chương 98/ 121

Mundra còn chưa phản ứng, Rhodes đã một bước lao ra: “Ngươi nói hắn tên là gì?”

Made đáp: “Không nói cho ngươi.”

Rhodes: “…”

Ma pháp sư và kỵ sĩ liếc mắt nhìn nhau, cùng nhìn về phía Mundra. Tại Mộng đại lục Mundra dù là họ hay là tên cũng không thông thường. Hơn nữa nhìn phản ứng của Deroh, bọn họ không cho rằng đó là trùng hợp.

Frank trực tiếp hỏi thẳng Mundra: “Vị Mundra kia có quan hệ gì với ngài không?”

Mundra đáp: “Không biết.”

Frank ngẫm nghĩ, cũng hiểu được vấn đề mình vừa hỏi rất khó trả lời. Hiện tại bọn họ còn chưa thấy mặt vị Mundra kia, sao có thể khẳng định đó là ai. Cậu quay đầu đang định hỏi thêm tin tức từ Made, chợt nghe thấy Deroh liên tiếp hỏi: “Có phải hắn nhìn qua rất gầy, nhưng thực ra mình đầy cơ bắp. Có phải hắn thích ôm gối đầu ngồi dưới đất? Có phải hắn thường xuyên ăn bồ đào không phun bì? Có phải hắn…”

“Câm miệng.” Made không thể nhịn được nữa.

Rhodes còn chưa chịu thôi, “Câm miệng thì làm sao mà hỏi được?”

“Ngươi toàn hỏi thứ vớ vẩn.” Made nói “Vong linh làm khỉ gì có cơ bắp?”

Rhodes sửng sốt. “Lão ấy biến thành… vong linh sao?”

Made đáp: “Đương nhiên. Nơi này không có đồ ăn không có nước uống, đâu có thích hợp cho người sống cư trú.”

Rhodes hỏi: “Lão ấy chết như thế nào?”

Made trả lời: “Tự sát.”

“…”

Frank sợ hắn lại kéo đề tài sang phương hướng kỳ quái, vội vàng cắt ngang: “Có thể tìm thấy ông ấy ở đâu?”

Made nhìn Frank coi như thuận mắt, “Ở tháp Galatila.”

Frank hỏi: “Đến đó như thế nào?”

Made im lặng thật lâu mới hỏi: “Biết thành Neal không?”

Hayden nghĩ cả đời hắn cũng không thể quên chỗ này. Là ở chỗ này, hắn suýt nữa đánh mất tình cảm chân thành cả đời, cũng ở nơi đó, hắn chính thức quyết định, dù quan hệ giữa đế quốc và Quang Minh thần hội phát triển theo hướng nào, lập trường cá nhân của hắn tuyệt đối sẽ không chung đụng với Quang Minh thần hội.

Frank vội vàng đáp: “Biết.”

“Lão bất tử kia ngụ ở đó.” Thân ảnh Made dần dần trong suốt, sương mù xám tản ra bốn phía, “Vị trí Quang Minh thần điện.”

Rhodes gần như đã có thể khẳng định thân phận của người kia. Trừ lão ấy ra, hắn mới chỉ thấy có một người chấp nhất với Quang Minh thần điện như vậy, chính là Mundra nhỏ bên cạnh hắn, mà Mundra nhỏ chấp nhất, hiển nhiên là do lão Mundra hun đúc.

“Chúng ta đi nhanh đi.” Hắn nói xong, liền phát hiện Frank đã mang theo những người khác đi xa, “Các ngươi cứ thế mà đi bỏ lại bạn bè ở chỗ này à?!”

Tại nơi không có bất cứ biển báo nào muốn tìm được phương hướng giữa bãi đất trống bằng phẳng là tương đối khó khăn, hơn nữa bọn họ còn phải đề phòng không biết khi nào vong linh nhảy ra.

Hayden chỉ lúc nào xác định được phương hướng mới sử dụng phong hệ ma pháp, để tránh lệch lạc một chút mà đi sai ngàn dặm. May mắn trước đây Hayden từng loanh quanh ở Sangtu một thời gian dài, cho nên có thể coi là quen thuộc với đoạn đường này.

Bọn họ vừa đi vừa lần mò, rốt cục tìm đến chỗ tiếp giáp giữa Sangtu và Kanding đế quốc, ngọn núi trùng trùng điệp điệp giờ này khắc này trông có vẻ thân thương vô cùng.

Pohle hỏi: “Phía trước chính là quốc thổ Sangtu đúng không?”

Henry đáp: “Không phải.”

Pohle kinh ngạc: “Tại sao lại không phải?”

Mundra trả lời, “Vì nơi này là vong linh giới.”

Vong linh giới đương nhiên không thuộc Sangtu.

Henry mặt không đổi sắc nhìn hắn một cái, gật đầu.

Pohle: “…”

Tiến vào vùng đất tương tự Sangtu, tìm đường càng trở nên khó khăn. Henry, Pohle, ma pháp sư và Frank không thể không thay phiên đi dò đường, sau đó vẽ cảnh vật lại cho Hayden phân biệt.

Hành trình bị chậm trễ nghiêm trọng, cho dù mỗi ngày chỉ ngủ năm sáu giờ, bọn họ cũng phải tìm gần tám ngày mới thấy tháp Galatila tương ứng với Neal.

Tuy rằng vẫn ở vong linh giới, nhưng nơi bị Made gọi là tháp Galatila hiển nhiên tương đối khác biệt so với những nơi khác trong vong linh giới.

Nơi này có nhà ở.

Có lẽ không thể gọi là nhà ở được, chỉ có thể nói là động đá do dùng đá ghép lại, nhưng ở giữa đích xác có khoảng không, nếu vong linh có ý thức về nhà, chúng hẳn sẽ tỏ vẻ vừa lòng với những động đá này. Bởi vì ở giữa rộng mở lại sáng sủa, khoảng cách giữa các tảng đá đủ để mặt trời tha hồ xuyên qua.

Rhodes nhìn động đá, không dám tin lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đây là nhà của hắn? Hắn làm sao quen được.”

Frank nói: “Các ngài có cảm ứng thấy vong linh không?”

Rhodes đang muốn lắc đầu, lập tức đứng im, ánh mắt dán chặt vào động đá chính giữa.

Động đá kia khác những cái còn lại. Những cái khác đều dùng đá xám dựng lên, duy độc cái này dùng đá đỏ, hơn nữa là huyết thạch rất hiếm thấy ở Mộng đại lục. Loại đá này sau khi gặp mưa sẽ chảy ra nước đỏ như máu, tựa như máu tươi nhưng đặc hơn, bởi vậy mới gọi là huyết thạch.

Chưa từng có ai dùng đá này làm phòng ở, chẳng những vì nó hiếm thấy, mà còn vì nó rất cứng rắn, trừ phi dùng một thanh kiếm sắc bén vô địch ngang với đấu khí cấp chín, nếu không đừng mơ tưởng bổ đôi được nó.

Nhưng hiện ở trong này lại có người thành công dùng nó làm nhà ở?

Chỉ cần hạ thấp đi chút yêu cầu thẩm mỹ, động đá này cũng có thể coi như một ngôi nhà, bởi vì tạo hình đầu nhọn của nó rất giống lều trại.

Điều đó cũng không phải nguyên nhân khiến Rhodes giật mình, hắn thật sự giật mình vì, hắn vừa cảm nhận được tinh thần lực quen thuộc.

“Lão Mundra? Là lão sao?” Hắn hô to.

Mundra lập tức nhìn động đá huyết thạch không chớp mắt.

Một lúc lâu sau, động đá vẫn không có động tĩnh gì.

Hayden hỏi: “Không thể nhìn thấy vong linh, vậy chúng có thể phát ra âm thanh không?”

Ma pháp sư nói: “Made có thể.”

Pohle phản bác, “Hắn là tử thần, không tính là vong linh bình thường.”

Ma pháp sư trầm mặc.

Không thể trông cậy mọi vong linh ở vong linh giới đều đạt tới sức mạnh của thần, nhưng nếu nghe không được nhìn không thấy, tức là không thể câu thông, thế thì tìm được Audis cũng vô dụng.

Rhodes nói: “Nhìn không thấy nghe không được, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể dựa vào khí vong linh để phân biệt?” Hắn không cho là Audis có thể nhận ra khí tức của hắn và Mundra.

Mundra hỏi: “Vong linh ở vong linh giới không phải sẽ mất trí nhớ sao?”

Rhodes hết nói nổi rồi.

Sự tình hình như càng lúc càng trở nên gay go phức tạp.

“Mọi người nói xem, lão Mundra bắt linh hồn Audis để làm gì?” Ma pháp sư cũng học theo Rhodes xưng hô lão Mundra.

Frank yên lặng bình tĩnh. Dù trong lòng cậu đã có ngàn vạn phán đoán, nhưng không nói ra cái nào. Bởi vì tất cả những phỏng đoán này đều quá tàn khốc với cậu, cậu không muốn Audis gặp phải cục diện tàn khốc như thế một chút nào.

Có lẽ, chỉ là nhất thời hứng khởi thôi.

Cậu an ủi chính mình, cũng cố gắng trục xuất những từ như nô lệ, đồ ăn ra khỏi óc.

– làm thí nghiệm.

Ba chữ âm trầm tăm tối cắm vào óc Rhodes và Mundra.

Chính xác là cắm, bởi vì bọn họ nghe xong, cảm thấy đầu đau nhức.

“Thầy?” Ánh mắt Mundra sáng lên. Bọn họ cùng sống mười mấy năm, cho nên cậu vô cùng quen thuộc với giọng nói của lão Mundra.

Rhodes cũng kích động. “Ngươi quả nhiên là lão bất tử kia!”

Đám Hayden và Frank trừng to mắt.

– các ngươi gặp Made rồi?

Chỉ có gã ta mới thích gọi ông là lão bất tử, trong khi hình như không ý thức được chính mình có bao nhiêu lão!

Mundra nói: “Là hắn chỉ dẫn chúng con đi tìm thầy.”

– tìm ta?

Mundra đáp: “Đúng vậy.”

– làm sao mi biết thầy ở vong linh giới?

Mundra nói: “Không biết.”

– không phải mi bảo tới tìm ta sao?

Lão Mundra sốt ruột, giọng điệu nóng nảy.

Mundra đã tập thành thói quen, thản nhiên hồi đáp: “Chúng con tới tìm một người khác, thuận tiện gặp được thầy.”

– tìm ai?

“Audis.” Mundra nói.

– chưa từng nghe đến.

Lão Mundra trả lời dứt khoát.

“Anh ta là ma pháp sư thổ hệ.” Mundra thuận tay kéo Frank ra trước, “Trong ấn ký linh hồn của Audis có cậu này.”

– mi cũng biết ấn ký linh hồn?

Mundra nói: “Vâng.” Cậu không giải thích tại sao mình biết, giống như điều đó là thừa thãi.

– ta tìm được, có điều hắn là vật thí nghiệm quan trọng nhất của ta, bọn mi định dùng nó làm gì?

Mundra đáp: “Cứu sống.”

Bình luận





Chi tiết truyện