chương 257/ 542

Sa mạc phía trước vài trăm mét tựa hồ bị bốc hơi triệt để, mặc dù phạm vi không bì kịp một quyền kia của Từ trưởng lão, nhưng mà luận năng lượng tập trung hai người không thể đánh đồng.

Một đạo thân ảnh mang theo tia sáng xích hồng vọt lên, vững vàng đáp xuống mặt cát vàng bằng phẳng.

Vừa rồi chỉ là phóng thích năng lượng xích hồng sắc vô cùng đơn giản đã có uy lực lớn như thế, nếu như phối hợp thêm kỹ xảo, thì sẽ có uy lực như thế nào, Trương Hiểu Vũ trước mắt phảng phất mở ra một cánh cửa lớn, một cánh cửa khác với tự nhiên chi đạo, thuần túy vận dụng lực lượng thân thể.

Từ trưởng lão trong mắt hiện lên ánh mắt kinh dị, âm trầm nói: "Rất tốt, xem ra ngươi cũng biết vận dụng tiểu vũ trụ lực lượng." Tự nhiên vạn vật là đại vũ trụ, mà nhân thể kết cấu kỳ diệu, không kém hơn đại vũ trụ, được gọi là tiểu vũ trụ. Nói cách khác nguyên lực là lực lượng đại vũ trụ, lực lượng do thân thể phóng thích ra được gọi là lực lượng tiểu vũ trụ, như Kỳ Lân Chân Lực của Từ trưởng lão, năng lượng xích hồng sắc của Trương Hiểu Vũ, hoàn toàn nội liễm ở trong cơ thể của bọn họ.

Hầu như ở cùng một thời gian, Trương Hiểu Vũ và Từ trưởng lão đồng thời nắm chặt hai nắm tay của mình, năng lượng xích hồng sắc và năng lượng ám hồng sắc hoàn toàn nội liễm ở trong quyền tâm, sau một khắc thân thể, bọn họ đụng vào nhau lần nữa, phảng phất khoảng cách ngàn mét trực tiếp bị bỏ qua.

Không có có bất kỳ quang mang chớp động, nhìn về phía trên chỉ là lực lượng thân thể trực tiếp va chạm với nhau, nhưng mà ở đây chỉ có hai người bọn họ biết rõ, hình thức như vậy có ý nghĩa như thế nào, so với năng lượng ngoại phóng chắc chắn chiến đấu như thế mới là càng thêm hung hiểm, đó là mang năng lượng hoàn toàn thu liễm áp súc ở quyền tâm, ở trong nháy mắt hai bên chạm nhau mới hoàn toàn thích phóng đi ra.

Nắm tay bao trùm lân phiến hắc hồng sắc và nắm tay tựa như hồng ngọc thủy tinh, gần như ở cùng một thời gian đụng chạm vào một chỗ, trong chốc lát, Từ trưởng lão và Trương Hiểu Vũ trong mắt đều tuôn ra tia sáng chói mắt trước đó chưa từng có, mà ở trong lúc đó không gian xung quanh bọn họ đột ngột vặn vẹo, dưới ánh mặt trời chiếu sáng ra trăm ngàn loại màu sắc.

Loại tình huống này chỉ giằng co thời gian một lần hô hấp, tiếng oanh minh kịch liệt bỗng nhiên nổ tung, ở trong giữa hai người tạo thành một khối cầu năng lượng màu xám, trong nháy mắt tăng vọt đem hai người đánh bay ra ngoài mấy ngàn thước không ngừng.

Quả cầu năng lượng màu xám tốc độ tăng vọt hoàn toàn gấp mấy lần âm thanh, thoáng cái ở mặt ngoài sa mạc tạo ra một cái hố hình bán cầu sâu gần vạn mét, khí kình nó phóng thích đi ra còn tạo nên bão táp sa mạc khủng bố, cát vàng đầy trời tối tăm lu mờ mịt, tựa như tận thế.

Đái Mặc ở trong gió lốc sa mạc xé mở ra một cái lỗ hổng, lơ lửng ở giữa không trung, trên mặt hoàn toàn là thần sắc không thể tưởng tượng nổi, thầm nghĩ trong lòng: Nếu là ta tiếp cận ngàn mét quanh bọn họ, có thể bị dư âm chiến đấu của bọn họ xé rách thành mảnh nhỏ hay không.

Sa mạc bão táp dù sao cũng còn có thể chống cự, Diêu Khai Sơn mệnh lệnh tất cả cao thủ Thần Sa Phủ công kích sa mạc bão táp, hơn mấy trăm ngàn đạo năng lượng trùng kích phóng lên trời, mạnh mẽ xé nát sa mạc bão táp trước mặt, lúc này mới khiến trên trăm vạn cư dân Thần Sa Thành không gặp phải bị kịch bị chôn lấp dưới cát vàng.

Mặt ngoài cánh tay phải giống như hồng ngọc từng khúc vỡ ra, tia sáng ám hồng sắc ở trong cái khe như ẩn như hiện, Trương Hiểu Vũ quát lạnh một tiếng, một cỗ năng lượng xích hồng sắc từ chỗ ngực hắn bắn ra, nhanh chóng ngưng tụ đến trong cánh tay phải.

Theo xích hồng sắc năng lượng trùng kích, tia sáng ám hồng sắc triệt để từ chỗ vết nứt tuôn ra, tiêu tán ở trong trời đất.

Vừa rồi nắm tay hai bên va chạm trong nháy mắt, Từ trưởng lão Kỳ Lân Chân Lực ngang ngạnh đánh vào trong cánh tay phải Trương Hiểu Vũ, sau đó mới bắt đầu tàn sát bừa bãi, muốn xé bỏ thân thể Trương Hiểu Vũ, nhưng mà Trương Hiểu Vũ đã sớm đề phòng điểm này, xích hồng sắc năng lượng bản thân đã đem năng lượng của đối phương ép ra ngoài.

Từ trưởng lão so với Trương Hiểu Vũ còn thảm hại hơn, cả cánh tay đều bị xích hồng sắc năng lượng làm biến mất, muốn dùng kỳ lân chân lực ngăn trở xích hồng sắc năng lượng căn bản là không kịp, huống chi cho dù tới kịp, kỳ lân chân lực tựa như cũng ngăn không được.

Hai người thương thế mặc dù nặng nhẹ khác nhau, nhưng mà khôi phục đều rất nhanh, thời gian một lần hô hấp thương thế của cánh tay phải Trương Hiểu Vũ đã khỏi hẳn, thời gian bốn lần hô hấp, thương thế của Từ trưởng lão cũng trở lại bình thường.

Chỉ là ai mạnh ai yếu, chính là người thường cũng có thể phân biệt ra được.

"Lưu lại sáu khối cực phẩm nguyên thạch, các ngươi có thể đi rồi, nếu không hôm nay không phải ngươi chết chính là ta vong." Không phải Trương Hiểu Vũ không muốn giết đối phương, mà là xích hồng sắc năng lượng đã dùng hết ba bốn thành, không nhất định có thể ở trước khi xích hồng sắc năng lượng tiêu hao hết giết đối phương, huống chi cái năng lượng xích hồng sắc này Trương Hiểu Vũ vẫn không thể vận dụng tự nhiên, nếu toàn bộ tiêu hao hết ai biết sẽ sinh ra tình huống nào.

Từ trưởng lão sắc mặt dữ tợn, một lát sau nói với Đái Mặc: "Cho hắn sáu khối cực phẩm nguyên thạch." Kỳ lân chân lực của hắn cũng còn thừa không nhiều lắm, thật sự không cách nào tiếp tục duy trì tiếp nữa.

Đái Mặc cả kinh, "Từ trưởng lão."

"Cho hắn." Từ trưởng lão đè nén sát ý đối với Trương Hiểu Vũ xuống, trầm giọng nói.

"Dạ!" Đái Mặc cũng biết Từ trưởng lão đã thua một bậc, tiếp tục đánh xuống cho dù không chết cũng phải trọng thương, dù sao bất phôi thân trung kỳ vẫn còn có rất nhiều nhược điểm, hắn lấy từ trong nguyên giới ra sáu khối cực phẩm nguyên thạch bắn tới trước mặt Trương Hiểu Vũ.

Tay phải chụp tới, toàn bộ cực phẩm nguyên thạch bị bắt được trên tay, Trương Hiểu Vũ bỏ vào trong nguyên giới, âm thanh lạnh lùng nói: "Các ngươi có thể đi rồi."

Từ trưởng lão và Đái Mặc rất nhanh biến mất trong tầm mắt.

Diêu Khai Sơn phi thân tới nói: "Đa tạ Trương Môn Chủ tới giải cứu, nơi này là hai khối cực phẩm nguyên thạch." Thật ra hắn biết rõ Trương Hiểu Vũ nhất định rất thiếu cực phẩm nguyên thạch, hơn nữa Đái Mặc đưa cho nhất định không đủ, kế tiếp nhất định sẽ hỏi hắn, so với như thế, còn không bằng tự mình đưa lên đi, coi như là kết cái thiện duyên, hơn nữa trong nguyên giới của hắn thật ra là có năm khối cực phẩm nguyên thạch, chính là để phòng ngừa vạn nhất xảy ra những loại tình huống như hôm nay.

Trương Hiểu Vũ mỉm cười cầm lấy cực phẩm nguyên thạch, nói: "Vậy đa tạ." Diêu Khai Sơn vốn chính là mục tiêu của Trương Hiểu Vũ, mà mục tiêu kế tiếp là Hắc Thiên Tông Mặc Thiên Hành.

Cương phong gào thét, hai đạo thân ảnh cực nhanh bay vút lên ở trên tầng mây.

"Từ trưởng lão, bây giờ bên ta cực phẩm nguyên thạch chỉ còn lại ba khối, kém chín khối mới có thể kiến tạo thành truyền tống trận." Đái Mặc khóa lông mày nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Từ trưởng lão nói: "Chỗ này của ta còn có sáu khối, đến ba vực khác đi tìm ba khối còn lại."

Đái Mặc thân hình run lên, suýt nữa muốn cho đối phương một bạt tai, trong lòng mắng: *** ngươi có sáu khối cực phẩm nguyên thạch không nói sớm, ta cũng sẽ không đi tìm người khác phiền toái, hiện tại tốt rồi, chẳng những không lấy được cực phẩm nguyên thạch, mà ngược lại phải ói ra ngoài sáu khối.

Từ trưởng lão cũng có chút hối hận, cho rằng dựa vào thực lực bất phôi trung kỳ có thể hoành hành Đằng Vân Đại Lục, có thể có thêm một ít cực phẩm nguyên thạch hiếm có tự nhiên là tốt, nào biết đâu rằng gặp phải Trương Hiểu Vũ, hơn nữa thực lực đối phương so với hắn còn muốn cao hơn một bậc. Cánh tay phải mặc dù được chữa trị, nhưng mà xích hồng sắc năng lượng khủng bố của hắn lại làm bị thương trái tim, trái tim và đại não đối với cảnh giới bất phôi trung kỳ mà nói chính là nhược điểm trí mạng, nếu như bị đánh nát thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

"Người này cường độ thân thể chỉ cao hơn ta một đường, nhưng mà lực lượng tiểu vũ trụ của hắn quá mức cường đại, lại còn trên cả Kỳ Lân Chân Lực của ta, chỉ sợ chỉ có Đại trưởng lão tới mới có thể cùng hắn chống lại." Từ trưởng lão nhổ ra một ngụm trọc khí, rầu rĩ nói.

Đái Mặc nói: "Hắn tu luyện cũng hẳn là một loại chân thân công pháp tương đối mạnh trong thượng cổ chân thân, nhưng mà có thể xếp ở trước Kỳ Lân Chân Thân chỉ có ba bốn loại, sẽ là loại nào?" .

Từ trưởng lão phỏng đoán nói: "Xích hồng sắc tiểu vũ trụ lực lượng, chẳng lẽ là Phượng Hoàng Bất Tử Thân trong truyền thuyết đặt song song cùng Thất Tinh Trong Bảo Thể?" .

Đái Mặc trong mắt hiện lên tia sáng: "Mỗi loại chân thân mới bắt đầu tu luyện đều vô cùng nghiêm khắc, như Kỳ Lân Chân Thân chúng ta nhất định phải nuốt máu thánh thú Kỳ Lân pha loãng mới có thể tu luyện, mà cho dù Kỳ Lân Phủ chúng ta cũng chỉ có mới có ba giọt máu kỳ lân, qua nhiều năm như vậy không sai biệt lắm đã dùng hết hai giọt. Nếu như hắn tu luyện là Phượng Hoàng Bất Tử Thân, như vậy cũng khẳng định có máu thánh thú Phượng Hoàng, đây chính là máu thánh thú so sánh với máu Kỳ Lân còn muốn trân quý hơn."

"Thánh thú Phượng Hoàng, Thanh Long, Kỳ Lân đều là mấy loại lực lượng tiểu vũ trụ cường đại nhất, nhưng chỉ có phượng hoàng mới là tồn tại bất tử bất diệt, những cái khác đúng là vẫn còn phải chết, dù ai cũng không cách nào ngăn cản thời gian trôi qua." .

"Nghe nói Phật giáo niết bàn sống lại chính là lĩnh ngộ được từ trên người phượng hoàng, người nọ ngược lại kinh thái tuyệt diễm, không tu luyện thân thể cũng có thể sống lại." .

Từ trưởng lão cười lạnh nói: "Cái phật môn công pháp này mặc dù không sai, nhưng cũng chỉ có thể niết bàn ba lần, sau ba lần cũng không còn hữu hiệu, không thể so sánh với phượng hoàng có thể niết bàn vô số lần, vĩnh sinh bất tử bất diệt." .

Đái Mặc chợt nghi vấn nói: "Nếu là nhân loại có thể đem Phượng Hoàng Bất Tử Thân tu luyện tới cực hạn, không phải là cũng có thể vĩnh sinh bất tử bất diệt?" .

"Sẽ không, không nói Phượng Hoàng Bất Tử Thân tại thượng cổ thập đại chân thân thuộc về loại tu luyện khó khăn nhất, huống chi cho dù ngươi tu luyện tới cực hạn, sẽ bất tử bất diệt, nhưng mà còn không phải bất tử bất diệt chân chính." .

Đái Mặc khó hiểu nói: "Tại sao?" .

"Đó là bởi vì trong truyền thuyết từng có người đem Phượng Hoàng Bất Tử Thân tu luyện tới cực hạn, sống vô tận tuế nguyệt, cho là mình đã vĩnh sinh bất tử, nhưng mà gặp phải phượng hoàng, sau khi chiến đấu lập tức chết đi.

Bình luận





Chi tiết truyện