chương 177/ 456

Chương 177: Chém yêu như ma, chiến công như mưa! (1)

Trong Cự tán quan, có hai tin tức, một tốt một xấu truyền ra vào lúc đó.

Tin tức xấu, Cự tán quan ngàn dặm linh mạch hủy hết, nhưng chuyện này một mình Tuyết tôn chịu đựng, tự xưng là vì chữa thương giải độc, mượn địa mạch lực.

Như vậy, cũng không có người thức thời truy cứu chuyện này nữa, chỉ tiếc cho dù yêu triều đã qua, Cự tán quan cũng tất bởi vì mất đi linh mạch, trở thành phế quan.

Tin tức tốt, tất nhiên là chuyện Tuyết tôn khỏi bệnh đã được giải độc!

Khoảng cách Ninh Phàm tiến vào Đại Tấn quốc thổ đã qua một tháng rưỡi, còn lại một tháng rưỡi đến ngày Truyền tống trận khai ra.

Hắn không còn thời gian trì hoãn nữa, phải đạt được chiến công!

Ngày quyết chiến tới gần, Tuyết tôn hạ lệnh, Vũ điện 19 Nguyên anh, tấn vệ 14 nguyên anh, hợp lại 33 người, mỗi một đội có 3 người, đều dẫn chiến bộ tiêu diệt yêu triều cứ điểm.

Yêu triều chi yêu, giết không hết, nguyên nhân của chuyện này chính là có Nguyên anh lão yêu ở đất thất thủ thiết trí “Điểm yêu thành”, lấy điểm yêu thuật điểm hóa tiểu yêu!

Loại điểm hóa thuật này có thể cưỡng ép đem phổ thông gia súc điểm hóa thành yêu, cũng có thể đem Ích mạch, Dung linh, Kim đan yêu vật cưỡng ép tăng lên gấp đôi yêu lực. Nhưng mà cái này chính là đề thăng chi yêu, trong mấy tháng hẳn phải chết, thần trí mơ hồ, trạng thái như điên cuồng.

Yêu triều chỉ trì hoãn, vì là yêu tướng hóa rồng tích góp thời gian, nhưng nếu mặc kệ không để ý tới, đối với nhất cử bình yêu cũng phiền toái.

Ninh Phàm phụ trách tiêu diệt là tây bắc vực Lăng Tuyệt đỉnh!

Nơi này có một yêu thành ở một dãy đỉnh núi, đặc biệt điểm hóa chim muông chi yêu, tin đồn có vài Nguyên anh lão yêu trấn thủ.

Bên ngoài Cự tán quan, một nhóm 21 tên chiến bộ Kim đan, 257 tên Tấn quốc Dung linh, ngồi “Tấn toa”, theo Ninh Phàm cùng mọi người chạy thẳng tới đỉnh Lăng Tuyệt!

Tấn toa là một phi thuyền hình thoi, độn tốc cực nhanh, không phải là lâu thuyền có thể so cùng nó. Nhưng khuyết điểm là chiếc thuyền này quá nhỏ, khó bày pháp trận phòng ngự, mà độn tốc của nó sinh phong, không phải là Ích mạch tiểu bối có thể chống đỡ, chỉ có trên Dung linh mới có thể ngồi lái.

Cũng đồng hành với Ninh Phàm là hai vị Nguyên anh, một là Giới Hưu, hai... là Vân Nhược Vi.

Họp thành đội là lấy lao tới Cự tán quan trước sau quyết định. Vân Nhược Vi tới gần cuối cùng mới đến tới, mà Ninh Phàm cùng Giới Hưu chính là chót hết mới đến.

Ninh Phàm cùng Vân Nhược Vi, giữa hai người có một tia lúng túng nhỏ. Đối với Ninh Phàm mà nói, ngày đó khinh bạc Vân Nhược Vi, thật sự là hành động bất đắc dĩ. Nhưng đối với Vân Nhược Vi, tâm ma thâm căn cố đế kia căn bản không phải một câu ân hận có thể lắng xuống.

- Chuyện ngày đó, xin lỗi!

- Chuyện Lan Nhược tự ta đã quên rồi, ngươi không cần lưu tâm! Ngược lại là ngươi, ngươi về chút lai lịch kia, ta đều biết, cũng không cần cậy mạnh. Nếu sau này trong yêu thành có Nguyên anh trung kỳ yêu vật, giao cho ta đối phó.

Vân Nhược Vi là Nguyên anh trung kỳ, Ninh Phàm lá bài tẩy tuy nhiều, rốt cuộc chẳng qua là nửa bước Kim đan, mặc dù có lá bài tẩy có thể kháng cự hạ Vân Cuồng một kiếm, cho dù hoành sát Kim đan chi yêu như con kiến hôi, cho dù có tứ chuyển luyện đan thuật, nhưng nếu thật cùng Nguyên anh trung kỳ chi yêu liều mạng sinh tử, nguy hiểm không nhỏ.

Lời nói của Vân Nhược Vi không có lòng khinh thị, thí dụ như, chém chết Nguyên anh chi yêu, đối phương yêu anh sẽ chạy trốn, chém chết yêu anh, độ khó không nhỏ. Nàng xem ra, Ninh Phàm rốt cuộc không phải Nguyên anh kỳ tu vi, sẽ không thể thuấn di, muốn hoàn toàn diệt đi lão yêu yêu anh, khó khăn...

Ninh Phàm không cãi lại, giải thích, đối với kế hoạch tác chiến, đều do Giới Hưu cùng Vân Nhược Vi chế định, mà hắn thì đứng lặng đầu toa thuyền, đứng chắp tay, nhắm mắt không nói.

Dưới chân là mọi chỗ phế tích, núi sông cũ, nơi nơi thương di.

Có từng đội yêu tộc không biết sống chết, linh linh tán tán, tụ ba tụ năm, chặn đánh Tấn toa.

Có phần lớn là Dung linh chi yêu, bất chợt có Kim đan, mỗi lần gặp phải Kim đan đỉnh phong chi yêu, trên thuyền tu sĩ đều âm thầm khẩn trương.

Nhưng bọn yêu vật hung ác làm bọn họ khẩn trương, lại thường thường chưa đến gần Tấn toa, thì có một cổ kiếm niệm màu mực như mực đen điểm ở trường không, tan ra. Kim đan sơ kỳ yêu vật trở xuống, cơ hồ vừa đối mặt liền từng nhóm chết đi. Sau đó bọn tiểu yêu bị Ninh Phàm một quyền băng toái, đánh thành phấn vụn!

Đốt Huyết đan luyện hóa trong người!

Sát ý khơi thông!

Cự Cốt quyết tấn thăng, đột phá cảnh giới thứ ba!

Công ngọc chiến công, tăng vọt như mưa!

21 tên chiến bộ Kim đan, ít nhất đều là Kim đan hậu kỳ, không ít cũng từng đi theo Nguyên anh khác đuổi diệt qua yêu triều, nhưng chưa bao giờ có tên Nguyên anh nào có thể ung dung như Ninh Phàm, một đạo kiếm niệm, hoành sát tiểu yêu!

Kiếm niệm là thần thông thật mạnh!

Chu Minh lão tổ này thật là đáng tiếc, sinh ở Vũ giới. Nếu hắn sinh ở Kiếm giới, nhất định được những Kiếm giới Toái hư coi trọng, thu làm môn tường đệ tử, hết lòng đào tạo, vạn năm sau, nhất định là một vị Toái hư kiếm đế!

Có Ninh Phàm một người đại bao đại lãm, những thứ Kim đan này ngược lại vui vẻ không liều mạng, chỉ thỉnh thoảng xuất thủ, giết tiểu yêu lọt lưới, an toàn là đệ nhất.

Kiếm niệm đối với niệm lực hao tổn trong mắt, nhưng Ninh Phàm có không ít đan dược khôi phục, một khi trải qua tiêu hao, lập tức bổ sung.

Ba ngày, cộng đi trước đi mười vạn dặm, Ninh Phàm chém yêu qua ngàn tên, chiến công đã có 25 vạn!

Mà lúc chém yêu, lúc một tên Kim đan đỉnh phong lão yêu chết đi, ngưng kết ra một viên đạo quả, bị hắn thu hồi.

Như vậy, trong trữ vật đại của hắn, có hai viên đạo quả! Cái này đúng là thủ đoạn nhanh chóng đề thăng tu vi sau khi hắn đột phá Kim đan!

Nhiệm vụ xếp bày Dung linh tu sĩ trận thế, sai phái Kim đan chiến bộ, những thứ này đều do Vân Nhược Vi cùng Giới Hưu phụ trách.

Ninh Phàm chỉ phụ trách quét sạch bọn yên cản đường!

Ba ngày sau, bọn họ đã gần đến Lăng Tuyệt đỉnh!

Ngoài ngàn dặm, một tòa đỉnh núi cao vạn trượng, như đao kích chọc trời, hiểm trở phi phàm ở đỉnh, một tòa yêu thành thật to mọc lên, hắc khí che trời.

Khắp bầu trời bị khói mù che đậy, khi Tấn toa ép tới gần, lập tức có yêu triều đông nghịt nhào ra từ trong thành, tinh lại có nhiều đến mấy vạn!

Một cổ điêu tàn, máu tanh yêu khí lan tràn ra, chính là chiến bộ Kim đan, tất cả từng tên sắc mặt kịch biến.

- Không ngờ tới! Trong Điểm yêu thành, lại điểm hóa nhiều yêu vật như vậy! Cũng may mấy chục ngàn yêu vật này phần lớn là Ích mạch Cầm tộc chi yêu, Dung linh chi yêu bất quá gần ngàn, Kim đan chi yêu bất quá vượt trăm. May là như vậy, yêu vật nơi đây đã vượt xa tu sĩ ngồi Tấn toa.

Có hơn bốn đạo quang hoa, từ trong yêu thành phi độn ra, đạp không mà đứng.

Bốn tên đều là Nguyên anh lão yêu!

Ba tên sơ kỳ, cảnh giới chưa ổn, tựa hồ cưỡng ép đề thăng tới Nguyên anh. Mà trung kỳ là một lão giả tóc bờm sư tử, tướng mạo bình thường, trong mắt lại lộ ra huyết sắc sâm sâm, mi tâm có một huyết sắc phù văn.

- Ha ha! Nhân tộc cuồng vọng, lại dám bằng chút nhân mã này xâm nhập thủ phủ của yêu tộc ta, giết!

Lão ta ra lệnh một tiếng, mấy vạn yêu triều, lập tức đứng như rừng trên yêu vân, cuốn tới từ ngoài ngàn dặm!

Yêu vân kia quá nhanh, chỉ sợ không tới mấy chục hơi thở phải đụng vào toa thuyền!

Trên Tấn toa, Giới Hưu cùng Vân Nhược Vi tất cả đều sắc mặt ngưng trọng.

- Không ngờ tới đối phương lại có bốn tên Nguyên anh, bất quá theo như Giới mỗ xem ra, ba người trong đó đều có bí pháp thôi sinh, thực lực kém lão đạo. Thế nhưng trung kỳ cũng là lão yêu thứ thiệt, thậm chí vô cùng có thể là bạn sinh chi yêu của yêu tướng kia...

- Không có biện pháp, Tóc bờm sư tử lão yêu giao cho ta đối phó, ba người còn lại do ngươi cùng Chu Minh đạo hữu chống lại một hai... Bỏ thuyền, xông ra giết!

Vân Nhược Vi một tiếng ra lệnh, 21 tên Kim đan hậu kỳ, 257 tên dung linh, chỉ có đón da đầu, từ trên Tấn toa phi độn mà lên, hợp bày trận pháp, nghênh đón yêu triều.

Bình luận





Chi tiết truyện