chương 223/ 456

Chương 223: Hứa gia có nữ nhân. (1)

Thêm vào đó đoàn người càng được an bài đến cung điện Huyền Thúy cung xa hoa nhất trên đảo để nghỉ chân!

Nếu lão không phải là người hầu của Chu Minh thì Dư Long lão vạn vạn không hưởng thụ được như đãi ngộ này... Cung điện này xưa nay chỉ có đại tu sĩ được ở!

- Ừ... Tìm được đất nghỉ chân chưa? Bích Dao tông chư nữ như thế nào rồi?

Ninh Phàm điềm đạm hỏi.

- Bẩm Tôn chủ, chúng nữ nhân đã an trí thích đáng. Họ nghỉ ngơi ở Huyền Thúy cung, chủ nhân đi nghỉ ngơi trước, hay là đến trong đảo đi dạo một vòng trước?

- Huyền Thúy cung... Nghe nói Hoan Ma tông chỗ cung điện này xưa nay chỉ cho đại tu sĩ ở... Hứa Như Sơn, ngược lại rất có dụng tâm, nhưng mà chút hư lễ này vẫn chưa đủ để đánh động ta...

Trong lòng Ninh Phàm tự nói, ngược lại lấy ra một khối không bạch ngọc giản, sau khi đóng dấu thần niệm, giao cho Dư Long, hắn phân phó nói:

- Ngọc giản này có mười bảy loại vạn năm linh dược cần để ta luyện đan, ngươi đi đến dược phường trong đảo, thu mua cho ta, mỗi loại hai phần. Về phần bổn tôn, trước tiên trong đảo du lãm một phen, sau đó sẽ trực tiếp trở lại Huyền Thúy cung.

- Vạn năm linh dược sao? Dạ!

Dư Long không nhiều lời, hỏi Ninh Phàm cần linh dược làm gì. Nhưng lão ta nhận lấy ngọc giản, chưa hề rời khỏi.

Vạn năm linh dược, mỗi một cây tiện nghi nhất đều phải mấy chục ngàn tiên ngọc, còn là nếu đan dược quý trọng, bán hơn mấy chục vạn tiên ngọc cũng không kỳ quái.

Dư Long lão chính là tam chuyển luyện đan sư, nguyên anh sơ kỳ tu vi, cũng không có mấy trăm vạn tiên ngọc đi mua đan dược.

Lão ta đợi Ninh Phàm đưa tiền....

- Ngươi còn không đi? Muốn cãi lại mệnh lệnh của bổn tôn sao?

- Lão nô sao dám! Tuy nhiên... Tôn chủ... mua đồ... phải trả tiền a. Lão nô, lão nô không cầm ra nhiều tiền như vậy...

- Không sao, ngươi trực tiếp đi Hoan ma tông thuộc hạ dược phường lấy thuốc, bọn họ hơn phân nửa, không dám không cho.

- Cái... cái gì chứ, tôn chủ kêu lão nô tay không đi mua thuốc... cái này, này... Nơi đây là Hoan Ma tông a, có hóa thần trấn giữ tông môn. Tôn chủ uy danh tuy lớn, nhưng nếu ở địa giới của Hoan ma tông cướp thuốc, có phải không ổn hay không...?

Dư Long quanh thân run lên, lão không dám vi phạm mệnh lệnh của Ninh Phàm, nhưng càng không dám cướp thuốc trên địa giới của thập tông.

- Ngươi cầm lệnh tín này đi, ta đảm bảo ngươi vô sự!

Ninh Phàm cau mày, vỗ vào trữ vật đại, lấy ra một khối hắc ngọc lệnh tín, giao cho Dư Long.

Còn Dư Long, đầu tiên là ngẩn ra, âm thầm kỳ quái, cầm lệnh tín cái gì, đi Hoan Ma tông dược phường lấy thuốc, cũng không phiền toái...

Chẳng qua là sau khi ánh mắt của lão rơi vào hắc ngọc lệnh, lập tức chấn động mạnh một cái khó tin.

- Đây, đây là... Sẽ không sai... Vật này là Hoan Ma tông ‘Tổ lệnh’! Là tín vật của Hứa Như Sơn Hứa tiền bối! Vật này, sao lại ở trên tay tôn chủ...?

- Không nên hỏi, không nên hỏi nhiều!

- Dạ!

Dư Long cung kính cung tay, vội vã rời khỏi, rất sợ lại chọc giận Ninh Phàm.

Chẳng qua là trong lòng, sự sùng kính đối với Ninh Phàm lại lên cao đến tột đỉnh.

Cầm tín vật này, từ dược phường đòi lấy mấy chục cây vạn năm linh dược, tuyệt đối không khó khăn! Chẳng qua là Dư Long không cách nào lý giải chính là, lệnh tín của hóa thần tu sĩ Hứa Như Sơn, tại sao lại ở trong tay chủ nhân nhà mình.

Lời đồn đãi Hứa Như Sơn đó có tính cách cô tịch, chưa bao giờ cùng bất kỳ ngoại hải tu sĩ kết giao, càng không đem tín vật đưa cho bất kỳ người nào. Nhưng chủ nhân nhà mình, lại lấy được tín vật của Hứa Như Sơn. Đây tức là nói, trên Hoan Hợp tiên đảo này, chủ nhân mình vô luận làm bất cứ chuyện gì, chỉ cần không phải quá phá thiên, Hứa Như Sơn cũng che chở cho ngài!

Khó trách mình vừa mới lên đảo, liền lấy được Hoan ma tông phó tông chủ nghênh đón, đưa vào Huyền Thúy cung... Thì ra, rốt cuộc Hoan ma tông hóa thần lão tổ Hứa Như Sơn muốn lấy lòng chủ nhân nhà mình!

Có thể làm hóa thần lão quái chủ động lấy lòng... chủ nhân nhà mình bất phàm, bất phàm a! Mình đi theo một vị chủ nhân như vậy, không những không là chuyện xấu, mà là thiên đại hảo sự!

Dư Long tâm triều dâng trào, cầm ngọc giản lệnh tín bước đi.

Ninh Phàm nắm bàn tay thon của nữ thi, ánh mắt hơi ngưng trọng lại một chút.

Mười bảy loại vạn năm linh dược, là đan dược cần để chữa trị dung nhan cho Phong Tín nữ yêu, Trà Hoa nữ yêu.

Ngũ chuyển đan dược, Phục Dung đan...

Ninh Phàm kêu Dư Long lấy thuốc, là muốn dò xét ranh giới cuối cùng của Hứa Như Sơn, nhìn xem người này có thể hứa rất nhiều với mình, đòi hỏi nhiều tới trình độ nào.

Hắn có thể giúp Hứa Như Sơn, nhưng Hứa Như Sơn phải cầm ra đầy đủ lợi ích!

Ít nhất tánh mạng của 150 đầu hoang thú cũng không phải là 50 giọt minh nhũ có thể phân phát!

Nhất là giờ phút này Hứa Như Sơn bể đầu sứt trán, nhanh như chạy thục mạng, nếu Ninh Phàm còn không ngồi tăng giá một phen, cố gắng gõ một khoản của Hứa Như Sơn thì hắn là người ngu rồi.

Đan dược, pháp bảo, tiên ngọc, thậm chí... lấy ra Địa mẫu chi tâm!

Nếu vì Địa mẫu chi tâm, vì hy vọng hóa thần... dù hắn mạo hiểm một phen, giết hại 150 hoang thú, cũng không phải là không thể!

Tóm lại, hãy nhìn một chút Dư Long lấy đan dược có thuận lợi hay không, tới thăm dò một chút thái độ của Hứa Như Sơn đi. Còn có ba ngày, ba ngày sau... sẽ trả lời!

Trước chuyện này, trước tiên đi dạo một vòng ở Hoan Hợp tiên đảo đã.

Hoan Hợp tiên đảo là chỗ của Hoan ma tông, diện tích không tới bảy chục ngàn dặm, coi như là một nơi tiểu hình huyền không đảo, nhìn như không phù hợp địa vị Hoan ma tông thập tông.

Nhưng đảo này, khắp hòn đảo đều có linh quáng tạo thành với phẩm chất không tầm thường!

Đảo này quáng sơn giăng đầy, kim linh lực dư thừa, nếu tu luyện kim hệ công pháp, tốc độ so với Bồng Lai tiên đảo nhanh không chỉ gấp đôi.

Hoan Ma hải lấy sản xuất linh quáng mà nổi tiếng. Nơi này pháp bảo, binh khí có phẩm chất cao hơn so với ngoại hải những địa phương khác. Thậm chí, nơi đây có không ít linh thiết hiếm thế sản xuất, nghe nói chính là phụ linh linh thiết cấp phàm hư, khi rãnh rỗi có sản xuất. Mà buổi đấu giá cấp đại tu sĩ, thậm chí thỉnh thoảng sẽ đấu giá linh trang cấp địa huyền đó.

Bên ngoài đảo chiếm cứ một phần ba khắp đảo vực, dành cho ngoại lai tu sĩ nghỉ chân.

Bên trong đảo là Hoan ma tông đệ tử ở, cũng là chỗ tu luyện của họ.

Phía trên bên ngoài đảo, nhiều vô số vạn gia điếm phô, tạo thành vào khoảng hơn mười cái phường thị.

Mà bởi vì buổi đấu giá, Toái Giới bí cảnh, tu sĩ tới đảo này lại nối liền không dứt.

Gió biển mộc mạc, Ninh Phàm dắt nữ thi khôn khéo quyến luyến ở phường thị.

Trong dòng người, lấy kim đan chiếm đa số, dung linh vô cùng hiếm thấy, mà ích mạch tu sĩ, có thể tới đảo này phần nhiều là theo trưởng bối tới, nhìn thấy cảnh đời.

Hai bên đường phố có không ít tán tu, tự bày gian hàng. Loại gian hàng tạm thời này chỉ cần nộp 10 khối tiên ngọc là sẽ có thể được chấp thuận cho bày sạp.

Bình luận





Chi tiết truyện