chương 50/ 542

"Rất tốt, đợi suốt mấy trăm năm rốt cục đã đợi được ngươi đến rồi!" Màn che trong suốt biến ảo ra một người mặc áo choàng dài, trường bào màu lam, trên khuôn mặt tuấn lãng có nếp nhăn nhàn nhạt, trông phiêu dật xuất trần, trên mặt mang theo nét mỉm cười vui mừng nhìn Trương Hiểu Vũ.

Trương Hiểu Vũ con mắt tròn vo, chỉ vào đối phương nói: "Là ngươi đang nói chuyện cùng ta?"

"Tiểu huynh đệ không cần khẩn trương, đây không phải tà thuật, mà là linh hồn của ta biến ảo thành, trong tay ngươi đang cầm Linh Hồn Tinh Thạch." Phiêu dật trung niên nói.

"Linh hồn biến ảo, ngươi là ai, Linh Hồn Tinh Thạch là cái gì?"

"Linh hồn thoát ly thì không thể sinh tồn, đương nhiên đây là dưới tình huống bình thường, người luyện võ có thể cường thể luyện phách, đem linh hồn tu luyện tới mức vô cùng cường đại, nếu như hoàn cảnh cho phép thì linh hồn cho dù thoát ly, cũng có thể trường tồn , đương nhiên là tỷ lệ rất nhỏ."

Trương Hiểu Vũ nói: "Ý ngươi là, ngươi là một linh hồn, nhưng nếu là linh hồn, thì mấy trăm năm cũng phải tiêu tán."

"Ha ha, mấy trăm năm xác thực đủ lâu, nếu như không có Linh Hồn Tinh Thạch thì ta đúng là không thể lưu lại thời gian dài như vậy."

Ưu điểm lớn nhất của Trương Hiểu Vũ là có sức tưởng tượng, nếu không sao có thể viết truyện trên truyenfull.vn được. Bây giờ hắn đã hiểu, thở ra một hơi, còn tưởng đụng phải lão yêu ngàn năm gì đó, chợt cẩn thận hỏi: "Ngươi đợi ta làm gì?"

Sắc mặt phiêu dật trung niên trở nên ngưng trọng, "Ngươi có thể tiến vào nơi này, nên biết ta là ai."

Trương Hiểu Vũ đoán không ra đối phương là ai thì hắn chính là ngốc tử: "Ngươi là Lôi Ngạo thành chủ Lôi Minh Cổ Thành."

"Không sai, năm đó ta xây thành này là vì trấn áp ma vật, nơi này chính là vạn năm ma huyệt, trong đó đã sinh sôi ra tà ma, nếu để cho nó thoát ly nơi đây, nhân gian chắc chắn sẽ gặp đại loạn."

"Ma huyệt là thứ gì?" Trương Hiểu Vũ hỏi rõ.

Lôi Ngạo giải thích nói: "Thế giới vạn vật có âm có dương, phân làm chính và phụ, ma khí là một loại năng lượng phụ, nơi này là chỗ ma khí lộ ra, được gọi là ma huyệt. Một khi ma khí trong ma huyệt tràn ra, nó sẽ ăn mòn sinh vật, khiến chúng trở nên ma hóa, biến thành ma vật khát máu, ngươi nên biết tính nghiêm trọng của chuyện này."

"Cao thủ Đằng Vân Đại Lục nhiều như vậy, bọn họ sao lại không đến!" Trương Hiểu Vũ ác ý nghĩ.

"Ma tai tràn lan mấy chục năm, ma huyệt sao chỉ có một chỗ này."

Trương Hiểu Vũ chỉ vào mình, nói: "Ngươi không phải là muốn để cho ta trấn thủ nơi này chứ!"

Lôi Ngạo lắc đầu, "Phong ấn nơi này tuy đã suy yếu một chút, nhưng mà tạm thời còn không cần người đến trấn thủ, ngươi chỉ cần đáp ứng ta một chuyện, ta liền truyền Lôi Thiểm Quyết cho ngươi."

"Chuyện gì!" Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Quê nhà ta không phải ở lãnh thổ phía namNam, mà là Vạn Đà Lĩnh ở Đông vực, trong đó có một nhà tên là Lôi gia, ta hi vọng sau này ngươi thành tài thì có thể qua đó nhìn xem một chút. Đương nhiên Lôi gia gặp nạn, ngươi cũng phải giúp trợ."

Chút việc nhỏ như vậy, Trương Hiểu Vũ gật đầu nói: "Tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ làm được."

"Tốt, ta tin tưởng ngươi sẽ giữ chữ tín!" Lôi Ngạo mỉm cười nói.

Trương Hiểu Vũ cười hắc hắc nói: "Tiền bối, ngươi không sợ ta không trở thành cao thủ được, đi Lôi gia cũng không giúp việc gì sao."

"Nếu như vậy, ta tự nhiên sẽ không trách ngươi, nhưng mà bằng tuổi của ngươi đã đạt tới cấp bậc Đại Võ Sư, không trở thành cao thủ cũng rất khó." Lôi Ngạo không ngờ vẫn có tâm tư nói giỡn.

"Đúng rồi, tiền bối, trận đại chiến mấy trăm năm trước kia đã xảy ra chuyện gì, thân thể ngươi có phải bị hủy khi đó không?"

Lôi Ngạo gật đầu nói: "Đúng vậy, năm đó ta và vài vị cao thủ liên thủ trấn áp ma vật, nhưng thân thể cũng bị ma khí ăn mòn, luyện hóa mấy năm cũng không thể đem ma khí trừ khử, nếu như linh hồn không thoát khỏi thân thể, như vậy rất có thể sẽ bị ma hóa, trở thành tà ma khát máu thành tính. May mắn bên người ta mang theo một khỏa Linh Hồn Tinh Thạch, để cho ta có thể ngủ say trong mấy trăm năm, hôm nay đã xuất hiện trong thiên địa, thì cũng là lúc ta sắp phải rời đi."

Thì ra là thế, xem ra cuộc chiến đấu kia vô cùng kịch liệt, ngay cả Vũ tông cường giả cũng vẫn lạc, nếu không có Linh Hồn Tinh Thạch, chỉ sợ linh hồn Lôi Ngạo tiền bối cũng bị tiêu tán.

"Tốt rồi, hiện tại ta đem Lôi Thiểm Quyết truyền cho ngươi, ngươi tu luyện cho tốt." Lôi Ngạo chợt duỗi ngón điểm lên trán Trương Hiểu Vũ, một cỗ khí tức màu xanh da trời truyền vào.

Một hồi mát lạnh xuyên vào đầu, tin tức hỗn loạn lập tức tràn ngập ở trong óc Trương Hiểu Vũ, một lát sau, những xem tin tức hoàn toàn không hiểu kia tổ hợp lại, hình thành một khẩu quyết và một tấm lộ tuyến vận công.

"Lôi Thiểm Quyết, Địa cấp công pháp, luyện đến đại thành, nhanh như thiểm điện, lập tức ra ngoài ngàn mét, thế như dông tố đánh cùng người, có thể dẫn Thiên Lôi gia tăng công kích, uy năng vô lượng."

Ngón tay thu hồi, Lôi Ngạo mỏi mệt nói: "Lôi Thiểm Quyết đã truyền cho ngươi, ta cũng nên biến mất." Nói xong, thân hình tan rả thành vô số ánh sáng nhỏ màu lam, biến mất trong trời đất.

Ca sát, viên Linh Hồn Tinh Thạch này nứt ra thành tám khối, nhan sắc mờ đi rất nhiều.

"Yên tâm đi! Ta sẽ đi Đông Vực Vạn Đà Lĩnh." Trương Hiểu Vũ chăm chú nói.

Cương Lôi Kính và Lôi Thiểm Quyết đều là công pháp lôi thuộc tính, tu luyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nếu như là công pháp khác, Trương Hiểu Vũ sẽ phải lo lắng một chút, dù sao một người chỉ có thể tu luyện một loại thuộc tính, nếu hắn sửa tu công pháp khác thuộc tính, thì nhất định phải phế bỏ tu vi trước kia, lãng phí rất nhiều thời gian.

Ngồi trên mặt đất, Trương Hiểu Vũ dựa theo lộ tuyến trong đầu ận chuyển nguyên lực, tranh thủ đem lôi nguyên lực Cương Lôi Kính luyện thành chuyển hóa thành lôi nguyên lực mới.

Không thể không nói, Lôi Thiểm Quyết không hổ là Địa cấp công pháp, tốc độ chuyển hóa cực nhanh, hơn nữa ở trong quá trình chuyển hóa còn đồng thời hấp thu lôi nguyên khí trong trời đất. So với nó Cương Lôi Kính công pháp quả thực không khá hơn rác rưởi bao nhiêu, làm cho Trương Hiểu Vũ cảm khái không thôi.

Đùng!

Điện mang màu lam nhạt thỉnh thoảng hiển hiện ở bên ngoài thân thể Trương Hiểu Vũ, trang phục thợ săn màu xanh da trời xuất hiện một số vết cháy, theo thời gian tăng trưởng, vết cháy càng ngày càng nhiều, cuối cùng bị thiêu đốt thành từng mảnh, lộ ra cơ thể mạnh mẽ cường tráng và đường cong hoàn mỹ của Trương Hiểu Vũ.

Trong quá trình chuyển hóa, Trương Hiểu Vũ phát hiên lôi nguyên lực Cương Lôi Kính luyện thành và lôi nguyên lực Lôi Thiểm Quyết luyện thành khác nhau rất rõ. Loại lôi nguyên lực thứ nhất tuy nhiên rất lớn, nhìn qua rất có khí lực và cương mãnh, nhưng màu sắc và độ sáng bóng đều vô cùng ảm đạm, có chút trầm lặng.

Mà lôi nguyên lực loại thứ hai nhỏ như viên bi, nhưng tuyệt đối không yếu, phảng phất là tinh hoa lôi nguyên lực thiên chuy bách luyện mới tạo ra, không có chút tạp chất nào, không chỉ màu sắc sáng bóng tươi đẹp, mà còn vô cùng mau lẹ, tính sinh động cực kỳ mạnh mẽ, thường xuyên nhảy lên, làm cho người ta cảm thấy sinh cơ bừng bừng.

Phát hiện ra sự hoạt động của hai loại khác nhau, Trương Hiểu Vũ âm thầm so sánh, hắn mới rút ra kết luận làmỗi một chủng công pháp đều tên như ý nghĩa, Cương Lôi Kính tuy đẳng cấp thấp nhưng cũng y hệt như tên của nó. Hạt lôi nguyên lực nhìn qua vô cùng cương mãnh. Lôi Thiểm Quyết thì từ tên nhìn ra, hạt lôi nguyên lực vô cùng nhanh nhẹn, sinh động dị thường.

Thời gian lúc tu luyện trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt đã qua ba canh giờ, nguyên lực trong cơ thể Trương Hiểu Vũ gần như đã chuyển hóa được chín thành, lôi nguyên lực mới so với trước kia không biết tinh thuần hơn biết bao nhiêu, tốc độ điều động càng nhanh hơn vài phần.

Bình luận





Chi tiết truyện