Đúng là… một người máy khó tin.
Argos ngồi nghỉ trên ghế lái mới tạm thời trang bị thêm, lẳng lặng nghĩ.
Quả thực cứ như một học sinh có năng khiếu cầm lái đứng đầu, hôm nay người máy bảo mẫu tên “Viên Đá” này đã là điều khiển viên quân hạm vô cùng xuất sắc. Hắn không chỉ học xong cách lái quân hạm, mà còn học được thuật chỉ huy dưới sự hướng dẫn như có như không của Argos.
Biết sao được, thời thế hiện tại quá rối loạn! Nơi nơi trên đường đều là cướp vũ trụ và lưu dân, quân hạm của họ vừa tiến vào tầm nhìn của mọi người đã hấp dẫn lực chú ý của hàng loạt lưu dân, nhóm lưu dân cho rằng đây là nhân viên quân đội phái tới cứu viện nên rối rít bám theo, băng cướp ngược lại bị uy hiếp ngay từ đầu, nhưng dựa vào kinh nghiệm dày dạn, chúng lập tức phát hiện người điều khiển quân hạm này căn bản không thuộc quân đội. Mất đi lực uy hiếp, quân hạm thoáng cái thành miếng thịt mỡ trong mắt cướp vũ trụ, băng cướp nào cũng muốn sáp lại gần xem có thể chiếm quân hạm làm của riêng hay không.
Lúc trước có nói rồi, đoàn người Pendra cuối cùng trốn đi với người máy toàn là già trong già, nhỏ trong nhỏ, rặt dân chúng phổ thông. Hơn nửa trong số họ là công nhân máy móc phụ trách công đoạn nhỏ xíu nào đó tại vô số nhà xưởng trên tinh cầu, vừa không biết kỹ thuật chế tạo máy móc cao cấp, vừa mù tịt cách thao tác quân hạm. Cộng thêm dân Pendra hầu như chả mấy khi đi tinh hệ nào nằm ngoài tinh hệ của họ học tập, miễn bàn đến kỹ năng chỉ huy chiến thuật chiến lược mà chỉ trường quân đội mới dạy, cái này họ lại càng không hiểu.
Argos – nhân vật chuyên nghiệp duy nhất trên quân hạm – lại đang trọng thương, nhận thấy người máy đã có thể điều khiển phi thuyền thì hắn hôn mê lần nữa. Chờ hắn tỉnh lại giữa xóc nảy kịch liệt, người máy Viên Đá kia đã dẫn dắt toàn thể người máy và nhân loại trên thuyền ép lui băng cướp thứ hai tới đây tập kích.
“Xin lỗi, trong lúc ngài hôn mê, tôi đã tự tiện hành động.” Một mặt điều khiển quân hạm, người máy Viên Đá còn không quên giải thích.
“…” Argos rủ mắt nhìn thoáng qua người mình: Băng vải là mới, rõ ràng đã được thay.
“Xin yên tâm, trên quân hạm này có đầy đủ thuốc trị thương, vì ngài là người trọng thương duy nhất nên lượng dự trữ hiện tại vẫn đủ cho ngài dùng. Trong ba ngày ngài mê man, ngày nào tôi cũng thay băng và đút thuốc đúng hạn cho ngài.” Tựa hồ chú ý tới tầm mắt Argos, đầu của người máy Viên Đá quay 180 độ sang đây, giải thích một cách rất chi lễ phép.
Khóe miệng Argos cứng đờ, không thể không nói, hình ảnh người máy từ cổ trở xuống vẫn duy trì động tác ban đầu và tiếp tục điều khiển quân hạm, chỉ có đầu xoay hết qua đây trông hơi đáng sợ.
“À.” Argos giật giật khóe miệng, cũng không nói lời cám ơn.
Thân là người phản đối thể sinh mệnh phi tự nhiên vô cùng cương quyết, Argos ngay từ đầu đã kháng cự sinh mệnh máy móc. Đặc biệt là vài năm trước, sau khi Nguyên soái Rothesay bị vây khốn trong hệ thống trí não của Quân đội, cơ hồ mỗi lần hắn đều đề xấp dự luật sửa đổi “Ấn bản thứ 53 về Điều lệ Quản lý tổng hợp người máy giữa các hành tinh” tại hội nghị, kiến nghị gia tăng năm mươi điều khoản nhằm tiến thêm một bước hạn chế sự phát triển của người máy trí năng, đồng thời kiểm soát và giám sát chặt chẽ hơn các nhà xưởng, cũng như cửa hàng tư nhân của sản phẩm máy móc trí năng.
Tại phương diện máy móc trí năng, Argos là phái bảo thủ không hợp với bề ngoài trẻ tuổi của hắn tẹo nào.
Chưa bao giờ sử dụng bất cứ người máy nào, với thuộc hạ dưới trướng cũng nghiêm khắc hạn chế sản phẩm máy móc khảm trí não, nhưng cũng nhờ thế mà khi tai nạn bùng nổ, đội quân của Argos thành đội bị tổn thất nhỏ nhất.
Argos thực sự hạ lệnh tuyệt sát đối với toàn bộ người máy trong phạm vi đế quốc, thông báo mệnh lệnh lại vì nhiệm vụ mà chậm trễ, nhưng lệnh tuyệt sát đến nay vẫn nằm trong tay hắn. Argos lặng lẽ sờ sờ mảng da dưới cánh tay, con chip lưu mệnh lệnh đang chôn dưới mảng da này, kênh ban bố nhiệm vụ chưa bị kẻ địch phá hư, hắn có thể tức khắc hạ lệnh sau khi hoạt động được.
Ngay lúc Argos rơi vào trầm tư, phòng điều khiển bỗng vang lên tiếng chuông, người máy Viên Đá ấn mở cửa bên trong, một người máy khác từ ngoài chạy vào.
“Chào ngài, ngài rốt cuộc cũng tỉnh lại.” Đầu tiên, người máy tên Tròn Tròn lễ phép thăm hỏi Argos một tiếng, rồi lập tức quy củ nói rõ lý do đến.
“Chúng ta nhận được tín hiệu cầu cứu từ một chiếc phi thuyền dân dụng gần đây, trên phi thuyền có hai trăm người, trước đó họ bị cướp vũ trụ cướp bóc, toàn bộ vật tư đều bị đoạt, hiện không còn chút năng lượng nào, hy vọng có thể gia nhập quân hạm chúng ta.” Người máy Tròn Tròn nói, giọng hắn là loại âm máy móc thông dụng nhất trên thị trường, trên cơ bản mười người máy thì hết tám người nói chuyện bằng giọng này.
Người máy dừng một chốc, lại bồi thêm một câu: “Trên thuyền có một nửa nhân loại đồng ý tiếp nhận họ, một nửa phản đối, nhân số song phương vừa vặn bằng nhau, nên họ muốn tôi đến đây hỏi ý kiến quý ngài này.”
Argos nhíu mày theo thói quen, song ngay tiếp theo lại ngầm ăn đau vì kéo đến miệng vết thương.
Đối với Argos đã quen nắm quyền và được tất cả mọi người nghe lệnh, hôm nay quyền quyết định lại rơi vào tay chỉ bởi bản thân là kẻ phá vỡ cân bằng nhân số, quả… có chút không tự nhiên lắm.
Hai người máy trong khoang điều khiển đều chĩa màn hình tối về phía Argos.
“Ý kiến của nhóm người máy thì sao?” Argos chợt nảy sinh một ý niệm, hắn hỏi lại người máy đến báo cáo tin tức.
“… Người máy không được phép phát biểu ý kiến.” Màn hình tối của người máy nọ lóe lóe, lát sau mới đáp.
“Vậy cậu đi thu thập ý kiến của tất cả người máy trên thuyền rồi nói cho ta biết, nhớ kỹ, không phải ý kiến của chủ nhân họ, mà là chính bản thân họ.” Argos nói xong, người máy Tròn Tròn cúi chào, rồi chạy ra ngay.
Hồi lâu sau, hắn lại ấn chuông cửa.
“Bên ngoài có tổng cộng bốn mươi tám người máy, toàn bộ đều muốn tiếp nhận nhân loại trên phi thuyền kia.” Người máy thành thật nói.
“Vậy còn cậu?” Argos liếc mắt, chuyển sang nhìn người máy Viên Đá.
“Tôi?” Người máy Viên Đá lại xoay đầu 180 độ qua đây, đáp dứt khoát: “Tôi hy vọng họ gia nhập.”
“Tại sao? Tại sao các cậu lại muốn thu nhận nhân loại trên phi thuyền lạ?” Argos tiếp tục nhíu mày, sau đó lại ngầm bị đau.
“Điều thứ 13 trong Ấn bản thứ 53 về Điều lệ Quản lý tổng hợp người máy giữa các hành tinh.” Hai người máy khó được lần đồng thanh mở miệng.
“Người máy nhất định phải giúp nhân loại đang bị đe dọa tính mạng.”
Đằng sau điều khoản không hề bổ sung quy định giới hạn đối với an toàn của người máy, chứng tỏ người đặt ra điều lệ đã suy xét đến khả năng người máy sẽ hủy diệt bản thân vì điều này.
Argos lặng thinh.
“Nhưng quy tắc không còn tồn tại nữa rồi mà? Không phải các cậu tự do rồi sao?” Mãi sau hắn mới lên tiếng
“Song quy tắc đã ghi tạc vào trí não.”
“Tự do tức là muốn làm gì thì làm ư?”
“Vậy chúng tôi muốn về nhà.”
“Phải, dù thế nào cũng muốn về nhà.”
Hai người máy tựa hồ bị câu hỏi đột ngột của hắn làm bí, sau một hồi cậu một câu tôi một lời, logic lộn tùng phèo, cả hai có vẻ đã chỉnh sửa xong quan hệ giữa “quy tắc biến mất” và “tự do”.
“Về nhà, chính là tự do chúng tôi muốn.” Hai người máy nhất tề nhìn Argos.
Cho nên, “về nhà” cũng là lựa chọn theo bản năng của hai người máy sau khi thoát khỏi “quy tắc” sao?
Cho nên, “giúp nhân loại đang bị đe dọa tính mạng” cũng là nhận định chủ động hoàn toàn xuất phát từ ý thức bản thân khi không bị ràng buộc nữa?
50% nhân loại trên quân hạm hy vọng cứu đồng bạn mình, 50% khác thì lo lắng những lưu dân này sẽ tạo thành uy hiếp với an toàn của mình, thành ra cự tuyệt giúp họ. Trong khi đó, 100% người máy sở hữu ý thức tự do lại lựa chọn “nghĩ cách cứu viện” ư?
“Cho những nhân loại kia vào.” Argos nói thẳng lựa chọn của mình, hắn không nhận ra bản thân vừa vô thức dùng từ “nhân loại” mà chỉ người máy mới dùng.
“Nhưng đừng trực tiếp cho họ vào khoang sinh hoạt, bên dưới loại quân hạm này có hệ thống lao ngục, tạm thời nhốt họ trong đó, điều tra tư liệu cá nhân rõ ràng, quan sát vài ngày hẵng cho vào.” Tiếp theo, Argos phát mệnh lệnh, liếc nhìn người máy Viên Đá: “Công tác điều tra giao cho cậu, biết làm thế nào không?”
“Tôi biết.” Người máy Viên Đá tức khắc khom người: “Nhà tôi nuôi rất nhiều súc vật, mỗi khi có súc vật mới, chúng tôi luôn nhốt chúng tại chuồng cũ vài ngày, xong mới cho chúng tiếp cận đàn gia súc cũ.”
Nhằm gia tăng độ tin cậy, Viên Đá còn bổ sung: “Viên Đá là người máy bảo mẫu hết sức ưu tú.”
Argos lại nín thinh.
Hắn phất phất tay, lệnh Viên Đá tự đi thu xếp công việc. Sau đó với tư cách một người đứng xem, hắn thấy người máy bảo mẫu thần kỳ này thuận lợi an trí nạn dân trong phi thuyền bằng phương pháp vô cùng ổn thỏa, rồi lại dùng cách thức cực kỳ cao minh tóm được ba tên cướp vũ trụ nội ứng trà trộn trong đám nạn dân.
Năng lực thực dụng ghê! Có một trợ lý như vầy cũng không tồi nha… Chờ Argos ý thức được, suy nghĩ này đã xẹt qua xẹt lại trong đầu hắn mấy lượt.
Tác giả của trình tự thẩm vấn được Argos tán dương nhiệt liệt là người máy Pi, thân là người máy ham đổi mới chương trình nhất nhà, Pi tận lực dùng chương trình cải thiện sinh hoạt nhà mình, siêng năng cải tiến chương trình của tất thảy người máy, ngay cả máy ấp trứng mà Mục Căn mua cũng không bỏ qua, hôm nay máy ấp trứng ấy sắp được hắn nâng cấp thành người máy ấp trứng rồi đó nghen!
~(≧▽≦)/~
Những nạn dân mang đến hỗn loạn, lo lắng, sợ hãi, cùng với…
Tin tức từ phương xa.
Argos từng cho rằng biểu cảm của người máy vĩnh viễn không thay đổi, họ không có cảm xúc, không hiểu bi thương, không biết vui mừng, chỉ là một đống kim loại.
Cơ mà —
Một nạn dân mang theo một tờ báo điện tử chữ to. Đó là báo của hành tinh Bạch Lộ, phía trên đăng địa chỉ chính xác, cũng như ảnh chụp và tên tuổi của hết thảy người mất tích tại hành tinh Bạch Lộ.
Chiếc phi thuyền nọ cũng vì nhìn thấy tờ báo mà quyết định đi hành tinh Bạch Lộ tị nạn, rồi tờ báo rốt cuộc rơi vào tay vài người máy. Song Argos chú ý thấy nhóm người máy không phải đang xem thứ họ đang cần gấp – tọa độ của hành tinh Bạch Lộ đằng sau báo, mà là danh sách nhân khẩu mất tích.
Nhóm người máy biểu hiện kỳ quái không thể tả.
Họ cứ như đang đơ máy vậy, cứ nhìn mãi không thôi.
Lúc Argos tưởng mấy người máy bị trục trặc, nhịn không được lên tiếng hỏi thăm, người máy Viên Đá rốt cuộc ngẩng đầu lên.
Viên Đá cung kính đặt tờ báo lên tay Argos, chỉ vào chỗ nào đó trong danh sách dày đặc: “Đây là tôi, đây là Tròn Tròn, đây là Tiểu Hắc, còn có… Số 21.”
Mấy người máy xen lẫn trong hàng loạt ảnh chân dung nhân loại nom đặc biệt bắt mắt, tương tự như tin tức mất tích của nhân loại, ảnh chụp, tên, giới tính giọng nói của họ… đều được liệt kê đầy đủ, đặt kế bên thông tin của nhân loại một cách bình đẳng.
“Chúng tôi cứ lo lắng chủ nhân không cần mình nữa, giờ thấy danh sách này… Chúng tôi vui lắm.”
“Thực, thực sự vui lắm.”
Thế rồi, Argos liền thấy màn hình tối của người máy Viên Đá xuất hiện ký hiệu mặt cười khả ái miễn bàn.
^_^
Hóa ra, đây chính là điệu bộ vui vẻ của người máy.
Argos chăm chú nhìn ký hiệu kia thật lâu
Bình luận
- Chương 274
- Chương 273
- Chương 272
- Chương 271
- Chương 270
- Chương 269
- Chương 268
- Chương 267
- Chương 266
- Chương 265
- Chương 264
- Chương 263
- Chương 262
- Chương 261
- Chương 260
- Chương 259
- Chương 258
- Chương 257
- Chương 256
- Chương 255
- Chương 254
- Chương 253
- Chương 252
- Chương 251
- Chương 250
- Chương 249
- Chương 248
- Chương 247
- Chương 246
- Chương 245
- Chương 244
- Chương 243
- Chương 242
- Chương 241
- Chương 240
- Chương 239
- Chương 238
- Chương 237
- Chương 236
- Chương 235
- Chương 234
- Chương 233
- Chương 232
- Chương 231
- Chương 230
- Chương 229
- Chương 228
- Chương 227
- Chương 226
- Chương 225
- Chương 224
- Chương 223
- Chương 222
- Chương 221
- Chương 220
- Chương 219
- Chương 218
- Chương 217
- Chương 216
- Chương 215
- Chương 214
- Chương 213
- Chương 212
- Chương 211
- Chương 210
- Chương 209
- Chương 208
- Chương 207
- Chương 206
- Chương 205
- Chương 204
- Chương 203
- Chương 202
- Chương 201
- Chương 200
- Chương 199
- Chương 198
- Chương 197
- Chương 196
- Chương 195
- Chương 194
- Chương 193
- Chương 192
- Chương 191
- Chương 190
- Chương 189
- Chương 188
- Chương 187
- Chương 186
- Chương 185
- Chương 184
- Chương 183
- Chương 182
- Chương 181
- Chương 180
- Chương 179
- Chương 178
- Chương 177
- Chương 176
- Chương 175
- Chương 174
- Chương 173
- Chương 172
- Chương 171
- Chương 170
- Chương 169
- Chương 168
- Chương 167
- Chương 166
- Chương 165
- Chương 164
- Chương 163
- Chương 162
- Chương 161
- Chương 160
- Chương 159
- Chương 158
- Chương 157
- Chương 156
- Chương 155
- Chương 154
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1