chương 165/ 274

Tại Học viện quân sự đế quốc, các học sinh được lựa chọn đủ loại môn chuyên ngành, tỷ lệ học phần của môn chuyên ngành tự chọn quyết định chuyên ngành chủ đạo của học sinh.



Chẳng hạn, Olivia chọn Thao tác cơ giáp, Thao tác chiến hạm, Chỉ huy chiến hạm, Nghiên cứu chiến lược chiến thuật, Đấu vật cận chiến, cuối cùng đạt được 30 học phần với hai môn khoa Chỉ huy, gồm: Chỉ huy chiến hạm và Nghiên cứu chiến lược chiến thuật; 10 học phần với môn Thao tác cơ giáp khoa Cơ giáp; 10 học phần với môn Thao tác chiến hạm khoa Chiến hạm… Căn cứ vào phương pháp bình chọn của học viện, Olivia vẫn là học sinh khoa Chỉ huy.

Dưới tình huống này, tuy Olivia là học sinh khoa Chỉ huy, nhưng đồng thời, hắn cũng hết sức thông thạo cách thao tác chiến hạm. Nhằm thao tác chiến hạm tốt hơn, hắn còn đặc biệt tìm tòi lịch sử phát triển của chiến hạm qua các thời đại, thậm chí luyện tập thao tác với model đời cũ trong hệ thống ảo của mạng quân đội.

Thực chất, căn cứ cơ giới chính là chiến hạm phức tạp hơn chiến hạm mấy trăm lần, rất nhiều hoa tiêu của căn cứ cơ giới đều đi lên từ vai trò điều khiển viên ưu tú. Chiếu theo ý định ban đầu của Olivia, hắn đại khái sẽ thực tập tại một căn cứ cơ giới lớn, sau đó chính thức trở thành sĩ quan của căn cứ. Bằng thành tích và tư chất của hắn, ắt hẳn sẽ bắt đầu từ sĩ quan, trải qua chừng hai năm học tập và tích lũy được kinh nghiệm dẫn đội nhất định, hắn có thể thành công biến thành thuyền trưởng của phi thuyền quân sự rồi, quân hàm cũng sẽ nâng lên từ từ, rồi khi gom góp được kha khá công trạng, sẽ có tư cách trở thành hạm trưởng của chiến hạm…

Nếu thuận lợi, mười năm sau biết đâu hắn sẽ thành… phụ tá của trưởng quan tối cao tại một căn cứ cơ giới bình thường.

Tiền lương của phụ tá cũng chẳng ít đâu nha ~

Đại tá ba mươi tuổi lộ diện nghe vào tai cũng rạng rỡ tổ tông lắm thay! (← tổ tông cưng là ai rứa…)

Olivia còn trộm nghĩ thế này, khi ấy chắc là có thể thực hiện một cách vẻ vang rồi, thời gian cũng không muộn lắm.

Đây là con đường thăng tiến vô cùng chính thống, 99% sĩ quan trẻ tuổi đều ấp ủ tiết tấu lên chức như vậy, nhưng chỉ chưa đầy 1% nhân tài xuất chúng trong số họ mới có khả năng tiến hành hoàn toàn theo trình tự này.

Thủ lĩnh bảy năm liên tiếp của học viện quân sự hàng đầu đế quốc tốt nghiệp, tiền đồ xán lạn của hắn chỉ vừa cất bước đi đầu tiên!

Nhất quyết phải trở về — ăn no rồi, Olivia thấy tỉnh táo trở lại, lập tức dời lực chú ý lên bàn điều khiển lần nữa.

Tuy nói căn cứ cơ giới thực chất là chiến hạm phức tạp hơn chiến hạm mấy trăm lần, song Tokto Lanhaida lại sử dụng hệ thống thao tác bằng tay khác biệt rõ ràng với hệ thống phổ biến thời nay!

Hệ thống khó nhằn như thế, cho dù là mấy trăm năm trước, tại cái thời hệ thống thao tác bằng tay làm chủ, nội học thuộc toàn bộ nút ấn đã tốn của lũ tay mơ tối thiểu ba ngày!

Nhưng kỳ lạ thay, Olivia lại cảm giác những nút ấn này rất đỗi quen thuộc.

Giống như lúc mới thông qua nghiệm chứng quyền hạn, hắn theo trực giác muốn tìm kiếm công tắc khởi động phòng ngự, hệ thống tự kiểm tra và nguồn điện dự bị, vị trí mà tầm mắt rơi xuống vừa khéo là ba nút kia.

Thời điểm đó hắn còn cảm khái một câu, rằng người thiết kế bàn điều khiển có tính người ra phết, giờ nhớ đến lại thấy căn bản không phải như vậy!

Trên chiến hạm hiện đại cũng có nút ấn cùng chức năng, nhưng vị trí đặt lại bất đồng với bàn điều khiển này.

Trong quá trình ấn nút đầy quen thuộc, nội tâm Olivia không ngừng dâng trào cảm giác như đã từng quen biết, nút bấm đành rằng rắc rối, song rất nhiều nút chức năng đều cực kỳ tương tự với thói quen sử dụng của hắn…

Đầu óc xẹt qua một hình ảnh! Olivia rốt cuộc minh bạch lý do: Xe! Chiếc xe mà bác Alpha tặng mình! Phương thức thiết lập nút ấn trên bàn điều khiển của nó giống y xì cái này!

Chiếc xe được ông Boone – chủ tiệm sửa xe tại phố mua bán – cải tạo, ngoại trừ bề ngoài còn giữ nguyên hình dáng xuất xưởng, bên trong đã được cải biến toàn bộ! Đặc biệt là bàn điều khiển! Phức tạp hơn xe huyền phù phổ thông nhiều, bàn điều khiển trên xe của Olivia dư sức sánh ngang với chiến hạm cỡ nhỏ!

Có khi rối rắm hơn cả chiến hạm, chiến hạm thời nay toàn dùng hệ thống thao tác trí năng, mà xe được ông Boone cải tạo lại điều khiển bằng tay hoàn toàn!

Thử thêm vài lần, Olivia càng khẳng định phỏng đoán trong lòng, ôm tâm trạng thăm dò mà nhấn thử mấy nút, phát hiện căn cứ thực sự hành động theo mệnh lệnh của mình, kinh hỉ trong lòng hắn lại tăng thêm một phần!

Olivia cẩn thận xem xét mức độ hư hại của căn cứ.

Mức độ hư hại: 34%

Nhờ chụp phòng hộ dâng lên đúng lúc, bộ vị nòng cốt của căn cứ không bị ảnh hưởng.

Có điều, cũng không thể hoàn toàn nói thế, đáy căn cứ có một bản kim loại bị hư hỏng nghiêm trọng, tuy trước mắt chưa tạo thành bất cứ hậu quả gì, nhưng xét thấy vị trí của nó tương đối nhạy cảm, Olivia biết phải nhanh chóng sửa lại nó.

Song Olivia vẫn không rõ ban nãy căn cứ gặp phải cái gì, toàn bộ hệ thống camera giám sát thả ra ngoài sớm nhất đã hư hại triệt để, chẳng quay chụp được hình ảnh đáng giá nào. May mà trên căn cứ còn ba mươi hai camera dự phòng, tại thời điểm xóc nảy không mạnh lắm, Olivia dự định thả một cái, song camera chỉ kịp truyền về một hình ảnh mơ hồ liền tắt ngóm.

Lục tục thả thêm năm cái nữa, rốt cuộc Olivia cũng miễn cưỡng làm rõ tình cảnh hiện tại: Hắn đây là… xuyên việt?

Camera cuối cùng truyền về một đoạn hình ảnh hết sức rõ nét, sau lưng Tokto Lanhaida được chụp phòng hộ bao phủ chặt chẽ có một cửa động màu đen méo mó.

Đó là thứ Olivia chỉ từng trông thấy trong sách giáo khoa, tên gọi “cổng trời”.

Thời mới được loài người phát hiện, cái thứ thường được gọi là lỗ đen này khiến người ta vô cùng sợ hãi, nhưng theo sự phát triển của khoa học, trang bị phản lỗ đen càng ngày càng cao cấp được ứng dụng lên phi thuyền, chiến hạm và căn cứ cơ giới, thậm chí nhân loại còn học được cách lợi dụng cổng trời.

Một đống tinh tệ chưa xác định được khai quật thông qua cổng trời, hết tinh hệ này đến tinh hệ khác bắt đầu bổ sung cho nhau, hoặc trao đổi, hoặc xâm phạm, văn minh cấp cao xuất ra văn minh cấp thấp…

… 2000 năm trước, sau khi cổng trời cuối cùng được phát hiện, thể tích vũ trụ chính thức xác định xong. Lần lượt từng văn minh cấp cao va chạm nhau, chiến tranh liên miên, cho tới khi quân đội đế quốc chiếm hết tinh hệ này đến tinh hệ khác, Hoàng đế Louis đệ nhất rốt cuộc hoàn thành công cuộc thống nhất vũ trụ!

Không có bất kỳ cái tên nào, đế quốc chính là đế quốc, tên của quốc gia toàn vũ trụ! Nhân dân toàn vũ trụ thuộc về một quốc gia!

Olivia và Mục Căn đều lớn lên dưới nền giáo dục ấy.

Ngày nay khi hết thảy cổng trời nguyên thủy bị trạm không gian thay thế, nếu không nhờ thành tích xuất sắc, Olivia thậm chí không nhận thức được đây là một cổng trời.

Cổng trời = Tinh hệ chưa bị phát hiện

Tên tinh hệ, tọa độ tinh hệ, tất cả đều là dấu chấm hỏi, nơi này cũng không phải phạm vi lãnh thổ của đế quốc.

Tỷ lệ xuyên qua cổng trời thành công cực kỳ nhỏ bé, rất nhiều vật chất bị hút vào cổng trời, chúng sẽ va đụng lẫn nhau trong quá trình đó, đa số sẽ tan rã trong cổng trời, lắc lư kịch liệt ban nãy chắc là kết quả bị va chạm mạnh rồi!

Ngoài cổng trời cũng chẳng an toàn, vật chất bị tan rã sẽ bắn tứ tung, rác rưởi thiên thể cuồn cuộn ngoài đó, quả thực ngang cơ với vành đai thiên thạch cao tốc có độ nguy hiểm cấp S!

Mãi đến lúc này, Olivia mới nghĩ mà sợ.

Thời gian mở lẫn địa điểm của cổng trời đều vô chừng, lúc nào cũng có khả năng đóng kín hay chuyển vị trí — nghĩ tới nội dung trên sách giáo khoa, Olivia vội vàng bắn hai viên tín hiệu về phía cổng trời. Chẳng đợi viên thứ ba bắn ra, cổng trời kia đã mỗi lúc một nhỏ, lốc xoáy dần hóa thành một điểm đen cực nhỏ, mãi tới khi biến mất hẳn.

Olivia trầm mặc nhìn màn hình, đoạn bố trí máy định vị theo phương pháp phát hiện tân tinh cầu ở đây, tiếp theo hắn chậm rãi bay khỏi vành đai thiên thạch này. Không có lực hút của cổng trời, những thiên thạch trở nên an tĩnh vô cùng, Olivia chả tốn bao nhiêu sức đã thoát khỏi đây.

Đến đây, năng lượng còn thừa của Tokto Lanhaida đã báo động. Olivia thay đổi phương thức vận hành thành tiết kiệm năng lượng nhất, lập tức tắt nguồn đèn, cuối cùng còn hạ hai tầng phòng hộ trong căn cứ.

Túm tiểu Bạo long dưới ghế ra, Olivia xách nó ra khỏi phòng điều khiển một cách chẳng hề dịu dàng.

Ngay khoảnh khắc kéo ra cửa bảo hiểm của tháp điều khiển, đám khủng long bản xứ canh giữ bên ngoài từ sớm liền giương nanh múa vuốt tấn công hắn! Thấy thế, Olivia chỉ quẳng tiểu Bạo long trong tay ra ngoài, rồi nói một câu:

“Bắt đầu từ giờ đến khi rời khỏi nơi này, tôi chính là trưởng quan tối cao ở đây.”

Olivia biết, từ giờ trở đi, hắn bị nhốt tại đây.

Không biết thời gian, không biết địa điểm, không biết nhà mình ở phương nao, hắn lạc đường rồi.

***

Năm 393 lịch Ánh Sao.

Mục Căn lấy thành tích kiểm tra đánh giá A+ để hoàn thành việc học tại căn tin số ba của Học viện quân sự đế quốc một cách suôn sẻ, căn tin số ba sẵn lòng nhận cậu làm đầu bếp học việc chính thức, Học viện tổng hợp đế quốc chìa cành oliu cho cậu, giáo sư Mục Lan Toa của khoa Gây giống sinh mệnh và khoa trưởng của khoa Ẩm thực Đế tổng đều tỏ ý muốn cậu thành trợ giảng của mình.

Nhưng Mục Căn khéo léo từ chối hết.

Cự tuyệt công việc mình mong ước tha thiết, Mục Căn lựa chọn con đường tòng quân.

Hiện cậu là liệt binh bộ hậu cần của một phân đội nhỏ thuộc lực lượng không chiến tại quân đoàn thứ năm của đế quốc.

Nguyên nhân thôi thúc Mục Căn buông tay lý tưởng chỉ có một: Vì tìm kiếm Olivia mất tích.

Sáu tháng trước, sự kiện căn cứ Eustace Tasha mất tích được đặt lên là “sự kiện cổng trời Eustace Tasha”. Tại tọa độ gần nơi căn cứ biến mất, nhân viên điều tra phát hiện đại lượng vật chất cổng trời, chuyên gia phán định nơi này chắc chắn từng xuất hiện cổng trời!

Việc cổng trời xuất hiện mang ý nghĩa vô cùng trọng đại! Nó không chỉ đại biểu cho vùng đất chưa biết tên, của cải chưa xác định, mà đồng thời còn đại biểu cho nguy hiểm chưa rõ và kẻ địch tiềm tàng!

Bởi thời gian và vị trí cổng trời xuất hiện quá mơ hồ bất định, cổng trời mở ra một địa điểm đồng nhất, nhưng lần mở tiếp theo rất có khả năng sẽ thông tới địa điểm khác, muốn khai phá cổng trời nhất thiết phải đầu tư vô số nhân lực, vật lực, thời gian và tiền bạc, lại chưa chắc đầu tư có tỷ lệ thuận với sản xuất hay không, khá nhiều thành viên quốc hội bỏ phiếu chống trước việc khai phá cổng trời nhằm tìm kiếm người mất tích.

Liên tục hai lần bỏ phiếu, đề nghị khai phá cổng trời của Nguyên soái Rothesay đều thất bại.

Nhưng, cuối cùng người đồng ý kế hoạch của hắn lại là lão đối thủ: Thời điểm bỏ phiếu lần ba, Nashki chủ động tuyên bố toàn lực ủng hộ kế hoạch khai phá của Nguyên soái Rothesay.

Bấy giờ, kế hoạch khai phá không gặp trở ngại nữa. Sau mấy trăm năm, hai ngành quân chính của đế quốc lần đầu tiên đồng tâm hiệp lực nhất trí mục tiêu, nhanh chóng hoàn tất các công việc như chỉ định kế hoạch, chọn nhân viên cử đi, điều phái binh lính.

Đội ngũ của Mục Căn chính là một thành viên trong phần đông phân đội nhỏ bị phái đi khai phá cổng trời. Bọn họ sẽ công tác tại căn cứ tạm thời gian khổ và hoang vu này chẳng biết bao nhiêu năm, mãi đến khi cổng trời thành lập xong mới thôi.

Dưới tình huống gom đủ học phần, học sinh tốt nghiệp từ Học viện tổng hợp đế quốc chỉ cần tìm được công việc thông qua quá trình thực tập là có thể tốt nghiệp. Mục Căn chụp ảnh lần cuối với thầy cô và bạn học khoa Ẩm thực, ôm từng người một, đoạn vẫy tay tạm biệt tất cả.

Đối với Mục Căn mà nói, thời kỳ cắp sách đến trường của cậu đã chấm dứt

Mà thời gian thực tập của Học viện quân sự đế quốc vẫn chưa kết thúc, Mục Căn không trông chờ Olivia có thể trở về tham gia lễ tốt nghiệp đúng hạn nữa, giờ đây nguyện vọng duy nhất của cậu là: Ollie bình an trở về là tốt rồi.

Chỉ cần sống sót trở về là đủ.

Xét thấy tuổi thọ lâu dài của Cantus, Mục Căn quyết định làm việc chăm chỉ từ bây giờ, cố gắng để dành tiền, chăm sóc bản thân thật tốt, tranh thủ sống lâu hơn chút.

Cậu muốn cố gắng sống tới ngày Ollie quay về.

Một sự kiện mất tích ngoài ý muốn, vận mệnh của hai chàng trai cải biến hoàn toàn.

Bình luận





Chi tiết truyện