chương 267/ 542

Nghe nói như thế, Trương Hiểu Vũ thầm than vận khí mình quá tốt, thoáng cái đã chiếm được mười ba khỏa Hồn tinh, nếu như không phải lúc truyền tống trở về dùng mất bảy viên thì mười ba khỏa Hồn tinh này đủ để cho mình tu luyện đến Hồn lực tầng thứ tư, so với người khác tu luyện mấy nghìn năm thì nhanh hơn biết bao nhiêu.

"Trương Môn chủ, Hồn lực tuy rằng càng thâm hậu càng tốt thế nhưng ta nhắc nhở ngươi một câu, tâm tư nên đặt lên việc lĩnh ngộ Thuộc Tính áo nghĩa, cho dù là Thuộc Tính áo nghĩa yếu nhất cũng có uy lực vô pháp phỏng chừng được". Hắc Nguyệt tôn giả nhắc nhở hắn.

"Thuộc Tính áo nghĩa? Không hiểu lắm, ta vừa trở thành Võ tôn không lâu nên tri thức về Võ tôn hầu như một không biết gì".

Hắc Nguyệt tôn giả giải thích nói: "Thuộc Tính áo nghĩa hay tự nhiên áo nghĩa giống như sức hút của trái đất vậy, chỉ bất quá nó là sức mạnh của thiên nhiên sinh ra mà nhân loại chúng ta thì muốn mô phỏng theo đại quy luật của tự nhiên kết hợp với sự sáng tạo của riêng mình mà có thể thi triển ra Thuộc Tính áo nghĩa".

Mô phỏng quy luật tự nhiên dữ kết hợp với sự sáng tạo mà ra Thuộc Tính áo nghĩa, hô hấp của Trương Hiểu Vũ thoáng gấp gáp chăm chú nghe nói.

"Sức hút của trái đất đối cao thủ chúng ta mà nói tựa hồ không lớn, đó là bởi vì nó là do tự nhiên hình thành, thế nhưng nếu do con người thi triển thì ngươi có thể đem dẫn lực gia tăng đến cực hạn làm cho đối phương trốn không thể trốn, đây là uy lực của Thuộc Tính áo nghĩa. Nếu là một người lĩnh ngộ Thuộc Tính áo nghĩa thì việc đánh bại một đối thủ mạnh hơn mình rất nhiều cũng là chuyện rất có khả năng". Hắc Nguyệt tôn giả hai mắt sáng lên nói.

Trương Hiểu Vũ nói: "Không biết tôn giả đã lĩnh ngộ Thuộc Tính áo nghĩa chưa".

"Đương nhiên là không, Tự nhiên chi đạo đệ nhất trọng mà có thể lĩnh ngộ được Thuộc Tính áo nghĩa hầu như không có. Đệ nhị trọng lĩnh ngộ ra Thuộc Tính áo nghĩa cũng rất ít thấy, chỉ có đệ tam trọng Võ tôn mới có không ít người lĩnh ngộ được, tuy nhiên đại bộ phận người lĩnh ngộ Thuộc Tính áo nghĩa lại bắt đầu tích lũy từ đệ nhất trọng cảnh giới, khi đó đến đệ tam trọng mới sáng tạo thành công ra Thuộc Tính áo nghĩa. Vì vậy nếu gặp phải Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng Võ tôn thì tốt nhất là không nên đối địch, dù cho thực lực ngươi không kém bọn họ là mấy nhưng nếu thi triển ra Thuộc Tính áo nghĩa thì chuyện gì đều có khả năng phát sinh, căn bản vô pháp từ mặt ngoài mà suy đoán được".

Trương Hiểu Vũ gật đầu: "Đa tạ tôn giả đã nhắc nhở".

Hắc Nguyệt tôn giả nói: "Nếu đã kết minh thì đây là chuyện nên làm mà, được rồi, còn chưa có nói cho Trương Môn chủ, ta tên là Mặc Lê".

Nháy mắt nửa tháng thời gian đã trôi qua, lúc này toàn bộ Nam vực đã có sự biến hóa lớn hình thành cục diện tứ phân thiên hạ.

Thực lực mạnh nhất tự nhiên là Bạch Đà Sơn Kỳ Lân Phủ, một vị Ngưu tôn giả chẳng bao giờ xuất thủ qua và hai người trưởng lão Bất phôi thân trung kỳ, thực lực tổng hợp lại mạnh nhất Nam vực. Đệ nhị là thượng cổ đại gia tộc Tinh Thần gia tộc chiếm giữ lãnh thổ Đại Thân quốc, đây là một gia tộc buôn bán khắp cả thiên hạ, bọn họ mà có thể sinh tồn ngoài cấm chế hàng nghìn vạn năm không ngã nên nội tình gia tộc tự nhiên là không tầm thường. Ngay cả Kỳ Lân Phủ cũng muốn kiêng kỵ ba phần.

Thứ ba là tổ hợp liên minh của Trương Hiểu Vũ và Hắc Nguyệt tôn giả tên gọi là Huyền Thiên liên minh, trong đó Huyền là Huyền Âm Môn, Thiên là Hắc Thiên Tông. Tuy rằng đối với các thượng cổ đại phái mà nói, loại tôn giả cấp bậc như Hải Thiên Tôn giả cũng không tính toán là cái gì nhưng dù sao đó cũng là một tôn giả, có thể đánh bại hắn thì đại bộ phận mọi người đều bắt đầu coi trọng thực lực của Trương Hiểu Vũ. Hơn nữa còn có một Hắc Nguyệt tôn giả nữa, nếu một khi liều mạng thì cho dù là Kỳ Lân Phủ cũng không dám coi thường.

Đứng thứ tư cũng là một liên minh tên là Tán Tôn liên minh, đây là liên minh giữa các tán Tôn và Võ tôn không có thế lực lớn, như Hồng Hoa tôn giả trong đó vậy, dù sao Hồng Hoa Phái chỉ là một tiểu phái, không coi là thế lực lớn. Một người khác là tán tôn Liệt Hỏa Đao Tôn, trong hay ngoài cấm chế hắn đều không có thế lực riêng.

Tuy nhiên còn có Đại Tự Tại Cung sắp đến Nam vực, đến lúc đó cục diện toàn bộ Nam vực sẽ là ngũ phân thiên hạ. Đại Tự Tại Cung, Kỳ Lân Phủ, Tinh Thần gia tộc, tam thế lực lớn tạo thành thế chân vạc, khi đó Huyền Thiên liên minh và Tán Tôn liên minh so với ba thế lực kia xem ra yếu nhược hơn không ít.

Tin tức ba ngày trước Kỳ Lân Phủ khai thác được một tòa nguyên thạch quáng mạch dưới lòng đất tuy được bảo mật rất kỹ thế nhưng vẫn không thoát khỏi tai mắt của Huyền Âm Môn, đêm qua Trương Hiểu Vũ đã biết được điều này.

Nguyên thạch quáng mạch dưới lòng đất? Bọn họ muốn làm gì, khẳng định không phải vì thượng phẩm nguyên thạch rồi, rất có thể là Cực phẩm nguyên thạch, lẽ nào chỉ nguyên thạch quáng mạch dưới lòng đất mới có nhiều Cực phẩm nguyên thạch. Trương Hiểu Vũ bị khả năng này làm cho nhiệt huyết sôi trào.

"Lại cứng rồi, ngươi thật mạnh". Trên một cái giường lớn hoa lệ, một nữ nhân thân thể mềm mại mặc chiếc áo nhủ bằng lụa mỏng không che nổi thân thể đầy dụ hoặc với những đường cong kinh người kia. Bất luận nam nhân bình thường nào nhìn thấy đều muốn phun huyết, lúc này thân thể trắng nõn tuyệt vời kia đang ngồi trên thân một nam tử mà nhún nhảy.

Trương Hiểu Vũ đưa tay túm lấy hai quả bồng đảo căng tròn cao vút kia nắn mấy cái rồi cười nói: "Nếu để đám nữ đệ tử kia nhìn thấy chưởng môn bọn họ điên cuồng như thế chắc là sẽ giương mắt lên mà nhìn".

Yêu Dạ đưa tay xoa bộ ngực cường tráng của Trương Hiểu Vũ thở gấp nói: "Là nữ nhân ai chẳng phải qua một cửa này, ta chỉ sợ ngươi ghét bỏ ta vì lớn hơn ngươi gần gấp đôi".

"Mấy chục tuổi đối với người thường là một cái cực hạn bất quá ngươi ngày sau có thể sẽ tiến giai lên Võ tôn, khi đó vài chục tuổi không tính toán là cái gì". Võ tôn có thể sống một vạn tuổi, vài chục tuổi thật không đáng kể.

Yêu Dạ mê say nói: "Ngươi năm nay mới hai mươi bảy tuổi! So sánh với đám Võ tôn mấy nghìn tuổi kia, ngươi thật đúng là quái thai".

Hai tay từ bồng đảo di chuyển xuống khéo đưa đẩy cái mông đối phương, Trương Hiểu Vũ dùng ngón tay chọc vào cái khe rồi nhẹ nhàng lay động, chọc cho Yêu Dạ nhịn không được phải lớn tiếng rên rỉ.

"Muốn hả", nàng ta thấy vậy thì tốc độ nhún nhẩy dần nhanh hơn, xuân thủy văng khắp nơi, trong phòng tràn ngập một loại mùi nồng đậm.

Xoay người đem Yêu Dạ đặt ở dưới thân, Trương Hiểu Vũ tách đôi chân thon dài của đối phương ra, eo dùng lực mãnh liệt đánh vào, thanh âm rên rỉ vang lên không dứt, mỗi một lần đều cắm vào thật sâu sau đó lại rút ra.

Khi hai người đồng thời lên đỉnh, hai chân Yêu Dạ gắt gao cặp lấy eo Trương Hiểu Vũ không cho hắn nhúc nhích. Một lúc lâu sau, Trương Hiểu Vũ buông ra hai chân đối phương ra nói: "Mùi quá nồng, đi tắm đi".

Trong viện của Yêu Dạ được Trương Hiểu Vũ bố trí một cái trận pháp đông ấm hạ mát nên bên ngoài tuy đã là mùa hè, không khí nóng nực nhưng trong viện lại rất khoan khoái mát mẻ, cực kỳ thư thích.

Hai người nằm trên tấm ván gỗ cảm thụ dòng nước sạch sẽ xối lên trên người mà thoải mái nhắm mắt lại.

"Hoa Gian Phái năm nghìn năm trước cũng có một vị tiền bối tiến giai Võ tôn và đi ra ngoài cấm chế, nay không biết thế nào rồi".

Trương Hiểu Vũ kinh ngạc nói: "Hoa Gian Phái cũng có Võ tôn tiền bối sao".

Yêu Dạ liếc mắt nhìn hắn nói: "Thế nào, khinh thường nữ nhân hả, vị tiền bối kia của Hoa Gian Phái lúc đó tại đại lục là một trong tứ đại thiên tài, hơn năm mươi tuổi đã tiến giai Võ tôn".

Trương Hiểu Vũ lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải như vậy rồi, chỉ ta đang suy nghĩ, có thể không bao lâu sau, Võ tôn sẽ bay đầy trời Đằng Vân đại lục".

"Nếu như thế thì sao, Võ tôn có thể sống một vạn tuổi mà nhân khẩu toàn bộ đại lục đếm không hết, chúng ta chỉ cần sinh hoạt tại một chỗ nho nhỏ mà thôi". Yêu Dạ bất giác đưa tay cầm tay Trương Hiểu Vũ nói.

Trương Hiểu Vũ thấy đối phương yêu mình như vậy thì cũng vui vẻ hưởng thụ.

"Bất phôi thân thật hay, ngay cả phương diện này so với người bình thường cũng mạnh hơn gấp mười". Yêu Dạ ha hả cười nói.

"Ngươi bây giờ cũng là Khuy đạo trung kỳ cảnh giới cao thủ, hơn nữa còn Thi Thi và Lý Tú, còn có hai đầu hoang thú kia nữa, thực lực của chúng ta cũng không nhược. Trong vòng trăm năm tới, tranh đấu với các Thượng cổ môn phái còn gian khổ". Mười năm trước Yêu Dạ hầu như rất nhanh đã bước vào Khuy đạo sơ kỳ cảnh giới, bốn năm trước thành công tiến nhập Khuy đạo sơ kỳ, mấy tháng qua được Trương Hiểu Vũ cho sử dụng Hồn tinh nên Yêu Dạ xuất hồ bất ý lần thứ hai tiến nhập vào Khuy đạo trung kỳ, thiên phú cũng coi như là tuyệt hảo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

"Ân, tất cả đều là do ngươi mang đến cả, nói không chừng ngày sau ngươi thật sự có thể trở thành nhân vật khiến cho các thượng cổ đại môn phái phải đau đầu".

Sau khi tu luyện đến Bất phôi thân trung kỳ, không chỉ khiến thân thể cường hãn hơn rất nhiều mà ngay cả khả năng tình dục cũng cao hơn rất nhiều. Gần đây Lạc Thi Thi và Yêu Dạ tựa hồ đều không thể thỏa mãn được Trương Hiểu Vũ, Lạc Thi Thi cũng minh bạch, kỳ tài như Trương Hiểu Vũ vạn năm khó gặp, hắn không có khả năng chỉ có một nữ nhân, cho nên đối với việc hắn bình thường hay đi gặp Yêu Dạ cũng lơ đểnh, chỉ cần hắn đối xử tốt với mình là được.

Hoang dâm vô độ tuy rằng thư sướng thế nhưng chuyện phiền toái cũng theo sát mà đến.

Bình luận





Chi tiết truyện