chương 158/ 542

Cổ quản gia nhìn theo Trương Hiểu Vũ mà nói với Vân Linh Nhi :"Người trẻ tuổi này không đơn giản, hơn nữa cũng không xấu, Linh nhi ngươi về sau nên tiếp xúc nhiều với hắn, nói không chừng khi hắn trưởng thành sẽ thành nhân vật khiến cho chúng ta phải ngưỡng mộ đó". Cổ quản gia nói vậy cũng không phải là hoàn toàn dự đoán vì Trương Hiểu Vũ giống như một đoàn sương mù, lấy nhãn lực của hắn cũng vô pháp nhìn thấu triệt, ngược lại càng thêm mơ hồ, hơn nữa hắn còn trẻ như vậy, thành tựu sau này không thể tưởng tượng được.

Vân Linh Nhi nói:"Thực lực của hắn vẫn chưa hoàn toàn lộ ra, bất quá thời gian còn rất dài, chúng ta vẫn có cơ hội".

Võ gia huynh đệ liên thủ chém giết một đầu động vật biển lớn sau đó phát động đao khí như mưa công kích phạm vi lớn, chỉ chốc lát công phu sau đã thành công dẫn đi ba bốn chục con.

Sau khi đi đến phía trên một chỗ rất đông động vật biển, Trương Hiểu Vũ hai tay kết ấn rồi từ trên không ấn mạnh xuống.

"Thiên vũ ấn".

Vô số lưu tinh điện mang từ trên trời giáng xuống, đánh vào khu vực dày đặc động vật biển, hơn nữa bởi vì bên trong hàm chứa lôi điện khủng bố mà điện gặp nước thì lập tức lan đi, hướng ra bốn phương tám hướng khuếch tán.

Trong nháy mắt, trong phạm vi vài dặm quanh đó đã thành điện võng, động vật biển thực lực nhỏ yếu trực tiếp bị điện đốt cháy sém, số thực lực cường đại thì rít gào không thôi tập trung lao về phía Trương Hiểu Vũ điên cuồng đánh tới.

"Lại cho các ngươi thêm một đòn nữa, Thất sát quyền!" Quyền kình chưa tới nhưng sát khí kinh người đã làm cho không ít động vật biển thất kinh chạy trốn, chờ khi quyền kình khủng bố hạ xuống thì trong vòng vài trăm thước nước biển lập tức lõm xuống tạo thành một cái hố lớn, sau đó lại nổ tung mà hình thành một cột nước cao tận trời.

Hai lần ra tay liền xử lý dọa chạy hai ba chục con, Trương Hiểu Vũ lại dẫn dụ theo ba bốn chục con khác đuổi theo.

Vân Linh Nhi thấy số động vật biển còn lại không đến năm mươi con thì ra lệnh nói:"Toàn bộ khai hỏa, toàn bộ hỏa pháo chuẩn bị công kích".

Lúc này Dực Hổ hào tốc độ mau lẹ như gió, rất nhanh đã tiếp cận với khu vực động vật biển đang tụ tập, lúc này hai bên sườn thuyền hỏa pháo bắt đầu rầm rầm bắn ra.

Tê tê, một con hải xà dài ước chừng trăm mét đột nhiên từ dưới đáy biển lao lên, cái miệng rộng lớn giống như cái thuyền nhỏ hung hăng đớp xuống.

"Muốn chết". Cổ quản gia trong mắt ánh sáng lạnh lẽo lóe ra rồi Bích thủy đao trong nháy mắt ra khỏi vỏ chém tới.

Roạt, đầu hải xà cùng thân thể trong nháy mắt tách ra, máu tươi phun ra tung tóe nhiễm đỏ cả một vùng biển rộng lớn.

Cách Dực Hổ hào khoảng hơn mười dặm, Trương Hiểu Vũ không chạy trốn nữa mà xoay người chuẩn bị đánh chết đám động vật biển này.

Động vật biển và hoang thú giống nhau, đều có phẩm giai, đám động vật biển trước mắt này đại bộ phận đều là Tứ giai, chỉ có một bộ phận nhỏ là ngũ giai, còn có một con thủ lĩnh là Lục giai hoang thú.

"Thiên lôi ấn!" cột sáng màu lam giống như một tia laser từ lòng bàn chân Trương Hiểu Vũ kéo dài đến đám động vật biển, lập tức ước chừng bốn năm con bị cắt làm hai nửa, lục phủ ngũ tạng bắn ra tung tóe rơi xuống mặt biển.

Rống, con Lục giai động vật biển đầu lĩnh kia nổi giận, nó há mồm phun ra một đạo thủy tiễn dài hơn trăm mét phá không va chạm với Trương Hiểu Vũ.

Bay ra xa hơn một dặm Trương Hiểu Vũ mới dừng lại, tuy nhiên thân thể ngoại trừ quần áo có chút tổn thương ra thì ngay cả làn da cũng không bị xây xát tý nào.

"Hiện tại thân thể ta ngay cả Yêu Dạ chỉ sợ cũng không thể phá vỡ được, huống chi là các ngươi". Trương Hiểu Vũ cười lạnh một tiếng, hai tay kết ấn rồi một đạo laser màu lam lại lao xuống đánh chết thêm một số động vật biển nữa.

Đại chiến kinh thiên động địa, vô số tiểu động vật biển vốn chuẩn bị kéo lại xem náo nhiệt bị dọa sợ hãi mà tứ tán lui ra, tránh né công kích tùy thời có thể lan đến gần bọn chúng.

Mà cách đó hơn một ngàn thước trên mặt biển đột ngột có một bóng đen trồi lên, nếu có người nhìn thấy thì nhất định sẽ kinh ngạc kêu lên, là Ngư nhân tộc. Đúng vậy, bóng đen này hơn nửa thân thể trồi lên mặt nước nên rõ ràng là thân cá dài và mười phần cường tráng, làn da giống cá mười phần bóng loáng, không ít bộ phận còn có vảy dày đặc, dưới ánh mặt trời lập lòe. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

"Có ý tứ, vốn muốn đi tìm Hoàng Kim đảo không ngờ lại đụng phải đại chiến giữa động vật biển và nhân loại". Ngư nhân kia vươn bàn tay có vảy ra đồng thời mở miệng nói tiếng người.

Sau khi quan sát chốc lát, ngư nhân kia kinh ngạc nói:"Nhiều động vật biển như vậy, hơn nữa còn có một đầu Lục giai đầu lĩnh mà vẫn không thể chống lại người trẻ tuổi kia, từ khi nào thì nhân loại lại xuất hiện một thiên tài như vậy chứ, hay là trở về báo cáo với Thống lĩnh".

Nói xong ngư nhân này liền nhảy vọt lên theo một quỹ tích tuyệt đẹp lao vào trong lòng biển, nước biển vốn là sự trở ngại lúc này lại tự động tách ra nhường đường, hơn nữa ở phía sau hắn còn hình thành lực đẩy mạnh khiến cho tốc độ của hắn nhanh không thể tưởng tượng được, chỉ chốc lát công phu sau đã vô tung vô ảnh.

Toàn bộ động vật biển đã chết hết, con động vật biển đầu lĩnh biết nhân loại trước mắt này mười phần mạnh mẽ, công kích phạm vi lớn bình thường căn bản là không thể làm cho hắn bị thương.

Ồ, thông minh, Trương Hiểu Vũ lắc mình né tránh từng đạo đao phiến mỏng manh giống nhau thủy nhận mà thầm nghĩ.

Bất quá cho dù như thế Trương Hiểu Vũ cũng không dây dưa với đối phương, hai tay hắn kết ấn, từng đạo laser màu lam từ trong tay bắn ra, mang theo lực đạo khủng bố xuyên thủng thân thể đám động vật biển, nhất là con đầu lĩnh trên người lưu lại một vết thương sâu hoắm.

Oành đùng đùng, sự đau đớn làm cho con đầu lĩnh điên cuồng lên, trong phạm vi hơn mười dặm quan đó mặt biển nổi sóng ba đào mãnh liệt, sóng nổi lên thậm chí có thể hất tung một con đại hình thuyền đi, hơn nữa tại trung tâm một đoàn gió xoáy đã hình thành mà cắn nuốt lấy thi thể đám động vật biển đã chết.

Trương Hiểu Vũ sắc mặt bất động, trong cơ thể Lôi nguyên lực và Phong nguyên lực nhất tề vận chuyển hóa thành Thiên lôi ấn vô kiên bất tồi mà công kích, giống như thần binh lợi nhận tách sóng biển ra mà đánh trúng lên trên người con đầu lĩnh.

Con đầu lĩnh điên cuồng gầm rít, nó biết mình không phải là đối thủ của nhân loại kia nên từ bỏ sự chống cự chuẩn bị chạy trốn.

"Lúc đầu ta còn chưa có cách bắt ngươi nhưng mà hiện tại.....". Trương Hiểu Vũ cười lạnh một tiếng thúc dục nguyên lực để chấm dứt đối phương, bất quá ngay sau đó lại đình chỉ công kích bởi vì bên trái phía trước hắn hơn mười dặm đang xuất hiện một đạo hào quang chói mắt huyền phù ở trên trời cao không nhúc nhích.

"Bọn họ đã xông tới rồi, quên đi, xem ngươi tu hành cũng không dễ, tạm tha cho ngươi một mạng". Trương Hiểu Vũ chợt lóe lên rồi lao về hướng hào quang bay đi.

Thấy Trương Hiểu Vũ bỏ đi, con động vật biển đầu lĩnh vẫn còn sợ hãi nhìn theo, sau đó nó lặn xuống chuẩn bị tìm kiếm một địa phương yên tĩnh dưỡng thương.

Bình luận





Chi tiết truyện