giáp, manh mối quan trọng cứ thế bị chặt đứt —
Các cơ giáp đều thành thật khai báo, họ cũng biết được nội dung nhiệm vụ của chúng, song những nội dung ấy thiệt tình chẳng ích lợi bao nhiêu, bên trong không tiết lộ thêm thông tin hữu dụng hơn, Học viện quân sự Horsey đề cập trong đó đã bị knockout, dù họ có tiến đến địa điểm kế tiếp cũng không được cái nước gì.
Mục tiêu nhiệm vụ là Nguyên soái và đại tướng đang bị nhốt nơi nao?
Đây là manh mối trọng yếu nhất với đám học sinh. Nhưng lại là manh mối mà chỉ khi họ thất bại trong nhiệm vụ rồi bị bắt mới biết, bây giờ họ đánh bại kẻ địch thì biết bằng cách nào!
Tiếp tục đến tinh hệ số 1 – tọa độ của Học viện quân sự Horsey, xem thử có tồn tại manh mối khác không – lựa chọn trước mắt trong lòng tuyệt đại đa số người là đây.
Làm vậy chỉ có một vấn đề: Tinh hệ số 1 thực sự quá xa! Hiện thời, nhiên liệu của họ vừa đủ đến bên kia, dẫu trên đường đi có thể “đánh cướp” thêm nhiên liệu, nhưng chưa hẳn sẽ tới kịp thời gian. Tuy nhiệm vụ bảo không hạn chế thời gian, song hết thảy học sinh tại đây đều biết: Thời gian thi đấu của họ chỉ có bốn ngày, bây giờ thời gian còn lại chưa đầy hai ngày!
Đi tinh hệ số 1, thoạt nhìn là lựa chọn duy nhất của họ.
Nhưng —
Alvin nhíu mày.
Cứ cảm giác đó là cạm bẫy.
Trên đường hoàn thành nhiệm vụ có rất nhiều cạm bẫy, cho phép thất bại giữa đường, miễn là cuối cùng có thể làm xong nhiệm vụ hệ thống phân phối, bọn họ vẫn hoàn tất mục tiêu thành công.
Manh mối chỉ có một, nhưng muốn đến nơi chứa manh mối lại quá tốn thời gian, thậm chí hại họ không kịp hoàn thành nhiệm vụ — một đề lựa chọn không có nhiều mục chọn.
Alvin do dự.
Hắn quay đầu, trông thấy anh mình bên cạnh.
Từ nhỏ đến lớn, mỗi khi quay đi, hắn sẽ nhìn thấy dáng vẻ Avery lặng lẽ dõi theo bóng lưng mình, hôm nay hắn cũng quay lại, nhưng phát hiện người Avery đang nhìn chẳng phải mình.
Người Avery đang nhìn, là Mục Căn.
Tổng chỉ huy của Học viện tổng hợp đế quốc – Mục Căn, nhân vật mà hồi trước Alvin chưa từng chú ý, hắn vẫn tưởng tổng chỉ huy Đế tổng là Brad của bộ chỉ huy ấy chứ.
Giờ khắc này, vị tổng chỉ huy không bắt mắt ấy đang nâng cằm, bản mặt như lạc vào cõi thần tiên.
Alvin lại nhíu mày.
“Tổng chỉ huy Mục… Mục Căn, xin hỏi giờ cậu đang nghĩ gì vậy? Phải chăng cậu có phát hiện mới rồi?” Hắn đang nhắc khéo Mục Căn đừng thất thần nữa.
Mục Căn lại không trả lời.
Mãi đến lúc Alvin hỏi thêm lần nữa, bấy giờ Mục Căn mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng mà ngoảnh lại.
“Người Đổ Bộ là thuyền vận tải nha!”
Cậu thốt một câu mà cả đám chả hiểu mô tê chi.
“Nhiệm vụ giao cho trí não của thuyền vận tải là vận chuyển tù binh Colton, họ bảo thuyền vận tải đều được chuẩn bị để vận chuyển tù binh, mà Người Đổ Bộ cũng là thuyền vận tải…”
Nói đoạn, Mục Căn đứng lên, xoay người chạy đến chỗ Người Đổ Bộ cách đó không xa. Thấy cậu rời đi, học sinh Đế tổng rối rít bám gót cậu, Alvin cũng chạy theo.
Một đống người chen chúc trong khoang điều khiển của Người Đổ Bộ, nhìn Mục Căn bận rộn trên bàn điều khiển, chỉ thấy ngón tay cậu gõ như bay lên đủ loại phím ấn, rồi tầm mắt ai nấy dừng tại một tọa độ hiện lên màn hình vào phút chót.
“Nhiệm vụ: Chở tù binh Học viện tổng hợp đế quốc đến căn cứ (tinh hệ số 11 11,67,26).”
Lắc lắc ngón tay thả lỏng chốc lát, Mục Căn thoáng nở nụ cười xấu hổ: “Quả nhiên không sai… Người Đổ Bộ là thuyền vận tải của quân địch, hình như… tụi mình bị tóm ngay từ đầu rồi, tụi mình cũng là tù binh.”
Cả bọn cùng 囧!
Bình luận
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1