“Sao lại có thể như vậy được? Chiêu thức như vậy lại xuyên qua Di Hoa Tiếp Ngọc?”
Vũ Băng không tin nổi thốt lên.
“Không phục? Vậy tới tiếp một lần đi.”
Giang Minh cười cười nói.
Vũ Băng liền thi triển Di Hoa Tiếp Ngọc.
Giang Minh một tay đưa ra phía trước, nói:
“Mộc Nhã, nhìn cho thật kỹ.”
Nói xong vận nội công, một bông hoa hình nội lực trong suốt xuất hiện trước tay của hắn.
“Đây là … Tam Hoa Tế Nguyệt tụ kình?”
Mộc Nhã kinh hô lên, không thể ngờ được Giang Minh lại có thể thi triển được chiêu này.
Bông hoa xuất hiện, bắt đầu xoáy tròn, càng lúc xoáy càng nhanh, chớp mắt đã thành một viên cầu xoáy tròn.
“Chiêu này gọi là Lăng Hoa Tụ Kình.”
Giang Minh nói xong liền hất tay. Viên cầu xoáy tròn liền lao tới trước mặt Vũ Băng.
Vũ Băng mặt ngưng trọng, Di Hoa Tiếp Ngọc vận lên tầng thứ cao nhất.
Viên cầu xoáy tròn vừa chạm tới Di Hoa Tiếp Ngọc, một tiếng vù vù vang
lên. Không giống như Vũ Băng tưởng tưởng, viên cầu không có bị bật ngược trở lại. Ngay khi va chạm với vòng tròn bảo vệ của Di Hoa Tiếp Ngọc,
viên cầu xoáy tròn liền thuận thế xuyên thẳng qua Di Hoa Tiếp Ngọc.
Vũ Băng kinh hoàng, vội vàng nhắm mắt lại.
Ngay khi viên cầu sắp sửa đánh vào người Vũ Băng, Giang Minh liền phất tay, viên cầu liền biến mất.
Mộc Nhã trố mắt ra nhìn. Vũ Băng từ từ mở mắt ra, sau đó ngơ ngác nhìn xung quanh như thể tìm kiếm viên cầu kia.
Nhìn hai tiểu nha đầu lặng im đứng đấy, Giang Minh trong lòng buồn cười nói:
“Các ngươi nhìn kỹ chưa?”
Mộc Nhã lúc này mới òa lên:
“Oa, Giang Minh, tại sao ngươi lại có thể làm được như vậy?”
Vũ Băng trên nét mặt lại hiện ra vẻ mất mát uể oải. Tu luyện Minh Ngọc
Thần Công cùng Di Hoa Tiếp Ngọc mấy năm, nàng đối với Di Hoa Tiếp Ngọc
vô cùng có lòng tin. Vậy mà hôm nay lại bị Giang Minh hai chiêu liền
công phá. Hơn nữa hai chiêu này, Giang Minh đều chỉ cần rất ít nội lực,
lại có thể nhẹ nhõm công phá Di Hoa Tiếp Ngọc ba tầng của nàng.
Giang Minh nhìn tiểu nha đầu Vũ Băng, làm sao có thể không biết nàng đang nghĩ gì? Hắn liền đưa tay xoa nhẹ đầu nàng rồi nói:
“Ngươi cũng không cần buồn lòng. Di Hoa Tiếp Ngọc uy lực cũng không phải như ngươi tưởng tượng yếu như vậy. Chỉ cần ngươi càng tu luyện đến tầng thứ cao hơn, yếu điểm của Di Hoa Tiếp Ngọc cũng sẽ càng ít đi. Đến tầng thứ chín, vậy cũng phải người có công lực mạnh hơn ngươi mới có thể thi triển Ám Nguyệt đột phá Di Hoa Tiếp Ngọc.”
Vũ Băng nghe vậy trong lòng cũng có khởi sắc một chút.
“Được rồi, giờ ta giải thích cho các ngươi tại sao Di Hoa Tiếp Ngọc vừa rồi lại bị đột phá.”
Giang Minh cười cười nói, lập tức hai tiểu nha đầu cùng Diệp Lỗi bị hấp dẫn.
“Di Hoa Tiếp Ngọc bản chất chính là lợi dụng nội lực khí kình, tạo thành một vòng tròn hộ thể theo một quy luật nhất định. Khí kình sẽ xoay tròn xung quanh thân, một khi có lực tấn công tới liền thu hút lực tấn công
đó và quay một vòng ngược lại tấn công đối thủ.”
Trừ Vũ Băng ra, hai tiểu hài kia liền gật gù, ra vẻ hóa ra là như thế.
“Cũng bởi bản chân là xoay tròn, hiển nhiên sẽ có nhược điểm. Ở đây có
hai nhược điểm lớn, đầu tiên là vòng xoay. Nếu có một lực tấn công có
tốc độ xoay tròn lớn hơn Di Hoa Tiếp Ngọc, vậy liền xuyên qua Di Hoa
Tiếp Ngọc. Đây cũng là nguyên lý của Lăng Hoa Tụ Kình.”
Vũ Băng lập tức hiểu ra hỏi:
“Vậy nếu tốc độ vòng xoay đủ lớn liền không có vấn đề gì?”
Giang Minh gật đầu tiếp tục đáp:
“Thứ hai là lực xoáy. Nếu có một lực tấn công ngưng tụ đủ mức, liền có
thể không nhìn vòng xoáy mà vượt qua Di Hoa Tiếp Ngọc. Đây cũng là
nguyên lý cơ bản của Ám Nguyệt.”
“Vậy Ám Nguyệt chính là khống chế lực ngưng tụ lại một chỗ?”
Diệp Lỗi chợt cất giọng hỏi.
Giang Minh gật đầu đáp:
“Ngưng tụ kình lực nói dễ cũng thật dễ, nói khó cũng thật khó. Các ngươi cần chăm chỉ tập luyện khống chế lực lượng, thu phát tập trung tùy ý,
liền có thể ở cảnh giới thấp đánh bại cảnh giới cao hơn.”
Nhìn ba tiểu hài suy tư, Giang Minh mỉm cười lặng lẽ rời đi. Hắn biết
sau lần dạy dỗ này, ba người sẽ có những sở ngộ riêng, chắc hẳn sẽ có
ích cho bọn hắn trong tương lai.
…
Một tuần lễ liền trôi qua.
Nhìn ba tiểu hài nỗ lực trong sân, Giang Minh thầm gật đầu. Qua bài học
tuần trước, Vũ Băng đối với võ học hiểu được chợt tăng mạnh, thuận lợi
đột phá Minh Ngọc Thần Công đệ tứ tầng, hoàn toàn lĩnh ngộ được Minh
Ngọc Thần Chưởng thức thứ hai Vô Khuyết Chưởng. Minh Ngọc Thần Chưởng
chỉ bao gồm hai thức là Lạc Hoa Chưởng cùng Vô Khuyết Chưởng.
Mộc Nhã cùng Diệp Lỗi biến hóa không lớn, nhưng Giang Minh có thể cảm
nhận được không lâu sau đó, võ học của hai tiểu hài sẽ tiến bộ một bước
dài. Đặc biệt là Diệp Lỗi, đã có xu hướng tiến đến Kim Chung Tráo tầng
bốn rồi.
Hai tháng vừa qua, Giang Minh cùng Nga My phái trao đổi cũng dần dần
tăng lên. Đây cũng là do Nga My thu mua hạt giống từ nhiều nơi đưa đến
cho hắn. Giang Minh cũng vì quan hệ của hắn đối với Nga My phái từ thế
giới Xạ Điêu mà nhiều lần đưa thêm đan dược khiến Huyền Tâm vô cùng cảm
kích.
Phải biết đan dược Giang Minh đưa ra đều thuộc loại cực phẩm, đa phần
đều đã tuyệt tích hoặc không có trên đời. Ví dụ như Hắc Ngọc Đoạn Tục
cao, muốn tìm bây giờ quả thật khó bằng mò kim đáy bể.
Vũ Băng cùng Mộc Nhã bây giờ thân nhau như tỷ muội. Hai người thường xuyên ở chung cùng phòng trong Long Hổ Môn.
Dĩ nhiên Long Hổ Môn cũng không ai biết được trong võ quán của bọn họ
liền xuất hiện hai vị đại sư cảnh cường giả rồi, và cũng chẳng ai biết
được Mộc Nhã từ Nga My phái tới.
Cuộc sống vẫn bình thường diễn ra, nhưng sóng gió lại bắt đầu tới dần…
Người của Thông Thiên giáo tới, lần này tới là bốn vị đại sư cảnh giới cùng mười sáu võ sư đỉnh phong.
Bình luận
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1