Giang Minh nhìn tiểu nha đầu ngượng ngùng hai tay đặt ra sau lưng, trong lòng dở khóc dở cười.
Không ngờ có một ngày bị một tiểu nha đầu tập kích thành công. Giang Minh âm thầm lắc đầu cười khổ.
Vũ Băng sững người mấy giây, sau đó đang lúc Giang Minh nhìn Mộc Nhã, cũng tiến lên tặng hắn một cái hôn lên má còn lại.
Ách. Giang Minh sửng sốt, mình lại bị tập kích.
“Chủ nhân, ngươi đây là đang cố ý để các nàng hôn ngươi đi.” Tiểu Linh giọng có chút mờ ám cất lên.
Giang Minh âm thầm cười khổ. Hai tiểu nha đầu cười khúc khích rồi quay lưng chạy đi.
Nhìn bên cạnh Diệp Lỗi tiểu tử đang mở to mắt hâm mộ, Giang Minh dứt
khoát quay đầu rời khỏi tiểu viện, lắc mình một cái đã trốn tới vùng núi phía đông G thành.
Đây là khu vực Giang Minh đã đột phá Tiên Thiên, khu vực này không biết
có phải vì hắn đột phá đã tụ tập thiên địa linh khí hay không mà trở nên phá lệ xinh đẹp.
Đứng ở một đỉnh núi, Giang Minh ngồi một chút. Hắn tầm mắt trải ra chục dặm dãy núi, ngắm nhìn phong cảnh xinh đẹp.
Giang Minh cứ ngồi như vậy tới hơn một tiếng đồng hồ. Hắn cảm thấy mình tinh thần lực đang có tăng lên.
Gió thổi rất mạnh khiến cây cối xào xạc. Từng cơn gió thổi qua người
Giang Minh. Trong vô thức Giang Minh tiến vào một đặc biệt cảnh giới.
“Phong…”
Từ đằng xa, rất nhanh từng đợt mây đen kéo tới dãy núi, hứa hẹn một trận mưa rất to đang chuẩn bị đổ bộ.
“Vân…”
Mây đen đầy trời, từng đợt sấm sét lôi điện xuất hiện, khung cảnh trở nên cực kỳ hùng tráng.
“Lôi…”
Từng giọt nước rơi xuống, sau đó là mưa trở nên rất to. Giang Minh cũng
không có dùng chân khí cản lại mưa mà để cho mưa thấm ướt quần áo mình.
Trong bất giác, Giang Minh trong đầu lóe lên rất nhiều ý nghĩ…
Nửa giờ mưa to, Giang Minh vẫn cứ vậy dầm mưa. Nhưng nếu một vị tu chân
giả đang ở gần đấy nhìn thấy Giang Minh, ắt hẳn sẽ cảm thấy từ trên
người hắn toát ra từng đợt ba động.
“Phong… Vân… Lôi… Vũ…”
Giang Minh ngồi đấy đã hơn một canh giờ rồi. Từng tia nắng chiếu qua thân thể hắn, khiến cho thân thể hắn dần khô ráo.
“Ta đã hiểu!”
Đột nhiên Giang Minh mở mắt. Các đợt ba động từ cơ thể hắn bắn ra tứ phía, hình thành các nếp gấp không gian.
Giang Minh quanh thân, từng đợt gió nổi lên, tiếp đến là trên đỉnh đầu
hắn, từng đợt mây đen lại ùn ùn kéo đến, từng đợt lôi điện nổ vang trời, từng giọt mưa tí tách chảy xuống.
Hết thảy diễn ra giống như cơn mưa lúc trước. Chỉ có điều mọi sự diễn ra trong chưa đầy năm phút.
“Chủ nhân, chúc mừng ngươi lĩnh ngộ một tia Phong chi ý, Vân chi ý, Lôi chi ý, Vũ chi ý!”
Âm thanh chúc mừng của Tiểu Linh vang lên. Giang Minh trong lòng cảm
thấy hết sức vui mừng. Không ngờ mình chỉ có ngồi một lúc lại may mắn
đạt được “ngộ”, lĩnh ngộ ra bốn loại tự nhiên ý cảnh. Tuy chỉ là một
tia, nhưng lại là mầm móng để sau này mình có thể dễ dàng lĩnh ngộ tiếp.
Phải nói ý cảnh, ít nhất phải tới Kim Đan kỳ mới có thể lĩnh ngộ ra một tia ý cảnh đấy.
“Thật là biến thái. Ngày xưa ta lĩnh ngộ ý cảnh cũng phải Trúc cơ hậu kỳ…” Tiểu Linh lẩm bẩm.
Giang Minh không nói gì, tầm mắt lại tiếp tục trải ra. Hắn cảm thấy hôm
nay tinh thần của hắn có thể sẽ có đột phá. Tinh thần lực dựa theo pháp
môn tiếp tục vận chuyển.
Một canh giờ sau, Giang Minh tinh thần lực ba động liên tục. Sau đó hắn cảm thấy trong đầu ong một tiếng.
“Chúc mừng chủ nhân tinh thần lực đột phá Tuệ Minh tầng thứ bốn!”
“Ha ha!” Giang Minh cất tiếng cười thỏa mãn. Tinh thần lực của hắn đã
rất lâu rồi không thăng cấp. Tuy hắn có pháp môn tu luyện nhưng tiến độ
quả thật chậm lắm.
“Tiểu Linh, ta tinh thần lực tu luyện có cách nào nhanh hơn không?”
“Chủ nhân mỗi đột phá một đại cảnh giới, tinh thần lực của ngươi sẽ tăng lên một khoảng lớn. Đồng thời tốc độ tu luyện tinh thần lực cũng sẽ
tăng cao gấp bội. Đây là do cảnh giới vấn đề, chủ nhân không cần quá lo
lắng.”
Giang Minh gật đầu, sau đó chợt nhớ ra một điều. Hắn cất tiếng hỏi:
“Tiểu Linh, ta đột phá vậy hẳn phải có phần thưởng đi.”
“Đúng vậy, chủ nhân nhận được năm phần quay thưởng trung cấp. Xin hỏi có nhận thưởng luôn không?”
“Có!”
Giang Minh lâu lắm rồi mới tiến hành quay thưởng. Nhưng có điều lần này
hắn không có may mắn như các lần khác. Bốn cái phần thưởng lần lượt là
một vạn điểm, một ngàn điểm, không có gì và hai ngàn điểm.
Giang Minh thở dài một cái, tiếp tục quay nốt phần thưởng cuối cùng. Chỉ thấy kim dừng lại ở vị trí hộp quà.
“Chúc mừng chủ nhân thu được kỹ năng sống ‘Tổ hợp’. Kỹ năng sống bảng
cập nhật thêm thông tin các loại kỹ năng sống ẩn. Đồng thời vì chủ nhân
đã kích hoạt kỹ năng sống ẩn hai cái, thu mua hệ thống sớm mở ra.”
Giang Minh có chút hứng thú hỏi:
“Cái thu mua hệ thống này là cái gì?”
“Thu mua hệ thống giống như là một cái cửa hàng. Chủ nhân có thể sử dụng kỹ năng sống của mình, chế tạo đồ vật mà ngươi có thể làm, sau đó bán
cho cửa hàng đồ vật mà mình dùng kỹ năng sống chế tạo ra, nhận được điểm hệ thống. Chú ý là cửa hàng chỉ mua, cũng không có hoàn lại đồ vật đã
bán, chủ nhân thu được điểm phụ thuộc vào phẩm chất của vật phẩm.”
Giang Minh lập tức mở giao diện hệ thống cửa hàng. Nhìn bên trái có một
cái ô rất lớn, bên phải là cột tính giá, Giang Minh không do dự, ý niệm
lấy một cây kiếm hạ phẩm pháp khí đưa vào. Bên phải cột tính giá lập tức hiện lên số mười, chứng tỏ cái hạ phẩm pháp khí này chỉ bán được mười
điểm hệ thống.
“Hắc, quá hắc, quá gian thương…”
Giang Minh trong lòng cười khổ. Hắn cũng biết điểm số cũng không phải dễ ăn như vậy.
Bỗng Giang Minh ý tưởng chợt lóe, hắn lấy một cái phù từ trong Động Tiên ra đặt vào ô vật phẩm, bên phải một cái số một hiện lên. Cái này phù có thể đạt được một điểm hệ thống.
Giang Minh trong lòng vui mừng, lập tức lấy toàn bộ số phù mà hắn đã làm ra, chỉ để lại một ngàn cái, tổng cộng bán ra hai mươi hai vạn sáu ngàn cái phù, đạt được hai mươi hai vạn sáu ngàn điểm hệ thống. Tổng số điểm hắn hiện có bây giờ đã đạt đến bốn mươi vạn.
Có điều kiếm điểm kiểu này cũng quá cực khổ đi. Giang Minh trong lòng
cười khổ. Giang Minh thử nghiệm quá giá cả các loại pháp khí, lần lượt
là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm pháp khí, linh khí. Trong
đó pháp khí hạ phẩm mười điểm, trung phẩm hai mươi điểm, thượng phẩm ba
mươi điểm, cực phẩm năm mươi điểm, linh khí hạ phẩm một trăm điểm, trung phẩm hai trăm, thượng phẩm ba trăm, cực phẩm năm trăm điểm.
Tuy vậy nguyên liệu chế ra linh khí rất hiếm có, không như pháp khí có thể tùy tiện liền chế ra thành công.
Bình luận
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1