chương 579/ 800

Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Là tiểu phong tử?

Cừu hận huyết đầu tiên là rùng mình, sau đó lập tức lộ vẻ vui mừng. Bất quá vị cốc chủ này tướng mạo quả thật có chút hung ác, hắn cười mà bộ dáng cũng vô cùng dọa người!

- Ha ha! Đại hội võ lâm sắp bắt đầu rồi sao? May mà không có muộn.

Người tới đúng là Giang Tiểu Phong, chỉ là thần tình so với trước đó vài ngày trước đó lại càng thêm thảm hại

Nhìn bộ dáng lúc này của đồ đệ mình, khuôn mặt Cừu Hận Huyết lập tức tối xầm lại, nụ cười chợt tắt, nghiêm mặt nói

- Hừ hừ! Tiểu tử ngươi cuối cùng cũng tới rồi hả, còn tường ngươi bị kẻ khác chặt chân rồi. A, lão tam như thế nào lại không đi cùng ngươi?

Giang Tiểu Phong lau lau khuôn mặt dơ bẩn, cười trộm nói:

- Tam sư phụ lão nhân gia đi tìm lão đầu Diệp Sắc kia

- Hai tên oan gia này

Cừu Hận huyết da mặt dật dật hỏi:

- Thế nào chuyện kia xong xuôi chưa?

Giang Tiểu Phong gật gật đầu, trong mắt có chút ảm đạm, sau đó làm ra bộ dáng khoái ý nói:

- Còn phải nói! Tuy rằng phải chì hoãn vài ngày, bất quá cuối cùng cũng đã giải quyết xong một cái khúc mắc! Tiểu Phong ta xuất mã, đương nhiên là phải thành công rồi.

- Được rồi , không nhìn xem bộ dáng của ngươi bây giờ so với đám khiếu hóa tử của cái bang còn giống hơn, không nhìn xem đang ở trong hoàn cảnh nào lại còn ở đây đánh rắm nữa hả

Cừu Hận Huyết hung hăng cho hắn một cái bạt tai, cười cười hướng mắt nhìn về phía chỗ Bộ gia huynh muội cùng Phương Lỗ bĩu môi nói:

- Nhìn thấy chưa? Mấy kẻ kia còn đang bận chuyện đâu đâu! Hắc hắc!Dĩ nhiên đám người này đã lâu không trùng phùng rồi

Lấy trí tuệ của Giang Tiểu Phong, làm sao màu không nhìn ra bầu không khí lúc này có chút bất ổn, chỉ là hắn vẫn cố tình hướng tới một phương Thánh Vực đi đến. khiến cho Cừu Hận Huyết tức giận thiếu chút hộc máu!

- Dịch đại mộc đầu, Cổ Tiên Tử, Tiểu Xa Tử, Tiểu Lâm Tử, Công Tôn Đại Mỹ Nhân! Còn có Tiểu Vũ Văn cùng Tiểu Nhiên Nhiên nữa, không ngờ có thể tương kiến cùng các ngươi tại đây, gặp mặt được mọi người, ta quả thực vạn phần vui sướng a!

Giang Tiểu Phong vẫy tay phía xa xa, cùng đám người Dịch Phong Tình chào hỏi, ai ngờ mấy người đối phương đầu đầy hắc tuyến, toàn bộ đều bày ra bộ dáng ta có quen biết ngươi hay sao

- Ai yêu! Không ngờ còn giả trang không quen biết nữa! Hắc hắc

Giang Tiểu Phong hắc hắc cười, lại chuyển hướng về phía Bộ gia huynh muội nói:

- Nha! Đây không phải là Bộ gia sonh hùng đại danh đỉnh đỉnh hay sao? Xem ra nhị vị chẳng lẽ đang gặp phiền toái gì à?

Bộ Vũ Tình vốn đang tức giận, một bụng nộ khí không có chỗ phát tác, nhìn thấy thần tình cợt nhả của Giang Tiểu Phong, trong lòng hỏa khí càng thêm lớn:

- Tên họ Giang kia, việc này ngươi còn chưa đên phiên ngươi chõ mõm vào còn không mau cút xuống phía dưới

- Phải không?

Giang Tiểu Phong cười quái dị, không hề báo trước hướng đối phương tung ra một quyền, quyền kình dung nhập thiên địa chi lực, uy thế bạo trướng!

- Bồng

Khí kình đột nhiên bạo tạc, bức thẳng tới chỗ Bộ Vũ Tình

Bộ Vũ Tình căn bản không ngờ Giang Tiểu Phong lại đột nhiên đám động thủ với mình, chỉ kịp miễn cường bày ra phòng thủ, kết quả bị quyền kình của đối phương đánh cho huyết khí xông nên, nội tức vô cùng không thoải mái

Biểu hiện của Giang Tiểu phong quả thực nằm ngoài dự kiến của mọi người, ai cũng không ngờ tên họa hại của giang hồ này không ngờ lại trở thành thiên đạo cao thủ! Cái này chẳng phải là, người này về sau giống như là hổ mọc thêm cánh suốt ngày đi gây họa cho người khác sao?

Tưởng tượng đến thủ đoạn thiên ky bách quái của Giang Tiểu Phong, biểu tình trên mặt mọi người đều trở nên vô cùng vô cùng đặc sắc

- Ngươi, ngươi…. Ngươi đã bước vào thiên đạo cảnh giới? !

Bộ Vũ Tình vốn hơi thở đã không thông, lại trải qua hai lần bị khinh bỉ, tự nhiên là nộ hỏa công tâm, yết hầu ngọt ngọt, trong miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi

- Tiểu muội muội

Bộ Vân Thiên lập tức bước lên phía trước, truyền vào trong thân thể của Bộ Vũ Tình một đạo chân nguyên để điều dưỡng, ánh mắt âm lãnh quét về phía trước

Giang Tiểu Phong thấy thế vô cùng đắc ý, còn cố tình châm chọc thêm:

- Ta tiến vào thiên đạo cảnh giới thì sao? Ngay cả tư chất giống như các ngươi còn có thế, vì cái gì ta lại không thể? Ta xem các ngươi luyện công ở trong thánh vực đến phát điên rồi! Hừ hừ, một quyền vừa rồi chỉ là chút ít lợi tức chuyện sỉ nhục ta năm đó thôi, phải biết rằng con người ta vốn là kẻ thù dai. Đúng rồi, ta còn muốn khuyên các ngươi một câu: " đừng tưởng mình có thể bước vào thiên đạo cảnh giới thì đã là rất tài giỏi rồi, trong mắt người khác, các ngươi chỉ là một đám chó má mặc cho người trà đạp thôi.

- Nói hay lắm! Quá tuyệt vời!

Một thanh âm khác chợt truyền đến, Giang Tiểu Phong đột nhiên nghe thấy có người phụ họa, không khỏi quay người nhìn lại

Chỉ thấy Phương Hàm cười lớn nói:

-Thiên đạo cảnh giới vốn chỉ là một cái khởi điểm, không ngờ lại có kẻ tự cho mình đã là vô địch rồi, quả thực là ếch ngồi đáy giếng còn không biết xấu hổ nữa. Quả là Thiên đạo bất công, loại người như các ngươi mà cũng có thể bước vào thiên đạo cảnh giới, trời già quả thực là không có mắt

Giang Tiểu Phong vội vàng phụ họa:

- Đúng vậy, đúng vậy, quả là trời bị mù mắt rồi, không ngờ loại người giống huynh đệ các ngươi cũng có thể bước vào thánh vực, ta xem thánh vực kia cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì rồi!

- Đủ rồi

Bộ Vân Thiên tức giận quát lớn, trong mắt bắn ra sát khí nồng đậm:

- Giang Tiểu Phong, không ngờ ngươi có thể bước vào Thiên đạo cảnh giới! Rất tốt! Món nợ ngày hôm nay, sau này chúng ta sẽ tìm ngươi tính sổ.

Bằng không lấy tính cách của Bộ Vân Thiên sao có thể nhịn cái nhục này

- Tùy thời phụng bồi

Giang Tiểu Phong nhún vai, hoàn toàn thất vọng:

- Giang Tiểu Phong ta hành tẩu giang hồ, cũng không phải chỉ mới một ngày hai ngày, muốn tìm ta tính sổ, lúc nào ta cũng sẵn sàng, thêm vài kẻ giống như các ngươi ta cũng tiếp được, chẳng lẽ còn sợ hai người các ngươi? Huống chi, chuyện huynh muội các ngươi xưa kia thay phiên lăng nhục ta, ta vẫn khắc trong tâm khảm, cho dù các ngươi không đến tìm ta, ta cũng sẽ tìm đến hai người các ngươi

Giang Tiểu Phong đã từng là " giang hồ thập tú", năm đó cùng hai kẻ này đồng dạng nổi danh, tư chất ngộ tính tự nhiên không kém, nếu không phải trong lòng vẫn còn khúc mắc, sợ là đã sớm bước vào Thiên đạo cảnh giới, sao lại phải e ngại vài lời đe dọa của đối phương

- Hừ! Ngươi giỏi lắm

Bộ Vân Thiên thanh âm âm trầm, trừng mắt nhìn Phương Hàm nói:

- Các hạ toàn tâm toàn ý làm địch nhân của thánh vực ta, chắc hẳn bổn sự không nhỏ, ta tột cùng muốn biết, đây là ý tứ của Thiên Địa Minh, hay chỉ là ý nghĩ của một mình các hạ?

Phương Hàm cũng không có tiếp lời, chỉ cười hì hì nhìn đối phương

- Huynh, cùng bọn hắn dài dòng làm gì, tất cả đều giết hết đi!

Nội tức Bộ Vũ Tình đã bình phục, nộ hỏa trọng lòng nàng ngược lại càng ngày càng lớn, trong mắt đã ẩn ẩn tia huyết sắc. Ánh mắt nhìn Giang Tiểu Phong đầy vẻ oán độc, hận không thể đem đối phương bầm thây vạn đoạn, mới có thể rửa được nỗi nhục vừa rồi

- Ai yêu, con đàn bà chanh chua này còn muốn giết người hả?

Giang Tiểu Phong nghiêm trang nói:

- Đến đi, xem ai sợ ai, huynh muội các ngươi cùng tiến lên? Hay là từng người một? Hắc hắc !

Dứt lời Giang Tiểu Phong liền xắn tay áo lên, một bộ muốn xuất thủ cùng đối phương vậy

Một phương thánh vực, Dịch Phong Tình không khỏi u ám thở dài. Đến lúc này hắn còn không ra mắt, tình huống chỉ sợ là càng ngày càng loạn, danh vọng thánh vực chỉ sợ là cũng xong luôn, khẳng định là tránh không được. Vài người còn lại thấy Dịch Phong Tình tiến đến cũng theo sát sau lưng

Chứng kiến đám người Thánh vực bước lên đứng giữa đấu tràng, sắc mắt Cừu Hận Huyết lập tức trầm xuống, đứng dậy phi lên:

- Như thế nào, đám người thánh vực các ngươi muốn lấy nhiều khi ít sao, ăn hiếp mấy người hắc đạo chúng ta, tưởng là hắc đạo chúng ta không có người sao?

Cừu Hận Huyết một lời hai chữ "hắc đạo" nhấn mạnh, đám người quan tâm tự nhiên là không thể mặc kệ ngồi nhìn rồi, vì thế đám người Trực Kính lập tức đi đến bên cạnh Cừu Hận Huyết, bày tỏ thái độ ủng hộ

Trên đài cao, song phương giằng co, bầu không khí trở nên vô cùng ngưng trọng- giống như là tùy thời đều có thể bùng nổ. Mà song phương nếu quả thực xảy ra đánh nhau, chỉ sợ là sẽ có không ít người bị liên lụy trong đó!

Xa xa, mấy người Ngưng nhi đang yên lặng chứng kiến trò khôi hài này

Trên thực tế, bọn họ cũng không ngờ khi tiến hành đại hội võ lâm lại phát sinh chuyện tình như vậy. Lấy năng lực của Thiên Địa minh đương nhiên là không có khả năng lại tùy tiện để cho đám người ngày đến đại hội quấy rối, nguyên nhân duy nhất có thể giải thích chính là, hết thảy toàn bộ đều do Thiên Địa minh cố ý an bài

- Xem ra, lần này đám người thánh vực bị kẻ khác tính kế rồi

Băng Nguyệt chậm rãi mở miệng, Quan Trọng Nghĩa khẽ rung mình một cái:

- Lời này của Băng Nguyệt cô nương là có ý gì?

Quách Tường Phong lập tức tiếp lời:

- Băng Nguyệt cô nương nói không sai,thánh vực lần này bị tính kế, Thiết Huyết kia quả nhiên là một đại nhân vật

Quan Trọng Nghĩ vẻ mặt khó chịu nói:

- Quách tử, ngươi biết ta vốn không thích động não, xin ngươi làm ơn hãy nói cho rõ ràng ?

Quách Tường Phong chậm rãi nói:

- Đại hội võ lâm lần này mục đính là vì tập kết các thiên đạo cao thủ trên giang hồ để tham gia Ẩn Lâm đại hội. Chắc hẳn lão Quan ngươi vẫn biết được, thánh vực là muốn nương vào đại hội võ lâm lần này, mà mượn sức vài cao thủ trên giang hồ này. Đáng tiếc là tính toán của bọn hắn sai rồi. Thiết Huyết là người có dã tâm trả thù, như thế nào lại cam chịu an bài của thánh vực, cho nên hắn đồng dạng cũng muốn mượn cơ hội này, mượn sức của giang hồ

- Thì ra là thế

Quan Trọng Nghĩa vẻ mặt giật mình, cười quái dị:

Thiếut huyết kia "hữu tâm tính vô tâm", đáng thương cho thánh vực phảo mất tiền oan rồi. Hắc hắc hắc!

Tiếng cười chợt tắt, Quan Trọng Nghĩa hiếu kỳ nói:

- Chỉ có điều thánh vực cũng không phải là một đám người giống như là quả hồng chín , Thiết Huyết không sợ sẽ có người tìm hắn gây phiền toái sao

Quách Tường Phong hơi suy ngẫm, không chắc chắn nói:

- Thiết Huyết làm như vậy chắc có chỗ ỷ vào. Nếu hắn đã có thể nhất thống giang hồ, cao thủ cộng lại, tự nhiên là không ngại thánh vực trả thù

- Cái này cũng đúng

Quan Trọng Nghĩa gật đầu như gà mổ thóc, vô ý liếc mắt nhìn Băng Nguyệt cùng Ngưng nhi

Khuôn mặt nhị nữ đều không hề đổi sắc, trong mắt không nhìn ra nửa điểm manh mối

Trên " Tụ võ thai", một mảnh yên tĩnh

Trải qua áp lực ngắn ngủi, Giang Tiểu Phong nhướng mày cười quái dị nói:

- Dịch đại mộc đầu, chẳng lẽ các ngươi muốn động thủ cùng ta? Các ngươi ngàn vạn lần đừng có nói rằng, mấy người các ngươi cùng Bộ gia huynh muội có cái gì mà tình nghĩa đồng môn, miễn cho ta cảm thấy buồn nôn

Trầm ngâm một lúc, Dịch Phong tình nhàn nhạt nói:

- Không biết Giang huynh có thể nể mặt ta, việc ngày hôm nay giữa ngươi cùng Bộ gia huynh muội có thể dừng ở đây? Như thế nào?

Giang Tiểu Phong nghe vậy nhìn chằm chằm đối phương dò xét một lát, lập tức đảo mắt cười nói:

- Không thành vấn đề,ta cũng không muốn cùng hai kẻ này so đo, nhưng ngươi phải nhớ kĩ nhân tình này của ta đó!

Người này vô sỉ! Phi thường vô sỉ!

Trong lòng mọi người thầm oán hận, rõ ràng đối phương cấp cho hắn một cái thang hạ tràng, hắn ngược lại còn bắt đối phương ghi nhớ nhân tình này, trên thế gian sao lại có người mặt dày như vậy

Đương nhiên, nếu ngẫm lại tác phong hành tẩu giang hồ thường ngày của Giang Tiểu Phong, mọi người cũng cảm thấy bình thường trở lại

Dịch Phong tình cũng chỉ có thể gật gật đầu, sau đó chuyển hướng về phía Phương Hàm nói:

- Vị này chính là Phương Hàm cô nương sao? Tại hạ đồng dạng cũng là thánh vực đệ tử. Tuy rằng Dịch mỗ không hiểu vì sao cô nương lại nhằm vào thánh vực, nhưng Dịch mỗ muốn nói cùng cô nương và chư vị biết, kỳ thực thánh vực cũng không có xấu xa đến mức như cô nương vừa nói, trong đó cũng chỉ có một bộ phận nhỏ người là như vậy, tựu không thể đại biểu cho toàn bộ thánh vực, cũng giống như các hạ không thể đại biểu cho toàn bộ Thiên Cơ môn, Thiên Địa minh đại biểu cho toàn bộ giang hồ được, đạo lý này chắc chư vị có thể hiểu được

Bởi vì Dịch Phong Tình từng là danh nhân trong chốn giang hồ, bởi vậy mọi người đối với hắn cũng không có bài xích. Hơn nữa biểu hiện bên ngoài của hắn cũng khiến cho không ít người đồng tình

Đúng vậy, bất kể nơi nào đều có chuyện con sâu làm rầu nồi canh, nếu dựa vào đấy mà kết luận thì quả là quá mức cực đoan. Nếu chỉ bởi vì hành vi cá nhân của Bộ gia huynh muội mà chỉ trích thánh vực, xác thực là có chút quá đáng

Thấy mọi người trầm mặc, Phương Hàm nhẹ nhàng nhíu nhíu mày:

- Dịch Phong Tình sao ngươi luôn miệng nói, bọn họ không thể đại biểu cho cả thánh vực, ta đây rốt cuộc chỉ muốn hỏi một câu, Bộ gia huynh muội trên giang hồ diệt môn nhà người ta, trưởng bối bọn họ cùng thánh vực nghi trượng rốt cuộc là có biết hay không?

Dịch Phong Tình không đáp, nhưng biểu tình thâm trầm của hắn đã nói ra đáp án

Phương Hàm thấy thế truy vấn hỏi:

- Một khi thánh vực đã biết việc này, vì sao hai kẻ này vẫn có thể tiêu diêu tự tại? Nếu ta nhớ không nhầm, từ rất lâu trước kia, các ẩn tông đã có hiệp nghị tu hành giới không được tùy ý nhúng tay vào thế tục giới.

- Cô nương nói không sai, đối với chuyện này, thánh vực xử lỷ quả là có chỗ sai sót, nhưng việc này cũng không phải là chuyện chúng ta có thể mang ra bàn cãi

Dịch Phong tình yết hầu có chút khô khốc, hắn thở hắt ra một hơi dài nói:

- Hôm nay ta nguyên bản vì là đại hội võ lâm mà đến, không nghĩ lại xảy ra chuyện này, hiện tai việc đến mức này ta cũng chỉ có thể ly khai

- Cái gì?

- Dịch sư huynh, chuyện này

Vừa nghe phải rời khỏi, đám người Cổ Linh Phong không khỏi sửng sốt. Bất quá hồi tưởng lại, nhóm người mình đã trở thành cái gai trong trong mắt nhân sĩ giang hồ, nếu còn dây dưa ở chỗ này cũng chỉ có thể càng thêm mất mặt mà thôi

- Không được

Bộ Vũ Tình đích phản ứng dị thường kịch liệt, hôm nay ở nơi này mình đã ba bốn lần phải chịu nhục, há lại có thể từ bỏ ý đồ:

- Họ Dịch kia, kẻ khác nhục mạ thánh vực chúng ta, ngươi cứ như vậy mà ly khai hả? Nếu mấy người sư phụ biết được việc này, nhất định sẽ cho ngươi đẹp mặt!

Lời vừa dứt, trên đài dưới đài một trận xôn xao. Không biết tốt xấu đến như vậy, quả nhiên là hiếm thấy!

Dịch Phong Tình lạnh lùng nhìn đối phương, thản nhiên nói:

- Việc này ta tự mình gánh chịu, không cần ngươi mở mồm nhắc nhở

- Ngươi…. Ngươi…

Bộ Vũ Tình bị ánh mắt băng lãnh của đối phương chế trụ, lời vừa đến miệng phải ngạnh sinh mà nuốt vào

- Được rồi tiểu muội, chúng ta đi

So với trước kia, Bộ Vân Thiên đã bình tĩnh hơn rất nhiều. Cho dù hắn không cam tâm, nhưng hắn hiểu được, lấy tình hình ngày hôm nay, mình bất luận như thế nào đều không chiếm được chỗ tốt gì

- Cáo từ

Dịch Phong tình hướng tới mọi người chắp tay, đang định ly khai, đột nhiên từ dưới đài truyền đến một tiếng quát đầy băng lãnh

- Đứng lại

Đám người thối lui chỉ thấy một nam một nữ đi thẳng về phía " Tụ võ thai"

Hai người này thân mặc ma y( áo tang), đầu mang mũ tre khiên cho mọi người không nhìn rõ diện mạo chân thật

Bên kia Phương Hàm thấy được tình cảnh như vậy, khóe miệng chợt lộ ra tiếu ý mà người khác khó phát hiện

- Không biết nhị vị có gì chỉ giáo

Bị người khác bắt phải đứng lại, Dịch Phong Tình cũng đã động nộ khí,chỉ là thấy cách ăn mặc của đối phương, khiến trong lòng hắn sinh ra một tia quái dị

Nữ tử cố nén nộ hỏa cùng xúc động, mở miệng lạnh lùng nói:

- Mấy người các ngươi có thể đi, nhưng Bộ Vân Thiên phải lưu lại

- Các hạ đây là ý gì?

Sự tình trở nên cổ quái. Dịch Phong Tình không nhịn được nhíu mày

- Nợ máu……..phải trả…… bằng máu

Nữ tử từng chữ nói xong, liền trực tiếp tháo cái mũ tre đội trên đầu, lộ ra tướng mạo sắn có.. hé ra dung nhan tuyệt mỹ, ánh mắt lạnh lùng đầy sát khí!

- Dĩ nhiên lại là nàng

Mọi người ánh mắt đều dừng ở trên thân Bộ gia huynh muội, vẻ mặt có chút cổ quái

Bình luận





Chi tiết truyện