“Cái này… chúng ta có thể gặp sư phụ ngươi để bàn bạc được chứ? Dù sao thì ta cũng không thể làm chủ được chuyện này…”
Tĩnh Nguyệt dè dặt đề nghị.
“Cái này có chút vấn đề. Sư phụ ta cũng không muốn gặp bất cứ người nào.”
Giang Minh ra vẻ khó xử nói.
“Vậy sao? Không có cách nào khác sao?” Tĩnh Nguyệt thất vọng.
“Nhưng ta có thể cầm Ỷ Thiên Kiếm nhờ sư phụ ta sửa chữa. Mấu chốt nhất
là Nga My phái ngài phải đưa Ỷ Thiên Kiếm cho ta. Sau đó sư phụ ta sẽ từ chỗ ta sửa lại kiếm.”
“Cái này ta cũng không làm chủ được, cần phải thương lượng với sư phụ ta.”
“Có thể. Thù lao sư phụ ta thích nhất là dược liệu, nhất là các loại mầm móng dược liệu. Nếu Nga My phái có thể lấy ra được thì ta nghĩ sửa Ỷ
Thiên Kiếm không thành vấn đề.”
“Tốt lắm, ta sẽ thông báo cho sư phụ ta. Muộn nhất hai ngày nữa ta sẽ tìm ngươi.”
“Lão sư đi thong thả.” Giang Minh tươi cười đáp.
Hai năm vừa qua, Giang Minh cũng có gieo trồng một lượng lớn dược liệu
trong Động Tiên. Trải qua linh khí bồi dưỡng hai năm, dược liệu đã đạt
đến mức kinh người hiệu quả, đặc biệt có một số bụi dược liệu đã đạt tới ngàn năm công hiệu.
Tuy vậy Giang Minh lại rất thiếu các loại dược liệu trân quý. Dù sao ở
thế giới này hiện tại muốn mua nhân sâm mầm móng, linh chi mầm móng dĩ
nhiên có thể, nhưng muốn mua các loại mầm móng hiếm có thì rất khó khăn.
Vì vậy mà Giang Minh đánh một cái chủ ý vào kho dược liệu của Nga My
phái. Dù sao phái này tồn tại cũng lâu đời, dược liệu có thể không có
nhưng mầm móng chưa chắc đã không có.
Tĩnh Nguyệt vội vàng chạy đi gọi điện cho sư phụ nàng, để lại đám người Vũ Băng một mình đứng đấy.
Mộc Nhã ánh mắt nghi ngờ nhìn Giang Minh. Nàng mới không tin Giang Minh
dùng cái gì kim châm hủy chiêu đây này. Bản thân là người trong cuộc,
Mộc Nhã chắc chắn rằng nàng không hề nhìn thấy kim châm bay ra.
“Giang Minh, ngươi vừa rồi dùng không phải kim châm đi…”
Mộc Nhã chợt cất tiếng hỏi.
Giang Minh cười cười hỏi lại:
“Ta dùng cái gì có vấn đề gì sao?”
Mộc Nhã lắc đầu nói:
“Ngươi không muốn nói, ta sẽ không hỏi.”
Nói xong quay sang nhìn Vũ Băng hỏi:
“Ta có thể đến tập võ cùng ngươi không?”
Vũ Băng theo bản năng quay lại bán đứng Giang Minh bằng một cái nhìn sang.
Mộc Nhã thấy vậy liền quay lại hỏi Giang Minh:
“Ta có thể đến tập võ cùng Vũ Băng sao?”
Ai, cô gái nhỏ này thật thông minh a. Giang Minh trong lòng âm thầm tán thưởng một cái, tùy ý nói:
“Vũ Băng không ý kiến là được rồi. Dù sao cũng không liên can gì đến ta.”
“Cám ơn ngươi.” Mộc Nhã nhe răng cười tươi một cái rồi chạy theo hướng Tĩnh Nguyệt.
Vũ Băng lúc này mới hỏi nhỏ:
“Minh, ngươi không phải định dạy Mộc Nhã võ công đấy chứ?”
Giang Minh dở khóc dở cười, liếc Vũ Băng một cái:
“Không phải vừa rồi ngươi không có phản đối đó sao?”
Vũ Băng le lưỡi rồi im lặng. Nàng chính là mong Giang Minh nhận Mộc Nhã
đây. Diệp Lỗi bản thân không phải đối thủ của nàng, mà hắn đối với nàng
cũng không có ra tay mạnh, kể cả khi Diệp Lỗi đã biết hắn yếu hơn nàng.
Diệp Lỗi trước giờ đứng im một bên, lúc này mới mở miệng nói:
“Lão đại, ta muốn tăng gấp đôi tu luyện.”
Nhìn Diệp Lỗi nghiêm túc, Giang Minh mỉm cười gật đầu nói:
“Có thể, từ hôm nay trọng lượng ngươi phải mang là một trăm kg. Đeo cái này lên.”
Nói xong vứt ra một cái vòng tay một trăm kg cho Diệp Lỗi.
Giang Minh biết lần này Diệp Lỗi sẽ có sự lột xác trong tư tưởng. Đồng
thời nhờ Tiên Thiên Công ngày ngày cải tạo thể chất, không sớm thì muộn
Diệp Lỗi sẽ có thể trở nên mạnh mẽ. Bất quá có đạt đến tầm cỡ đại tông
sư hay không thì phải xem hắn cơ duyên cùng quyết tâm rồi.
“Về thôi. Hôm nay tiếp tục bài tập hôm trước. Riêng Diệp Lỗi từ nay khi rèn luyện cơ thể không được vận nội công.”
“Rõ, lão đại.”
…
“Tĩnh Nguyệt hả, có chuyện gì sao?”
Tiếng sư phụ của Mộc Nhã, Huyền Tâm sư thái, chưởng môn nhân Nga My phái vang lên.
“Sư phụ, quả thật có chuyện.”
“Cái gì? Chẳng lẽ nha đầu Mộc Nhã lại khi dễ bạn học?”
“Không phải a, lần này Mộc Nhã hẹn bạn học cùng năm cấp so tài.”
“Cái gì? Bạn học của nàng có sao không? Sao ngươi lại không ngăn nàng lại?”
“Sư phụ, Mộc Nhã thua.”
“Thua là tốt… Cái gì? Mộc Nhã thua? Ngươi nói là Mộc Nhã thua?”
“Vâng, đối thủ của nàng là một đại sư cảnh.”
“Cái gì? Đại sư cảnh? Bao nhiêu tuổi?”
“Mới sáu tuổi. Hơn nữa nàng sử dụng công pháp rất kỳ lạ, vận công lên là đôi bàn tay da thịt trở nên trong suốt, có thể nhìn thấy xương và mạch
máu…”
“Ngươi nói là có thể nhìn thấy xương và mạch máu? Chẳng lẽ là Di Hoa Cung thần công Minh Ngọc Thần Công?”
“Sư phụ, ngươi biết? Còn nữa, Mộc Nhã sử dụng Tam Hoa Tế Nguyệt, chưa kịp chạm đến người cô bé kia đã bị phản trở lại.”
“Phản trở lại? Vậy chính xác là Minh Ngọc Thần Công cùng Di Hoa Tiếp Ngọc của Di Hoa Cung rồi. Mộc Nhã thua không oan a…”
“Sư phụ, Di Hoa Cung là môn phái nào vậy?”
“Cái này ngươi không biết cũng đúng. Đến ta cũng chỉ thông qua một vài
cuốn sách cổ nói về môn phái này. Di Hoa Cung là một môn phái cực mạnh,
với tuyệt chiêu Di Hoa Tiếp Ngọc có thể phản lại đại đa số võ công. Di
Hoa Cung môn nhân mỗi người đều vô cùng cường hãn. Nghe đâu ngày xưa Di
Hoa Cung Cung Chủ có người đạt tới tu vi Đại tông sư, môn hạ thấp nhất
ra ngoài giang hồ cũng là võ sư cảnh. Không ngờ môn phái này vẫn còn hậu nhân.”
Tĩnh Nguyệt liền nghe thấy bên kia tiếng thở dài.
“Sư phụ, Mộc Nhã cũng không có sao. Ta còn chuyện nữa cần người quyết định.”
“Chuyện gì?”
“Ta tìm được một thần cấp thợ rèn.”
“Cái gì? Ngươi mau nói rõ ràng cho ta!”
Tĩnh Nguyệt bèn nói cho Huyền Tâm về Giang Minh.
“Ngươi nói đứa nhỏ kia nói sư phụ hắn muốn hạt giống dược liệu? Còn cái châm kia được luyện chế thật tốt?”
“Vâng, đệ tử tuy tu vi không ra gì, nhưng ánh mắt phân biệt cũng không
phải là vô dụng. Xác thật là phải được luyện chế trong tay Thần cấp thợ
rèn. Thợ rèn bình thường không thể nào làm ra một món đồ tinh vi và thần kỳ như vậy được.”
“Chuyện này ta sẽ trực tiếp đến bàn bạc với hắn. Ngươi chỉ cần thông báo cho hắn đợi vài ngày là được rồi.”
…
Huyền Tâm cúp điện thoại, vội vàng đi vào trong từ đường của Nga My
phái. Bên cạnh khu bài vị của các vị chưởng môn, có treo một cây kiếm có vỏ tinh xảo.
Huyền Tâm đỡ lấy kiếm xuống, rút ra khỏi vỏ một cây kiếm đã bị gãy làm
đôi. Kiếm mang khí tức cổ xưa, nhưng lại trông hết sức sắc bén. Ở đoạn
gãy có thể nhìn rõ ràng bên trong có một không gian nhỏ, hiển nhiên là
để chứa một cái gì đó. Một đời thần kiếm Ỷ Thiên Kiếm hóa ra vẫn luôn ở
Nga My phái từ đường.
“Các vị tổ tiên, cuối cùng Ỷ Thiên cũng có thể có cơ hội tái sinh rồi…”
Nói xong trên mặt chảy đầy lệ…
Bình luận
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1