Trong lúc Giang Minh đắm chìm trong luyện chế, ở sân bay, một đám người hung ác đã xuất hiện.
Đám người này chính là Báo hộ pháp cùng bốn chấp sự. Ngay sau khi xuống
máy bay, bọn họ liền đi tới khách sạn năm sao gần đó nhất đính một cái
phòng
“Các ngươi tự mình chia ra, tìm cho ta tất cả thông tin liên quan đến Long Hổ môn. Tận lực không muốn khiêu khích bọn chúng.”
Báo hộ pháp lạnh lùng dặn dò bốn tên chấp sự. Bốn tên chấp sự vâng lời liền lập tức rời đi.
Báo hộ pháp mặt không biểu tình đứng nhìn xe cộ qua lại ở con đường phía dưới. Mặc dù trực tiếp hoài nghi Long Hổ Môn giết Kha Lâm, hắn không có ngu ngốc trực tiếp giết tới Long Hổ Môn. Ai biết đối phương có hay
không cao thủ đứng sau đây? Nghe nói Long Hổ Môn có bảy võ sư, rủi lỡ có một đại sư cấp cao thủ ở đó, vậy thì hắn mang tới những người này liền
trực tiếp không đủ nhìn.
Bên ngoài, trời u ám, hứa hẹn một hồi phong ba sắp đến…
………………………………..
Phải nói hiệu suất làm việc của đám chấp sự khá cao. Chưa đầy một ngày,
toàn bộ thông tin về Long Hổ Môn đã được thu thập. Báo hộ pháp cũng đã
biết Long Hổ Môn cùng kẻ đã giết Kha Lâm có thể nói không có liên quan
nhiều lắm, Long Hổ Môn cũng không có ai là đại sư cấp cao thủ cả. Bất
quá hắn cũng nghi ngờ thần bí nhân kia chính là bảo vệ Vũ Băng mới xuất
hiện. Nói tóm lại manh mối hiện tại hoàn toàn nằm trên người Vũ Băng
tiểu nha đầu.
Xem ra phải tới Long Hổ Môn một chuyến. Báo hộ pháp âm thầm quyết định.
………………………………...
Buổi chiều, Long Hổ Môn võ quán.
Các võ sinh vẫn đang miệt mài tập luyện trong sân, bỗng nhiên đại môn bị đạp văng ra. Trong lúc các võ sinh vẫn đang ngẩn người nhìn, năm kẻ mặt mũi hung ác liền bước vào.
“Gọi môn chủ của các ngươi ra đây.” Một chấp sự tiến tới, kiêu ngạo nói
với đám võ sinh. Thân là một võ sư cảnh giới, dĩ nhiên hắn không để đám
võ sinh vào mắt.
Các võ sinh nhìn nhau, một người liền chạy vào thông báo. Các võ sinh
khác liền quây thành hình bán nguyệt đứng đề phòng nhìn năm người Báo hộ pháp.
Phải nói võ sinh Long Hổ Môn tuy bản lãnh không cao lắm, nhưng con mắt
nhìn người không hề thấp. Bọn hắn cũng cảm giác được năm kẻ này khí tức
mạnh mẽ, bản thân chưa chắc là đối thủ. Lúc này chỉ có môn chủ cùng Lục
Đế tới mới có khả năng là đối thủ của bọn hắn.
“Nói Long Hổ Môn là võ quán mạnh nhất G thành, hóa ra thực lực chỉ toàn
trẻ con thế này, thật đáng thất vọng.” Tên chấp sự nhìn qua một lượt,
sau đó lắc đầu thở dài.
“Ngươi nói cái gì?” Một vị võ sinh nóng tính quát lên.
“Ta nói các ngươi đều là phế vật vô dụng. Đoán chừng sáu cái Đế cũng
chẳng ra cái gì. Bọn hắn dám xưng đế, vậy ta chẳng phải nên xưng thánh
đây?”
“Khốn kiếp, ngươi là cái thá gì mà dám nói xấu Lục Đế?” Lần này là tất
cả các võ sinh đều quát to. Lục Đế trong lòng bọn họ chính là thần
tượng, là những người đáng tôn kính nhất trong Long Hổ Môn.
“Sao? Có giỏi tiến lên.”
Đám võ sinh ào ào lao lên. Chỉ thấy tên chấp sự cười khẩy một cái, sau đó cũng vận công giơ chưởng tấn công.
“Nha, thật là náo nhiệt.”
Trên một cành cây cách đó không xa, Giang Minh thân hình bé nhỏ ngồi đó hứng thú xem náo nhiệt.
Đối với việc Báo hộ pháp bọn người tìm tới Long Hổ Môn, Giang Minh sớm
đã cảm ứng được. Hắn cả ngày chế phù luyện đan cảm thấy thật buồn chán,
vì thế liền đi xem trò vui.
Chỉ chưa đầy một phút, hơn năm tên võ sinh đã bị đánh văng. Tên chấp sự đang định tiến lên thì một tiếng quát to vang lên:
“Dừng lại!”
Sau đó là bảy bóng người chạy ra từ hậu viện.
Vũ Chiến tiến lên một bước, trầm giọng hỏi:
“Các vị là ai, tại sao lại đánh người của võ quán chúng tôi?”
Báo hộ pháp liền phóng thích khí thế thị uy khiến Vũ Chiến cả kinh.
Không ngờ lại có một kẻ lợi hại như vậy đến. Trông bộ dạng hung ác của
bọn chúng, đoán chừng cũng không phải dạng tốt lành gì. Nhưng Vũ Chiến
cũng không sợ lắm. Đối phương chỉ có năm người, mình và Long Đế đã là Võ Sư hơn chín mươi năm nội lực, hoàn toàn có thể cầm chân được Báo hộ
pháp. Bốn người còn lại có thể để cho năm người còn lại đối chiến, chưa
chắc hươu chết về tay ai.
Tên chấp sự cười khẩy nói:
“Là các ngươi võ sinh tấn công ta trước, trách gì ta ra tay?”
Vũ Chiến cau mày quay sang đám võ sinh hỏi:
“Có chuyện này?”
Đám võ sinh bực tức nói:
“Là bọn hắn vũ nhục các sư huynh trước.”
Vũ Chiến giơ tay một cái, sau đó nói:
“Được rồi.”
Nói xong quay sang đám Báo hộ pháp hỏi:
“Các vị đến Long Hổ Môn chúng ta có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo thì không, chúng ta muốn gặp Vũ Băng, các ngươi mang nàng ra đây. Chúng ta hỏi xong liền đi.”
Giang Minh nghe xong, khóe miệng dâng lên. Hóa ra đám người này tới tìm
mình phiền toái. Vừa đúng lúc không có việc gì làm cần xả stress.
Vũ Chiến nghe vậy câu mày đáp:
“Vũ Băng chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi, các ngươi cần hỏi gì có thể trực tiếp hỏi chúng ta.”
Tên chấp sự nhìn sang Báo hộ pháp, thấy hắn gật đầu, liền nói:
“Không được, chúng ta cần trông thấy nàng.”
Vũ Chiến cùng Lục Đế đám người liếc nhau một cái, sau đó nói:
“Nàng không có ở trong võ quán. Hơn nữa nàng là một đứa bé, cái gì cũng không biết. Các ngươi có hỏi cũng chẳng được gì.”
“Ta đã về!”
Đúng lúc này Vũ Băng tiểu nha đầu từ ngoài võ quán chạy vào. Một tên
chấp sự nhìn thấy Vũ Băng liền lập tức lao ra bắt lấy, chỉ tiếc vẫn chậm hơn Phong Đế - Vũ Phong một bước.
Vũ Phong ôm lấy Vũ Băng, sau đó trở về đứng cùng đám người Lục Đế.
Báo hộ pháp mặt âm trầm bước lên hỏi:
“Giao ra nàng, nếu không đừng trách ta động thủ.”
“Vũ Băng, ngươi lùi lại, để các ca ca và tỷ tỷ xử lý đám người này.”
Nguyệt Đế Vũ Nguyệt tay nắm thành quyền nói. Đám người này muốn Long Hổ
Môn giao ra Vũ Băng, đúng là mộng tưởng.
“Thiếu khôn ngoan. Giết!” Báo hộ pháp hô lên, năm người cùng lao lên tấn công. Vũ Chiến cùng Lục Đế cũng xông lên, Vũ Chiến cùng Long Đế Vũ Long đối phó Báo hộ pháp, còn lại Ngũ Đế đánh với bốn tên võ sư.
Bình luận
- Chương 153
- Chương 152
- Chương 151
- Chương 150
- Chương 149
- Chương 148
- Chương 147
- Chương 146
- Chương 145
- Chương 144
- Chương 143
- Chương 142
- Chương 141
- Chương 140
- Chương 139
- Chương 138
- Chương 137
- Chương 136
- Chương 135
- Chương 134
- Chương 133
- Chương 132
- Chương 131
- Chương 130
- Chương 129
- Chương 128
- Chương 127
- Chương 126
- Chương 125
- Chương 124
- Chương 123
- Chương 122
- Chương 121
- Chương 120
- Chương 119
- Chương 118
- Chương 117
- Chương 116
- Chương 115
- Chương 114
- Chương 113
- Chương 112
- Chương 111
- Chương 110
- Chương 109
- Chương 108
- Chương 107
- Chương 106
- Chương 105
- Chương 104
- Chương 103
- Chương 102
- Chương 101
- Chương 100
- Chương 99
- Chương 98
- Chương 97
- Chương 96
- Chương 95
- Chương 94
- Chương 93
- Chương 92
- Chương 91
- Chương 90
- Chương 89
- Chương 88
- Chương 87
- Chương 86
- Chương 85
- Chương 84
- Chương 83
- Chương 82
- Chương 81
- Chương 80
- Chương 79
- Chương 78
- Chương 77
- Chương 76
- Chương 75
- Chương 74
- Chương 73
- Chương 72
- Chương 71
- Chương 70
- Chương 69
- Chương 68
- Chương 67
- Chương 66
- Chương 65
- Chương 64
- Chương 63
- Chương 62
- Chương 61
- Chương 60
- Chương 59
- Chương 58
- Chương 57
- Chương 56
- Chương 55
- Chương 54
- Chương 53
- Chương 52
- Chương 51
- Chương 50
- Chương 49
- Chương 48
- Chương 47
- Chương 46
- Chương 45
- Chương 44
- Chương 43
- Chương 42
- Chương 41
- Chương 40
- Chương 39
- Chương 38
- Chương 37
- Chương 36
- Chương 35
- Chương 34
- Chương 33
- Chương 32
- Chương 31
- Chương 30
- Chương 29
- Chương 28
- Chương 27
- Chương 26
- Chương 25
- Chương 24
- Chương 23
- Chương 22
- Chương 21
- Chương 20
- Chương 19
- Chương 18
- Chương 17
- Chương 16
- Chương 15
- Chương 14
- Chương 13
- Chương 12
- Chương 11
- Chương 10
- Chương 9
- Chương 8
- Chương 7
- Chương 6
- Chương 5
- Chương 4
- Chương 3
- Chương 2
- Chương 1