chương 586/ 800

Trung ương "Tụ võ thai", Thiết Huyết nhíu mày, trên mặt lộ vẻ trầm tư.

Lúc này Phương Hàm đã đi tới:

- Thiết đại ca, không cần suy nghĩ nhiều nữa. Nên làm gì thì ngươi cũng đã làm rồi. Tất cả dựa vào thiên ý đi.

Thiết Huyết gật gật đầu, một lúc lâu sau từ từ thở ra một hơi, nói:

- Đúng vậy! Mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên, tính toán bao lâu không ngờ mọi việc lại không như ý muốn. Dù sao việc hôm nay cũng phải đa tạ ngươi ra tay hỗ trợ.

- Ngươi sao lại nói như vậy.

Phương Hàm mặt mày sáng lạng, nói:

- Thiết đại ca đừng khách khí. Ta chỉ là giúp sư phụ lão nhân gia hoàn thành hứa hẹn năm đó mà thôi. Vả lại, Thiết đại ca hiện tại là khách hàng lớn của ta, chuyện nhỏ đó thì tính là gì.

- Được. Được!

Nghĩ tới hình dáng tử nha đầu tới đòi tiền mình, Thiết Huyết trong lòng cười khổ không thôi.

- Chư vị, thỉnh mọi người yên tĩnh nghe ta nói.

Một thanh âm lạnh lùng vang lên, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Phương Hàm nghiêm mặt nói:

- Ta vô cùng cảm tạ mọi người hôm nay đã đến cổ vũ. Một khi người tới đã gần đông đủ, người không nên tới cũng đã tới. Cho dù nên hay không thì cũng đã tới đây. Cho nên đại hội võ lâm lần này của chúng ta có phải là nên bắt đầu hay không? Bây giờ mời Thiết Huyết minh chủ phát biểu. Mọi người đều là người một nhà nhìn cái gì mà nhìn? Còn không mau vỗ tay hoan nghênh.

- Hi hi.

- Ha ha ha ha.

Một hồi nhạt nhẽo qua đi, dưới đài vì một câu nói này của hắn mà cười ầm ĩ, thậm chí còn có người không kìm lòng nổi phải lấy tay bịt miệng mình.

Mọi người cười to không ngừng. Long Tuấn lại ôm bụng nói:

- Sư phụ. Sư phụ. Nha đầu này thực sự là người của Thiên Cơ Môn sao? Thực sự là hài hước mà.

- Ừ. Đúng là thế.

Nhạc Phàm trả lời một cách khẳng định, trong mắt mang theo tiếu ý.

Thấy bầu không khí sôi nổi như thế, Phương Hàm không có nửa điểm xấu hổ, ngược lại dương dương tự đắc nói với Thiết Huyết:

- Thiết Huyết đại ca, thế nào? Bầu không khí hiện giờ không tệ đó chứ? Chuyện còn lại ta giao lại cho ngươi!

- Thật sự là hối hận a! Thiết Huyết ngươi như thế nào lại xui xẻo gặp hai thầy trò bọn họ cơ chứ. Nha đầu này so với sư phụ nàng còn khó đối phó hơn

Thiết Huyết người đổ mồ hôi, có cảm giác dở khóc dở cười, trên khuôn mặt không ngờ phá lệ đỏ lên một lần.

Ho khan hai tiếng, Thiết Huyết bước lên phía trước một bước nói:

- Ta cũng không nói lời dư thừa nữa! Thiết mỗ quả thực hiện tại không biết nói gì. Đầu tiên Thiết mỗ cảm tạ chư vị đồng đạo tới tham gia đại hội võ lâm lần này, tiếp theo Thiết mỗ tại đây thông báo hai chuyện tình vô cùng trọng yếu, mà cũng chính là mục đích chủ yếu của đại hội võ lâm lần này. Đại hội võ lâm lần này tuy rằng chuẩn bị từ lâu nhưng chỉ diễn ra trong ba ngày, ta hy vọng mọi người trong lòng đều có chuẩn bị.

Dưới đài dần dần yên tĩnh lại, mọi ngươi càng nghe càng thấy chăm chú, tựa hồ như có việc lớn gì sắp sửa phát sinh.

- Lần này đại hội võ lâm quả thực vô cùng quan trọng, liên quan đến lợi ích của chư vị cùng tương lai của giang hồ sau này, cho nên Thiết mỗ hy vọng mọi người nghiêm túc suy nghĩ, đưa ra một lựa chọn chính xác.

Dừng một lát, Thiết Huyết cao giọng nói:

- Được rồi! Ta tuyên bố chuyện thứ nhất: Không lâu trước từ Thánh Vực truyền ra thông báo, tất cả các cao thủ trong giang hồ đã bước vào cảnh giới Thiên Đạo đều phải tham gia ẩn lâm đại hội. Thời gian chính là ngày mùng một tháng năm, cũng chính là nửa tháng sau.

Lúc này, dưới đài yên tĩnh không có lấy một tiếng động, mọi người vẻ mặt mờ mịt, cao thủ trên đài thì trầm tĩnh.

Rất rõ ràng, lời nói này của Thiết Huyết chính là ám chỉ đối với đám cao thủ Thiên đạo trên đài như bọn họ.

Đoàn người Nhạc Phàm cùng đám người Quan Tâm hiển nhiên đã sớm biết chuyện này, trên mặt không có bất kỳ biến hóa gì.

Đám người phía sau Tư Mã Quân Hành từ lúc đi đến đây chư hề mở miệng, tựa như một người ngoài cuộc, vẻ mặt không buồn cũng không vui.

Sau một hồi trầm mặc, trong mấy trăm cao thủ trên đài chậm rãi đi ra một người, người này chính là một trong những Thiên Đạo cao thủ vừa rồi dẫn đầu lên đài chủ trì Tướng Quốc Tự - Phổ Quang Đại Sư.

- A Di Đà Phật.

Niệm một tiếng phật hiệu, Phổ Quang đầu tiên là hướng tới Nhạc Phàm gật đầu một cái, sau đó hướng về phía Thiết Huyết nói:

- Lão nạp Phổ Quang từng gặp qua Thiết minh chủ. Nghe vừa rồi Thiết minh chủ nói thì rốt cục ẩn lâm đại hội có ý nghĩa gì? Ta mặc dù nhận được thiệp mời, nhưng ngôn ngữ phía trên lại không rõ, không biết Thiết Huyết minh chủ có thể giải thích một chút, cũng để giải tỏa nỗi tò mò trong lòng ta hay không?

- A! Thì ra là Phổ Quan Đại Sư của Tướng Quốc Tự, hạnh ngộ, hạnh ngộ.

Thiết Huyết khách khí nói:

- Thôi thì nói cho mọi người cùng hiểu đi! Ẩn lâm đại hội cũng chính đại hội của Thiên đạo cao thủ, chính là đại hội để những tu sĩ tranh đấu, mỗi năm năm có một lần, chỉ có người trong Thiên đạo mới có đủ tư cách tham dự. Trên ẩn lâm đại hội tranh đấu, giết chóc hung hiểm dị thường, chỉ cần một sơ xuất nhỏ cũng có thể bỏ mạng ngay tại đương trường. Bất quá nếu dành được thắng lợi thì sẽ đạt được những lợi ích vô cùng to lớn, còn nội dung cụ thể thì đợi tới ẩn lâm đại hội sẽ có người giải thích dùm mọi người.

Xôn xao.

- Thật là không thể tin được. Không ngờ thiên hạ này lại có sự kiện như vậy.

- Như thế nào trước kia ta chưa từng nghe nói qua?

- Ngu ngốc, người ta nói chỉ có Thiên đạo cao thủ mới có tư cách tham gia, chúng ta tự nhiên không có tư cách biết.

- Chuyên vì Thiên đạo cao thủ mà tổ chức? Cái kia, chẳng phải so với đại hội võ lâm còn long trọng hơn sao?

- Đương nhiên là long trọng hơn rồi. Người ta là Thiên đạo cao thủ mà không long trọng sao? Chẳng những long trọng, nhưng lại hung hiểm phi thường, nhưng… không biết nếu chiến thắng được chỗ gì tốt?

- Chúng ta cũng không nên suy nghĩ nhiều, dù sao thì chúng ta cũng không có tư cách tham gia.

Lời vừa nói xong, từ thì dưới đài ồ lên, mà ngay cả những cao thủ Thiên đạo trên đài phản ứng cũng không đồng nhất.

Tuy rằng Thiết Huyết cũng không nói hết, nhưng chỉ mấy lời này cũng đủ cho người trong giang hồ đại khai nhãn giới. Trong thiên hạ không ngờ còn có đại hội cường đại như vậy, chuyên tổ chức cho tu sĩ, thật là thế giới to lớn không có gì là không thể a.

Chỉ lát sau, trong hàng ngũ Thiên đạo cao thủ lại có ba người bước ra khỏi hàng, chính là Mai Lâm tam tiên Hạt lão nhân, Ách lão nhân và Lung lão nhân.

- Thiết Huyết minh chủ, ba người lão phu ẩn cư nhiều năm, không cùng người tranh đấu, có thể lựa chọn không đi hay không?

Người nói chuyện chính là Hạt lão nhân, hai mắt hắn khép hờ, tay chống xuống quải trượng bằng trúc, giống như là một bộ xương đang ngủ vậy.

Thiết Huyết nhìn ba vị lão nhân, cười cười lắc đầu nói:

- Thánh Vực truyền xuống thông cáo, tất cả những người đã bước vào Thiên đạo phải tham giam không chỉ riêng giang hồ chúng ta, cả thiên hạ, bao gồm cả ẩn tông, Ma môn, kể cả Thiên đạo cao thủ của ngoại tộc cũng phải tham gia. Những điềuta biết ta đã nói hết, nhưng ta chỉ có thể nói một câu chắc chắc rằng đây là một cơ hội ngàn năm có một.

Xôn xao.

Dưới đài lại ồ lên.

Cả thiên hạ, cái này… không biết bao nhiêu cao thủ Thiên đạo a! Trên đại hội võ lâm cùng lắm có trên trăm Thiên đạo cao thủ tham dự mà cũng đã náo nhiệt như vậy rồi, nếu xuất hiện mấy ngàn Thiên đạo cao thủ, cái này… không biết cảnh tượng sẽ đồ sộ đến mức nào?

Chỉ nghĩ thôi cũng khiến cho người ta nhiệt huyết dâng trào.

Ách lão nhân lấy tay điểm lên lưng Hạt lão nhân, sau đó gật đầu nói:

- Thiết Huyết minh chủ, không biết lần này ẩn lâm đại hội là do ai chủ trì?

Thiết Huyết thẳng thắn nói:

- Lần này ẩn lâm đại hội do sáu vị Đại tôn chủ trì, lần này phát ra lệnh này cũng chính từ sáu vị Đại tôn này mà ra.

Hạt lão nhân nghe vậy rùng mình, tò mò hỏi:

- Vậy, Đại tôn là ai?

Thiết Huyết trầm mặc một lúc nói:

- Sáu vị Đại tôn cao cao tại thượng, nắm trong tay hết thảy toàn bộ thiên hạ. Các ngươi có thể lý giải là bọn họ chính là sáu vị tu sĩ cường đại nhất Tu Hành Giới này. Tất cả những người trái lệnh họ đều phải chết không phải nghi ngờ.

Thiết Huyết nói xong tất cả mọi người đều cảm thấy lạnh sống lưng, thấm đến tận linh hồn.

Phục hồi lại tinh thần, Hạt lão nhân nhíu nhíu mày nói:

- Bọn họ rất bá đạo!

Thiết Huyết hờ hững nói:

- Bá đạo thì sao? Bọn họ có thực lực này.

- Vậy còn Tu Hành Giới?

Hạt lão nhân hỏi tiếp.

- Tu Hành Giới là…

Thiết Huyết nghĩ ngợi, lát sau đáp:

- Tu Hành Giới chính là thế giới của tu sĩ, giống như là thể giới của giang hồ chúng ta, có tàn khốc, có tranh đấu, có đổ máu, có giết chóc, còn có âm mưu quỷ kế, nơi ấy rất hiện thực, khôn sống dại chết, kẻ yếu chính là miếng mồi cho kẻ mạnh, cường giả vi tôn. Ở đó nếu ngươi không có thực lực thì lúc nào cũng có thể chết.

Thanh âm Thiết Huyết trầm trọng, chúng nhân nghe cũng cảm giác được. Hiển nhiên, Tu Hành Giới cũng không phải địa phương tốt đẹp gì.

Một lúc lâu sau, Thiết Huyết khống chế cảm xúc, tiêu sái cười nói:

- Xin lỗi, khiến cho mọi người cảm thấy áp lực rồi. Kỳ thực Tu Hành Giới cùng giang hồ là hai thế giới khác nhau, chỉ có điều người hành tẩu trong Tu Hành Giới đều là Thiên đạo cao thủ mà thôi, mọi người không cần suy nghĩ nhiều. Hơn nữa Tu Hành Giới kỳ trân dị bảo rất nhiều, có thể gia tăng tu vi, củng cố cảnh giới, còn có không ít Linh thú dị chủng, phụ trợ chiến đấu. Một điều nữa là, tuy rằng sự thật tại Tu Hành Giới vô cùng tàn khốc nhưng cũng không thể không thừa nhận đây cũng chính là một địa phương để tu luyện vô cùng tốt.

Nghe Thiết Huyết nói vậy mọi người âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi, bầu không khí ngưng trọng bên dưới đài dần dần dịu đi.

- Được rồi! Ẩn lâm đại hội lần này Trác mỗ không thể không đi, ta đang muốn chứng kiến phong thái những Thiên đạo cao thủ nơi khác ra sao.

Người nói chuyện lúc này chính là "Võ si" Trác Bất Văn, người này chính là cao thủ mới phát hiện trong giang hồ mấy năm gần đây. Cũng không ai biết hắn từ đâu ra, cả ngày chỉ thích đi tìm người khác luận võ. Chỉ cần bị hắn tìm tới cửa, ngươi không đánh không được, đánh thắng hắn cũng không được, hắn sẽ quấn lấy mãi không thôi. Hắn ta quả thực có phong phạm "Đao si" Khấu Phỉ năm đó.

Những kẻ nhiệt huyết bên trong giang hồ không ít, có Trác Không Văn dẫn đầu, một đám Thiên đạo cao thủ sôi nổi hưởng ứng.

- Thiết Huyết minh chủ, vậy chuyện thứ hai ngươi muốn nói là gì?

- Đúng vậy! Chuyện thứ hai là gì?

Dưới đài đột nhiên truyền đến một câu hỏi, khiến cho mọi người sực nhớ ra nhất thời nhao nhao lên.

Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, Thiết Huyết lạnh sống lưng muốn ói ra, nghiêm mặt nói:

- Chuyện thứ hai Thiết mỗ muốn nói là, Thiên hạ cùng tập võ, nâng cao tự tôn của giang hồ chúng ta, người người thành đạo. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

- Cái gì?

- Thiên hạ cùng võ là ý tứ gì?

- Tự tôn của giang hồ? Mỗi một người thành đạo? Đây là ý gì?

- Ai biết được!

Mọi người, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, biểu tình trên mặt đều nghi hoặc.

- Lý tiểu tử, tên Thiết Huyết kia đến tột cùng là muốn làm gì?

Khấu Phỉ thu hồi bộ dạng lăng nhăng, trên khuân mặt thô ráp hiện lên vẻ nghiêm nghị. Từ khi hắn bước chân vào giang hồ cho tới nay, nhiều năm trôi qua như vậy rồi, mà đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác mãnh liệt như vậy, muốn thay đổi trời.

Nhạc Phàm không nói gì, chỉ yên lặng nhìn Thiết Huyết đang hăng hái nói chuyện ở giữa đài, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác. Hắn mơ hồ có thể tìm thấy vài phần quen thuộc từ thân ảnh cao lớn kia, mà năm đó xuất hiện trên vị huynh đệ sinh tử chi giao – Đông Vũ, dường như lại dần dần trong đầu có chút mơ hồ.

- Thiết Huyết này lại muốn làm cái gì?

Quan Trọng Nghĩa nhíu mày, hỏi Quách Tường Phong bên cạnh:

- Quách tử, ngươi nói xem, tên Thiết Huyết này vừa mới tính kế đám Thánh Vực này liệu có tiếp tục tính kếm chúng ta nữa không?

- Ta không biết!

Quách Tường Phong lắc lắc đầu nói:

- Gần đây, chúng ta cùng giang hồ không có mâu thuẫn gì. Hơn nữa, Thiết Huyết kia cũng chưa chắc đã đối phó được với chúng ta. Huống chi một khi Thiết Huyết đã biết được thân phận chúng ta, cho nên sẽ không làm khó chúng ta. Dù sao thì ta cũng là đại biểu cho bộ mặt của Tôn giả, Thiết Huyết không phải kẻ ngu xuẩn, hắn tự biết cân nhắc điều gì nên làm hay không.

Quan Trọng Nghĩa kỳ quái nói:

- Vậy hắn nói lời này là có ý gì? Tự tôn giang hồ, mỗi một người thanh đạo? Một chữ ta nghe cũng không hiểu được.

- Muốn biết hắn muốn làm gì, không phải đi xuống nghe là được sao?

Quách Tường Phông liếc mắt nhìn Quan Trọng Nghĩa, sau đó tùy ý nhún vai, ngửa đầu tiếp tục rót rượu vào mồm.

Ngưng nhi cùng Băng Nguyệt nhìn Thiết Huyết, sau đó cúi đầu, không biết hai nàng đang sũy nghĩ cái gì.

Hạ Khinh Trần cùng Nguyên Thác nhìn nhau, mà Lôi Tráo Thiên hứng thú nhìn sự việc phát triển xung quanh.

- Được rồi! Mọi người trước tiên yên lặng một chút, nghe ta nói hết đã.

Thiết Huyết khoát tay, đợi mọi người im lặng sau đó mới nói:

- Có lẽ mọi người cảm thấy rất kỳ quái, Tu Hành Giới cùng giang hồ chúng ta đến tột cùng vì cái gì lại không giống nhau, vì cái gì mà Tu Hành Giới lại có nhiều Thiên đạo cao thủ như vậy, mà cả giang hồ rộng lớn lại chỉ có mấy trăm người? Đó chính là điều ta vừa nói với mọi người, đó là hoàn cảnh bất đồng.

- Hoàn cảnh bất đồng?

Mọi người sửng sốt, sinh hoạt trên thế gian này không phải hoàn cảnh đều giống nhau sao, có thể có bao nhiêu cái khác nhau?

- Đúng vậy! Chính là hoàn cảnh.

Giọng nói Thiết Huyết thong thả và bình tĩnh:

- Vừa rồi ta cùng mọi người đã nói qua, Tu Hành Giới chính là địa phương hung hiểm, đồng dạng cũng chính là một nơi vô cùng tuyệt vời để tu luyện, chuyện này đối với các người mà nói đã không còn gì là bí mật. Chắc chắn mọi người đều biết rằng, Thiên đạo cao thủ quan trọng nhất chính là cảm giác được thiên địa chi lực, vào thời điểm ngươi cảm giác được thiên địa chi lực cũng chính là lúc ngươi bước vào ngưỡng cửa của Thiên đạo, mà kế tiếp chính là dùng cảm để ngộ thiên địa, luyện hóa thiên địa chi lực bên trong nó, cuối cùng dung hợp vào trong cảnh giới của mình.

Nói xong, Thiết Huyết chuyển hướng lên mấy trăm cao thủ trên đài cao nói:

- Nói cách khác, bên trong các ngươi, đại đa số người đã bước vào cánh cửa Thiên đạo, nhưng cũng không thể vận dụng linh hoạt thiên địa chi lực, càng không nói tới dung hợp nó. Mà bên trong giang hồ bình thường thiên địa chi lực đều pha tạp không tinh khiết, muốn luyện hóa chỉ sợ nói dễ hơn làm. So sánh với Tu Hành Giới, một mình một phương, chẳng những thiên địa chi lực dị thường nồng hậu, lại tinh thuần, còn có rất nhiều linh dược quý phụ trợ, cho nên bọn họ khởi điểm rất nhanh, trực tiếp có thể dùng thiên địa chi lực rèn luyện bản thân, chỉ cần tư chất không phải quá kém, ngu ngốc cũng có thể tu luyện tới cảnh giới Thiên đạo.

Rất nhanh, trực tiếp có thể dùng thiên địa chi lực rèn luyện bản thân, chỉ cần tư chất không phải quá kém, ngu ngốc cũng có thể tu luyện tới cảnh giới Thiên đạo.

Nghe đến đó, mọi người muốn cười nhưng mà trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm xúc bi ai khó hiểu.

Chỉ cần vào đó, ngu ngốc cũng có thể tu luyện tới Thiên đạo, vậy bọn họ ngay cả những tên ngu ngốc này cũng không bằng sao?

- Đương nhiên, ông trời thật bất công a.

Nhìn chung quanh một hồi, Thiết Huyết tiếp tục nói:

- Tuy rằng giang hồ không có hoàn cảnh tu luyện tốt như Tu Hành Giới nhưng mà cho tới bây giờ cao thủ Thiên đạo cũng không kém so với người Tu Hành Giới. Bởi vì giang hồ tiếp cận phàm tục, nên càng hiểu được thất tình lục dục, cho nên tại hoàn cảnh như vậy mới có thể tạo ra cường giả chân chính.

- Nói rất đúng!

Hét lớn một tiếng, Lôi Tráo Thiên trực tiếp vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Lôi Tráo Thiên là người từng trải, không ai hiểu rõ Tu Hành Giới tàn khốc cùng gian nan của giang hồ như hắn. Những năm qua, mỗi một ngày hắn đều dùng máu để tích lũy kinh nghiệm, hắn có thành tựu ngày hôm nay, lại không biết có bao nhiêu người nhìn thấy sự cố gắng của hắn. Cho nên khi hắn nghe được Thiết Huyết nói những lời này, trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác đồng cảm.

Thiết Huyết bị Lôi Tráo Thiên làm cho hoảng sợ, nhưng ngay lập tức lại thoải mái cười.

- Vậy, chúng ta nên làm như thế nào?

Dưới đài lại vang lên một giọng nói, mọi người nhanh chóng dựng lỗ tai lên nghe câu trả lời.

Thiết Huyết cảm khái, chậm rãi mở miệng nói:

- Thiên đạo tức là nhân đạo, nhân đạo là luyện tâm, tâm tình cao xa, tự nhiên cảnh giới cũng sẽ theo đó mà lên. Mọi người trong chốn giang hồ lăn lộn nhiều năm như vậy, tâm tính tự nhiên là không kém, điều duy nhất mọi người thiếu hiện giờ chính là pháp môn tu luyện Thiên đạo, một bộ điển tịch Thiên đạo đầy đủ. Mà điều Thiết mỗ kế tiếp phải làm là sẽ tìm một bộ tâm pháp Thiên đạo hoàn chỉnh đóng thành sách, công bố khắp thiên hạ, lưu truyền trong giang hồ. Nếu có người muốn học đều có thể nhận lấy tu luyện, chỉ cần ngộ tính không kém đều có thể bước lên Thiên đạo.

Một bộ tâm pháp Thiên đạo là có thể đạt tới ngưỡng cửa Thiên đạo.

Thanh âm Thiết Huyết không ngừng quanh quẩn bên tai mọi người, tất cả mọi người hai mắt hiện tại mở to, không dám tin đây là sự thật.

Đây là sự thật sao? Đem tâm pháp Thiên đạo công bố thiên hạ, chẳng lẽ thiên hạ cùng võ chính là ý tứ này?

Nhưng, đây cũng có thể là thật sao?

- Hắc hắc! Cái này cũng khiến các ngươi trợn tròn mắt sao? Bình thường cả đám ngay cả bí tịch rác rưởi cũng tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy, bây giờ người ta đem tâm pháp Thiên đạo tới trước mặt lại nghi thần nghi quỷ, quả thực là coi thường chính mình mà. Hay là sư phụ lão nhân gia ngài nói đúng? Tâm tư người này chỉ có đúng một chữ "Tùy".

Ở trên đài cao, Phương Hàm ở trong góc che miệng cười thầm không thôi. Kỳ thật nàng lúc bắt đầu biết quyết định này của Thiết Huyết cũng chấn động không thôi. Phải biết rằng, các tông phái ngàn năm qua đều vô cùng quý trọng tâm pháp của mình, cho dù là ai cũng vô lực thay đổi, cho nên mới thấy các môn phái tranh đấu, thiên hạ vì nó mà đầu rơi máu chảy. Thiết Huyết làm như vậy có thể nói chính là đánh vỡ truyền thông, bỏ cũ cách tân, vì giang hồ mà khai sáng tương lai.

Huống chi, pháp môn tu luyện Thiên đạo cho dù tại Tu Hành giới cũng không hề nhiều, ngoại trừ tông môn và một vài gia tộc thế lực bên ngoài ta, muốn đạt được một bộ pháp môn tu luyện hoàn chỉnh, cơ hồ là sự tình không thể.

Mà Thiết Huyết lại công bố "Thiên đạo tâm pháp" cứ như là mặt hàng bình thường, lại là bản đầy đủ, có thể nói là vô giá.

Có thể tượng tượng sau này giang hồ sẽ chỉ còn lại cao thủ Thiên đạo tung hoành, thật là một quang cảnh phồn thịnh chưa từng có.

Thế giới này không biết sẽ lại có biến hóa như thế nào đây.

- Thiết Huyết minh chủ, ngươi nói có thật không?

Vẫn là thanh âm vừa rồi, ngữ khí tràn ngập sự do dự, kích động cùng sợ chờ mong.

Sau khi điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, Thiết Huyết lên tiếng nói:

- Thiết mỗ thân là minh chủ giang hồ, một khi đã hứa hẹn trước mặt đồng đạo sao dám nuốt lời.

- Nhưng vì sao ngươi lại cho chúng ta một bí tịch quan trọng như vậy?

- Vừa rồi Thiết mỗ vừa nói qua, ta muốn thiên hạ cùng tập võ, mỗi người đều có khả năng tu thành Thiên đạo, ta muốn phục hưng sự tự tôn của giang hồ, không thể để cho ngoại tộc vũ nhục, không thể để tu sĩ dẫm đạp lên chúng ta.

Thanh âm Thiết Huyết bình tĩnh và kiên định, truyền vào bên tai mỗi người, mỗi một người đều cảm giác được sự rộng rãi cùng hào phóng.

Nói xong hắn trở tay lấy ra một quyển sách, trực tiếp ném nó bay về phía người vừa hỏi dưới đài nọ:

- Đây chính là "Thiên đạo tâm pháp", mặt trên ghi từ dẫn khí đến luyện hóa tới dung hợp cùng pháp môn tương ứng, một bên giải thích vô cùng tỉ mỉ, chỉ cần ngươi biết chữ là có thể hiểu được.

Nhìn vào ánh mắt kinh ngạc phía dưới, Thiết Huyết khoanh tay cười nói:

- Đừng cho rằng Thiết mỗ lừa các ngươi, bản tâm pháp này cũng không có chỗ nào thiếu hụt, nếu không tin trên đài hiện giờ có nhiều cao thủ Thiên đạo như vậy, đều có thể nghiệm chứng là giả hay không. Mặt khác, quyển sách này đã hoàn thành, ngày mai sẽ phát tán khắp thiên hạ. Hôm nay ta làm tới đây, chính là cho mọi người một cơ hội, sau này thành tựu bao nhiêu thì các ngươi tự mình tranh thủ.

Bình luận





Chi tiết truyện