chương 78/ 800

Trên quan đạo, Nhạc Phàm đang cùng hai người Vu Trọng, Tiếu Minh đánh đến bất diệc nhạc hồ (có thể hiểu là rất ác liệt) dưới ánh nắng chói chang.
Công kích của Nhạc Phàm trên chiến trường cho tới bây giờ đều là nhất chiêu trí mạng, căn bản là không có cơ hội luyện thủ. Bây giờ khó có thể được cùng cao thủ so chiêu, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội khó có được này.
Theo hai tay Nhạc Phàm lực đạo dần tăng thêm, áp lực lên Vu Trọng,Tiếu Minh cũng càng lúc càng lớn, mồ hôi từng giọt từng giọt bất giác từ trán tràn ra ……
Thượng phẩm võ học trong chốn võ lâm nghiên cứu đúng là công thủ kiêm bị, lực, khí bình hành, mà Cầm nã Thập bát đả do Nhạc Phàm tự cải biên cũng có sự khác biệt nhất định.
Pho võ công này khi phóng ra thì sắc bén vô cùng, nặng như Thái Sơn áp đỉnh; nhanh như thiểm điện,sét đánh; thế như ưng kích trường không; dồn dạp như sóng vỗ bờ, làm cho người ta khó có thể chống đỡ,khi phòng thủ là như bàn thạch,thanh tùng, chắc chắn bất di. Võ công như thế có thể nói là cực đoan cực chí, cho dù không phải thượng phẩm võ học, nhưng uy lực nếu so với thượng phẩm võ học còn muốn cường hơn hai cấp .
Quả nhiên, chiêu thức công kích Nhạc Phàm tinh luyện cường hãn, quyền cước thi triển càng đánh càng thuận, nhịn không được phấn khởi kêu lên một tiếng cao vút, phảng phất như là trút đi buồn bực trong nửa tháng qua.
Nhìn chiến pháp không thèm phòng thủ mà chỉ có tiến công của Nhạc Phàm, hơn nữa còn là những thế công không thể đoán được,những người đang xem ở đây kinh ngạc không thôi, đều tự âm thầm suy tính, chính mình dưới công kích như vậy thì đến tột cùng có thể tiếp được mấy chiêu?
"Hảo sắc bén đích tiến công!" Tạ Chấn Hải là siêu quá nhất lưu cao thủ trên giang hồ, đối với giải thích võ công chiêu thức xa xa làm cho người khó có thể tưởng được. Vậy mà lúc này có thể thấy vẻ mặt mê hoặc của hắn, không xác định được,hỏi: "Nhị đệ, vị...kia tiểu Huynh Đệ dùng là cái gì chiêu thức? ta như thế nào nhìn quen mắt như vậy?nhưng lại nhớ không nổi là công phu của môn phái nào."
"ta cũng thấy nhìn thật quen mắt ……"
"Đúng rồi! ta biết hắn dụng đích cái gì chiêu thức!" Lục Tầm trầm tư một lát đột nhiên nói: "đại ca, chiêu thức quen thuộc như thế chúng ta đương nhiên gặp qua, hơn nữa ngươi cũng biết pho võ công này."
"Ách!? ta cũng biết!? vậy thì như thế nào nghĩ không ra ?" Tạ Chấn Hải vẻ mặt mờ mịt.
Lục Tầm tiếu a a nói: "bởi vì chênh lệch quá lớn, cho nên ngươi nhất thời không thể tưởng được mà thôi. vị tiểu huynh đệ kia dụng chính là công phu không vào lưu trên giang hồ - Cầm nã Thập bát đả! ngươi nói, có phải là chúng ta đều biết?!"
"cái gì?! là Cầm nã Thập bát đả!?" Tạ Chấn Hải kinh hô: "Nếu thật sự là Cầm nã Thập bát đả ta đương nhiên biết. Nhưng …… nhìn như thế nào cũng không thể tưởng được a? hơn nữa Cầm nã Thập bát đả có thể lợi hại như vậy sao?"
Lục Tầm nói: "ta dám khẳng định hắn dụng đúng là Cầm nã Thập bát đả, chỉ là công phu này đã được dung hợp một ít chiêu thức riêng, hơn nữa vị tiểu huynh đệ kia công kích tốc độ quá nhanh, mới có uy lực lớn như vậy ."
"Nga! khó trách ta nhìn quen mắt nhìn như vậy a. Không nghĩ tới Cầm nã Thập bát đả trong tay tiểu huynh đệ này lại có uy lực như thế, ta vẫn thường tự nhận kiến thức võ công là cao cao nhất đẳng, xem ra chỉ giống như ếch ngồi đáy giếng a!" Tạ Chấn Hải nhịn không được một trận cảm thán.
Chu Tiến đứng ở một bên vẫn không tham chiến, hắn đang đợi một cơ hội thật tốt để đánh lén .
Trong khi ba người đang đánh đến thủy hỏa bất phân là lúc Chu Tiến lặng lẽ đi đến sau lưng Nhạc Phàm, chẳng biết khi nào trong tay đã lấy ra rất nhiều ngân châm. Đột nhiên hắn bay lên giữa không trung, sau đó một tiếng phá không vang lên,ngân châm bắn về phía Nhạc Phàm.
"cẩn thận!" bọn người Tạ Chấn Hải thấy thế nhịn không được lớn tiếng nhắc nhở.
Nhạc Phàm trên chiến trường đánh giết nhiều năm, nếu ngay cả này đối phương đánh lén đều chú ý không đến thì hắn cũng không có khả năng còn sống đến bây giờ. Bất quá, nhắc nhở của bọn người Tạ Chấn Hải làm cho trong lòng hắn càng có hảo cảm hơn.
"Hưu - hưu - hưu -" hơn trăm cây ngân châm tề tề hướng những bộ vị yếu hại trên lưng Nhạc Phàm bay đến.
Nhạc Phàm hừ lạnh một tiếng, cũng không quay đầu lại, phảng phất như có mắt ở phía sau , nhanh chóng cải biến chiêu thế, hai chân một chuyển,cả người nhanh chóng quay ngược trở lại, mạnh mẽ chuyển qua Vu Trọng bên cạnh, né tránh ngân châm đánh lén, tiếp tục công kích không ngừng……
Chu Tiến sững sờ,không nghĩ tới trăm cây bách linh ngân tu châm của chính mình chuyên dùng để đánh lén lại không có nửa điểm tác dụng. bây giờ đối phương đã có đề phòng,tiếp tục đánh lén cũng là dư thừa, bất đắc dĩ hắn đành phải lựa chọn mặt trước đối chiến.
Chu Tiến vừa đánh lén xong liền "Hưu!" một tiếng hướng chiến đoàn phóng đi ……
Vì Chu Tiến gia nhập, tình thế chiến đoàn lập tức có sự biến hóa. Vu Trọng,Tiếu Minh chuyển thủ thành công, được Chu Tiến phối hợp liền hạ hai đấm trọng trọng hướng Nhạc Phàm đánh đến.
"Ầm -" một tiếng nổ, quyền cước ba người chạm nhau liền trong nháy mắt tách ra ……
"Hảo trọng đích lực!" sau khi Vu Trọng, Tiếu Minh cùng Nhạc Phàm ngạnh đánh cảm giác hai tay run run, nghĩ cũng không rõ lực lượng của đối phương như thế nào lại to lớn như thế.
Trên quan đạo, ba người Vu Trọng dàn thành hình tam giác, nhanh chóng vây lấy Nhạc Phàm ở trung ương.
Vu Trọng chậm rãi rút ra diệp loan đao, vẻ mặt lãnh ngạo nói: " công kích của ngươi đích xác rất lợi hại, nhưng cũng phá không được phòng thủ của chúng ta,vì tỏ vẻ tôn kính đối với ngươi, chúng ta quyết định dụng 'Tam hợp Trận' cùng ngươi toàn lực một trận chiến." (sặc,chơi hội đồng mà còn lí do lí trấu!)
"Tam hợp trận!" bọn người Tạ Chấn Hải một trận kinh hô. Nhạc Phàm không phải người trong giang hồ, không nghe nói qua trận pháp như thế, nhưng bọn họ đều tại trên giang hồ hành tẩu nhiều năm, đương nhiên biết lợi hại của"Tam hợp trận".
"Tam hợp trận" là tuyệt chiêu cuối cùng của Vu Trọng ba huynh đệ . Bọn họ năm đó mới bước chân vào giang hồ đã giết chết một cừu địch, trong lúc vô ý tại trên người hắn tìm được một tờ trận thuật. Đúng là dựa vào trận thuật này, bọn họ mới có thể có phong quang như hôm nay . Hợp kích trận thuật này trên giang hồ cũng được coi là thượng kỳ trận, chỉ cần ba nhất lưu cao thủ bày trận, liền có thể tiếp cận uy lực của Tiên Thiên cao thủ.
Tạ Chấn Hải bọn người biết Nhạc Phàm võ học chiêu thuật phi phàm, nhưng cũng không nghĩ hắn có thực lực của Tiên Thiên cao thủ, trong lòng không khỏi vì hắn mà bắt đầu âm thầm lo lắng.
Nhạc Phàm đối với trận pháp cảm thấy phi thường hứng thú, bây giờ có ba vị cao thủ liên thủ bày trận, hơn nữa nhìn vẻ mặt mọi người có thể thấy được trận pháp này nhất định rất lợi hại, trong mắt chợt lóe lên nét hưng phấn rồi biến mất.
"Đến đây đi!" Nhạc Phàm trong mắt hiện ra chiến ý,nói.
"Hưu - hưu -" Chu Tiến hai tay vung lên, ngân tu châm rời tay bắn thẳng đến Nhạc Phàm,ngay sau đó cũng tiến về phía Nhạc Phàm……
"Phốc - phốc -" Tiếu Minh dùng một đôi độc chưởng hướng mặt bên Nhạc Phàm đánh tới ……
"Hô -" đao phong của Vu Trọng nhanh chóng tấn công hạ bàn Nhạc Phàm ……
Ba người thủ đoạn không đồng nhất, tại những phương vị bất đồng, đồng thời công kích Nhạc Phàm. Phối hợp nghiêm mật như thế, cùng với phương thức công kích độc ác, thấy mà trong lòng người một trận mồ hôi lạnh.
Nhạc Phàm thân ở trong đó nên càng có sự thể hội rõ ràng, mày nhíu lại, vẻ mặt ngưng trọng. Người rất nhanh vặn vẹo, hiểm hiểm tranh khỏi ngân châm bay tới, lập tức hai tay một thác, dụng phương pháp làm giảm lực đánh phá công kích của ba người ……
"thật là một hợp kế thuật lợi hại, ba người liền có uy lực như thế!" Nhạc Phàm thầm than, tay chân không dám có chút lơ đễnh. Đối mặt với công kích của ba người Vu Trọng, hắn bây giờ căn bản không có cơ hội hoàn thủ, chỉ có thể nhờ vào phòng tự quyết của Cầm nã Thập bát đả để toàn lực phòng thủ ……

Bình luận





Chi tiết truyện